Nhớ lắm bầu ơi

Trong vườn nhà tôi, giàn bầu, bí là thứ không bao giờ thiếu. Những buổi trưa mùa hè, chỉ có ngồi dưới giàn bầu mới có thể quên đi cái không khí oi ả.

Trong vườn nhà tôi,giàn bầu, bí là thứ không bao giờ thiếu. Những buổi trưa mùa hè, chỉ cóngồi dưới giàn bầu mới có thể quên đi cái không khí oi ả.

Đến mùa bầu mùa bí, tráinhiều vô kể. Mẹ tôi thường hái đem ra chợ bán, trái nào ngon mẹ gởi lên thịxã cho dì tôi. Ở thị xã, người ta cũng có bán nhưng mẹ vẫn gởi lên vì dì bảothích ăn bầu quê mình!

Mẹ có cách giữ bầu được rấtlâu. Vào những hôm trời nắng đượm vàng, mẹ cắt quả bầu thành từng miếng mỏng(mẹ bảo càng mỏng càng giòn, ngon), rồi đem phơi. Mẹ thường phơi bầu trênnhững cái mẹt lớn bằng tre. Để cho đỡ bụi, mẹ bỏ những cái mẹt ấy lên máinhà. Có hôm không đủ mẹt để phơi mẹ phơi cả trên mái tôn. Bầu phơi “đượcnắng” khi ăn mới giòn, trắng chứ không bị thâm đen.

Nhớ lắm bầu ơi
Giàn bầu của mẹ

Bầu khô, mẹ cho vào bao nilông rồi đem treo trên giàn bếp. Thi thoảng hôm nào thiếu thức ăn, mẹ lấy ravài nắm bầu khô, cho vào nước ấm, rửa sạch, để ráo nước, sau đó đem kho vớithịt heo hoặc xào với tỏi. Bầu khô thường được để dành dùng vào những ngàyrét cắt da cắt thịt hay những ngày mưa dầm, chợ búa khan thức ăn.

Tuổi thơ tôi gắn với món bầukhô kho thịt vào những ngày mùa Đông của mẹ. Tôi còn nhớ cái năm lụt kinhhoàng đi qua quê tôi, một trận lụt to nhất và lâu nhất. Cả nhà phải leo lêntrên gác xép (mà dân nông thôn gọi là cái tra) ngồi. Mẹ cầm theo nồi nấucơm, gạo và gói bầu khô. Trước khi mì tôm và hàng hoá cứu trợ đến được vớinhà tôi, chúng tôi đã cầm cự ngày hai bữa bầu khô kho với mỡ heo hay xào vớitỏi. Nước ngập phía dưới, đói và lạnh, nên nồi cơm nửa sống nửa chín vìthiếu lửa mà chị em chúng tôi vẫn ăn ngon lành.

Những năm sinh viên xa nhà,quanh năm ăn cơm bụi. Thi thoảng trở về quê lại được mẹ kho bầu khô “chiêuđãi”, cái món dân dã quê nhà ấy sao mà ngon lạ thường.

Lấy chồng, lập nghiệp ở thànhphố, tôi thường kể với chồng, con về món bầu khô của mẹ ở một vùng quê xa.Mỗi lần nhắc, tôi lại nhớ dáng mẹ ngồi cắt bầu dưới mái hiên bị thời gian,bão gió xô nghiêng mà rơm rớm nước mắt. Không biết quê mình giờ có còn aiphơi bầu khô?

Theo Yên Mã Sơn
Nhớ lắm bầu ơi



Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.