Nhập môn “kiều nữ”

Dưới ánh đèn quay cuồng, trong tiếng nhạc xập xình của quán bar, vũ trường... thân phận nào dành cho những cô gái làm nghề “chăm sóc khách hàng”?

Dưới ánh đèn quay cuồng,trong tiếng nhạc xập xình của quán bar, vũ trường... thân phận nào dành chonhững cô gái làm nghề “chăm sóc khách hàng”?

Ở đó, những mối quan hệ giữa“kiều nữ” và “đại gia” diễn ra như thế nào? Sau gần một tháng thâm nhập giớiPR bar..., phóng viên chúng tôi mang về những câu chuyện của người trongcuộc.

Lướt nhìn tôi một lượt từ đầuđến chân, quản lý PR ca tối ở một bar trên đường Huỳnh Văn Bánh (Q.PhúNhuận, TP.HCM) tỏ vẻ hài lòng sau khi nghe tôi nói đến hai thông tin cầnthiết nhất cho công việc của một PR bar: từng làm ở quán nhậu và biết uốngrượu. Chị gật đầu kèm lời dặn: “Tối mai em có mặt ở bar. Nhớ trang điểmthật đậm và đi giày cao gót 5-7 phân như chị nè”.

Nhập môn “kiều nữ”

Chuẩn bị “lên sàn” ở phòng locker - (Ảnh: My Lăng)

Thử thách đầu tiên

Đúng 18g45 hôm sau tôi mở cửaphòng locker (phòng dành riêng cho PR). Gáy tôi nóng ran khi chạm phải mấychục cặp mắt lạnh lùng lẫn dò xét của gần 30 PR đang đứng ngồi lố nhố trangđiểm, làm tóc trong khoảng không gian chừng 15m2. Vài người chỉmặc quần lót và áo ngực ngồi khoanh chân trên ghế, ngồi bệt dưới sàn nhà ăncơm hoặc trang điểm. Ở góc tường cạnh cửa ra vào, ba nữ PR làm ca sáng nằmbẹp gí trên mảnh chiếu lót sàn nhà. Mùi thuốc lá, mùi phấn son xộc vào mũi.

Gần 20g, giờ “lên sàn”, khôngkhí trở nên nhốn nháo, gấp gáp. Một vài PR ăn chưa hết hộp cơm đã vội liệngvào sọt rác. Dưới ánh đèn màu biến ảo, gương mặt phấn son của những PR ở đâytrở nên đẹp một cách rạng rỡ. Nhạc lên, tôi thấy lồng ngực mình giật bungtừng nhịp.

Ngay ngày đầu tiên “đứngbàn”, tôi đã được quản lý thử bằng một vị khách khó chịu. Quản lý giao việc:“Ảnh hơi khó tính nhưng là khách quen của chị. Em ráng làm cho ảnh vuinghen”... Trong khi người khách đi cùng đang ghé tai áp má Thùy Linh -cô PR đứng cùng bàn với tôi - trò chuyện vui vẻ thì “thượng đế” của tôi lộrõ vẻ bất cần và kiêu ngạo.

Tivi truyền hình trực tiếptrận bóng đá Hàn Quốc và Uruguay. Chai rượu ngoại khui ra khá lâu nhưngkhách không thèm đụng tới một ly. Liếc qua gương trên vách tường, tôi thấyquản lý đang nhìn mình. Tôi quyết định “thú tội” với khách: “Em mới đilàm ngày đầu, không biết nhảy và cũng không uống được nhiều rượu. Nhưng emcó thể nói chuyện với anh. Nếu anh không thích, em sẽ rút...”. Vị kháchnhìn tôi rồi bất ngờ phì cười hỏi: “Em tên gì?”.

Thỉnh thoảng tôi nhẹ nhàngchen vài câu mang tính... thông tin về hai đội Hàn Quốc và Uruguay. Cơ mặtvị khách giãn dần. “Thượng đế” cười nhiều hơn, chủ động nói chuyện hơn. Rượurót ra nhiều hơn.

Khách tỏ vẻ uể oải. Tôi hiểuý, vội đấm nhẹ lên vai. Được một lát “thượng đế” giơ tay. Tôi ngừng lại thìanh ta ngoắc lại gần bảo: “Bóp vai cho anh”. Từ đó, công việc của tôilà hết bóp vai lại đấm vai, thỉnh thoảng nâng ly mời khách uống rượu hoặclấy trái cây cho khách. Đến lúc khách gật gù ra vẻ khoan khoái cũng là lúchai cánh tay tôi mỏi nhừ. Anh ta mở ví tiền, hờ hững rút ra hai tờ 50.000đồng xòe trước mặt tôi. Tôi đang nghệt mặt ra thì Thùy Linh đạp nhẹ vàochân... Cầm 100.000 đồng tiền bo đầu tiên, mặt tôi đầy bối rối.

Nhập môn “kiều nữ”

Trang điểm để chuẩn bị vào ca

Đồng tiền rơi rụng

Khách thứ hai của tôi là mộtngười đàn ông gần 60 tuổi. Trên bàn ông chỉ có ba chai bia. Ông khách kéotôi như muốn áp sát vào người và nói bằng thứ giọng khào khào không rõtiếng. Bất ngờ ông ta đưa bàn tay định thọc vào cổ áo! Tôi phản xạ nhanh,nghiêng người và lùi ra một bước, một khoảng cách đủ an toàn. Quản lý đứngngay bàn bên cạnh đang ngó sang. Tôi phải khéo léo lấy một tay che cổ áo,một tay khoanh trước bụng.

Ngồi nghe nhạc dập chưa được30 phút, ông ra hiệu tính tiền. Bàn tay to bản, nhăn nheo run run rút từngtờ bạc, mắt nhìn thật kỹ, cẩn thận đếm lại rồi chậm chạp lôi ra tờ polymer50.000 đồng định nhét vào cổ áo tôi. Tôi may mắn né kịp. Ông ta giúi tiềnvào tay tôi rồi nặng nhọc bước xuống ra về.

Tới lần “đứng bàn” thứ ba,trong đầu tôi luôn vang lên cụm từ “Cố lên! Sắp hết giờ rồi!”. Bị nhạc dậpvào tai chưa quen nên tôi nói gần như gào vào tai khách. Cổ họng ran rát.Hai chân đau và mỏi đến mức như tê hẳn vì đứng nhún nhảy suốt mấy giờ trêngiày cao gót. Gan bàn chân đau rát. Tới lúc không chịu đựng nổi, tôi đổichân liên tục và muốn quẳng đi đôi giày.

Khách đi một nhóm, trẻ. Nhìnhai chai rượu ngoại ngạo nghễ đặt trên bàn, tôi choáng váng. Họ uống rượunhư uống nước, xoay vòng liên tục và đều cạn 100%. Bụng tôi nóng như bị hơlửa. Cô PR đứng gần hét vào tai tôi, không rõ động viên hay ra lệnh: “Bàráng uống đi. Tổ mình đang thiếu doanh thu đó!”. Khi chai rượu thứ haicạn đáy thì đồng hồ hơn 12g đêm!

1g30. Bar “xuống” nhạc

Khi tôi xuống phòng locker,thấy bốn cô PR đang nằm mê mệt mỗi người một góc trên nền đất. Không còn cáivẻ duyên dáng và tươi như hoa ở trên sàn, họ rũ rượi, phờ phạc; người nằmcong co vì lạnh, người úp mặt xuống nền đất ngủ thiếp đi. Vú Lệ - nhân viênvệ sinh - lắc đầu, chép miệng bảo: “Kiếm được đồng tiền cực khổ vậy màsay xỉn là liệng tùm lum”.

Trái với vẻ sôi động, tươitắn đầy sức sống trong bar, khi ra về những cô gái PR lại ít nói hẳn. Họlặng lẽ thay đồ, lấy xe về. Đường phố vắng tanh. Tôi chạy xe trên đường màcứ như đang lênh đênh trên sóng biển.

Vài năm trở lại đây, khi công việc tiếp thị bia/rượu phổ biến hơn tại các quán bar, vũ trường... thì “nghề PR” mới được nhắc đến nhiều. Nhân viên “PR rượu” làm công việc tiếp thị sản phẩm rượu, mời chào khách sử dụng các sản phẩm bia, rượu của công ty mình, hưởng thêm hoa hồng từ nhãn hàng bán được.

Một vũ trường thường chỉ có 2-3 nhân viên PR rượu. Lâu dần người ta quen miệng gọi tất cả cô gái tiếp viên vũ trường, quán bar, phục vụ rượu là “PR” - một phần cũng để “cho sang”. PR ở quán bar/vũ trường không thuộc lĩnh vực “quan hệ công chúng” (public relation - PR) như nghĩa thông thường mà giới truyền thông sử dụng.

Theo Tuổi Trẻ




Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.