Hạnh Thuý: "Nhà là nơi để... hí hửng với chồng con"

Một diễn viên tấu hài ở các tụ điểm Sài Gòn, mộtcô Ba Thuận khắc khổ Sống trong sợ hãi và nữ đạo diễn mới ra nghề chỉ hơn... mộttháng đã giành

Một diễn viên tấu hài ởcác tụ điểm Sài Gòn, một cô Ba Thuận khắc khổ Sống trong sợ hãi và nữ đạodiễn mới ra nghề chỉ hơn... một tháng đã giành giải đạo diễn xuất sắc nhất - đólà Hạnh Thúy.

"Đến bây giờ, tôi vẫn nghĩ tạisao nhiều thứ lại đến cùng lúc như vậy? Tôi phải cảm ơn các anh chị diễn viên đãhy sinh nhiều show để tham gia cùng tôi, như: chị Kim Xuân, anh Trung Dần...Trước khi thi, chúng tôi cũng không tập trung được, mới chạy được 1/2 vở thìngưng, nên cứ nhắm mắt làm, không ngờ được tổ đãi" - diễn viên, đạo diễnHạnh Thúy cho biết.

Nhưng khi đưa "Dòng nhớ" đithi, chắc chị cũng hy vọng chứ?

Không, tiền đầu tư cho vở cũng ítỏi, trong khi các đoàn khác được đầu tư lớn lắm. Xếp "Dòng nhớ" bên cạnh vở khácthì chúng tôi chỉ như hòn sỏi cạnh hòn đá.

Tự nhận là không tự tin trướcđám đông, kể cả khi đã được vinh danh, đến mức mà sau khi nhận giải Nữ diễn viênphụ xuất sắc ở Liên Hoan phim (LHP), chị vẫn không dám chủ động nói chuyện vớiai, để bị coi là chảnh choẹ. Vậy nay thì sao?

Tôi vẫn không tự tin lắm, đó vừalà lợi điểm vừa là điểm yếu của mình. Lợi điểm là đỡ phải va chạm, còn điểm yếulà không biết chào hỏi, nói sao cho vừa lòng mọi người. Ngày trước , tôi rất tựti, nhưng ra phim trường, lên sân khấu, thì rất tự tin. Tôi vẫn thích xuất hiệnnơi tiệc tùng nhưng phải có bé em, con gái đi cùng hoặc mình "bám" theo ai đó,như đi LHP là tôi "bám" chị Mỹ Uyên...

Hạnh Thuý: "Nhà là nơi để... hí hửng với chồng con"
Đạo diễn Hạnh Thúy

Đã làm nghệ thuật, mạnhdạn giao tiếp rộng thì có nhiều cơ hội hơn?

Tôi tiếc chứ, nay tôi đang cốgắng mạnh dạn hơn nhưng chưa thành công (cười). Trong nghề này, có nhiều côngviệc phát sinh từ cafe, bàn nhậu, mà tôi lại ít tham gia. Tôi thích ngồi bànnhậu dù không biết nhậu. Trước đây, tôi hay đi lang thang ngoài đường nhiều, tụtập với bạn bè, nhưng nay không cho phép vì phải về nhà dạy học cho con, chăm locho gia đình.

Để có cơ hội, ngoài ngoạihình, tài năng thì phải có quan hệ và chắc chắn đánh đổi bằng thời gian, côngsức. Có phải chị ngại đánh đổi, vì biết là kết quả không như ý?

May mà tôi không phải là ngôisao, chưa đủ đẹp để đánh đổi (cười). Trong gia đình, tôi cũng không phải làngười hoàn thiện. Trong nghề, tôi là người lăng nhăng. Nhưng thà trung bình cònthích hơn đứng ở hai thái cực, đỉnh cao hay dưới đáy mà không phải của mình.

Đã chọn nghề của công chúng,nghệ sĩ nào cũng có tham vọng, và đó cũng là động lực để người ta đi lên...

Có chứ, thấy người ta được thìmình cũng muốn được như người ta. Nhưng tôi quan niệm cứ làm hết sức, miễn lànhiệt tâm thì có, dù kết quả có không tốt, thắng bại phụ thuộc vào nhiều thứ.Tôi tin vào chữ duyên.

Tại sao chị chọn đạo diễn sânkhấu chứ không phải đạo diễn điện ảnh - công việc hiện đang được rất nhiều hãngphim săn đón?

Nhiều người làm đạo diễn điện ảnhrồi, ai cũng làm thì ai làm sân khấu (cười). Tôi lớn lên từ sân khấu, sống nhờsân khấu: tấu hài, múa, diễn viên và bây giờ là đạo diễn. Sân khấu thân thuộcvới tôi hơn. Thực sự mà nói, tôi vô duyên với điện ảnh, cảm giác những gì ngonăn, cao sang, đẹp đẽ quá không vô.

Kể cả có giải thưởng diễn viênxuất sắc cũng không làm chị tự tin?

Tôi tự tin khi làm việc và khôngđể ai thất vọng. Điện ảnh với tôi là miền đất hứa, và những danh tiếng, giảithưởng, tiền bạc của nó thu hút nhiều người, nên có cảm giác tôi không đủ "võ".Vai Ba Thuận trong "Sống trong sợ hãi", anh Bùi Thạc Chuyên cũng đã tìmnhiều người khác, có thể anh ấy đã chồn chân mỏi gối nên mới chọn tôi (cười).Tôi cũng cảm ơn anh Chuyên nhiều vì nhờ anh ấy mới có báo chí viết về tôi cả mộtbài dài.

Xuất hiện với cảnh nóng trong"Sống trong sợ hãi", chị không ngại ư?

Tôi không ngại cho mình. Xuấthiện đẹp hay xấu, đóng cảnh tế nhị cũng chỉ là công việc. Nhưng tôi còn chồngcon, mà không phải ai cũng chấp nhận dễ dàng. Cũng may là anh Chuyên né tối đahoặc có thể tôi không đủ hấp dẫn nên đạo diễn "cho qua" nhanh. Tôi thấy tôi cũng"tương đối" đẹp đấy chứ, nhưng ai cũng khuyên nên ăn cho mập hơn (cười).

Phải chăng với những cảnhnóng, việc e ngại cá nhân chỉ là một phần, lý do chính là vì phim ta làm chưa"tới"?

Đúng thế. Đơn giản là cảnh hônnhau đã không tự nhiên: nụ hôn đẹp trên phim Việt Nam chưa có, dù được gia cônggóc máy, ánh sáng...

Hạnh Thuý: "Nhà là nơi để... hí hửng với chồng con"

Có cảm giác chị vẫn chưathật hết sức trong các công việc của mình?

Tôi chưa gặp được vai diễn haycông việc vắt hết mồ hôi của mình. Và cũng chưa có cảm giác sống chết thực sựcho nó.

Như vậy là yêu mà... tỉnh táo?

Trong công việc tôi là người tỉnhtáo, nhưng ngoài đời thì lại hậu đậu đểnh đoảng, hay quên, nên rất hay nói: emquên, em xin lỗi (cười). Khi diễn, tôi cũng muốn hoá thân, nhưng vai của tôi 99%là vai hài, diễn viên phải tỉnh táo, xem khán giả cười nhiều hay ít, để còn điềuchỉnh, chứ quên hết vào nhân vật thì không được. Có diễn viên được thoả mãn khóccười, không phải bận tâm tối nay bán được bao nhiêu vé, khán giả có cười không,nhưng tôi chưa được như vậy diễn vắng khán giả cũng xót xa lắm.

Là đạo diễn, chị hoàn toàn cóthể dựng vở riêng để mình làm đào chính, chọn những vai hay nhất mà khi là diễnviên chưa có điều kiện thể hiện?

Sau này, có ê kíp vững vàng, tôicó thể làm vai riêng, nhưng thực ra vẫn không muốn như vậy vì mình sẽ không baoquát hết được, vì khả năng của mình còn hạn hẹp.

Chị cứ bị đắn đo giữa muốn vàkhông muốn, nên có cảm giác chị thích an phận?

Có lẽ thế, vì làm gì tôi cũng cócảm giác ngại ngần, sợ đụng chạm mất lòng. Tôi cố gắng hoà đồng ý kiến của côchú, anh chị diễn viên một chút và giữ lại của mình một chút. Ai góp ý tôi cũnglắng nghe, những cái gì xài được thì xài. Ngay cả thầy giáo góp ý cũng thế, thầybảo sửa 8 mục, tôi chỉ sửa 4 mục, còn vẫn giữ lại của mình. Lúc đầu thầy giận,nhưng tôi bảo là: đã theo thầy 4 phần, con xin thầy chừa lại cho mình 4 phần.

Một người vốn là diễn viên hàinhư chị, trong cuộc sống có hay bày trò, tếu táo mọi người?

(Cười) Không phải đâu, tôi lỳlắm. Thực tế, tôi rất trẻ con, rất bướng. Tôi là người tỉnh táo trong mọichuyện, nên cuộc sống ít bị ảnh hưởng, tự cân bằng được, không cần đem tiếngcười nghệ thuật để an ủi mình. Thường tôi nói thẳng, song điều gì không tốt chongười khác thì mình không làm. Đôi khi cũng muốn "nói quá" một câu cho sướngmiệng, hay đập bể cái ly... Khi tôi đã phải lớn tiếng, giận thì không nhìn mặtnhau, nhưng nhịn được thì cứ nhịn. May mà đến giờ này chưa có chuyện gì với ai(cười).

Tôi có cảm giác chị là một conngười đầy mâu thuẫn, trên phim ảnh sân khấu thì toàn vào hài, vai đanh đá lẳnglơ, dựng kịch thì lại dựng bi kịch, ngoài đời thì thích tĩnh lặng?

Vậy mới là con người, chứ conngười một chiều thì chán lắm. Cũng có lúc tôi phá phách, đi vũ trường, nhưng cólúc lại vào quán quen ngồi lỳ cả tuần. Thỉnh thoảng phá cách một chút làm mìnhthú vị hơn với chính mình.

Ông xã chị cũng làm nghệthuật, có bao giờ "có ý kiến" khi thấy chị như vậy không?

Luôn luôn ấy chứ! Đôi khi chúngtôi đùa là hai vợ chồng ở nhà như bạn bè. Bây giờ tôi học xong khoá đạo diễn,nên ở nhà nhiều hơn, trước đây chỉ ở nhà chiều tối lo cho con học. Thứ bảy, Chủnhật tôi mới nấu ăn, song cũng hạn chế dọn dẹp nhà, vì có người giúp việc. Nhưngcó việc tôi không giao cho ai là dạy con học, đưa con đi học và xếp quần áo chochồng, con.

Chuyện này, chuyện kia tôi bỏ hếtngoài đường, không mang về nhà. Công việc đã căng thẳng, đường sá thì chật chội,nhà mình là đẹp nhất, là nơi mình hưởng thụ, mình vui vẻ sảng khoái, hí hửng vớichồng con. Ông xã tôi cũng vậy, về nhà chỉ nói chuyện cần thiết, ít khi đả độngtới công việc của nhau.

Tôi tưởng ở nhà có hai nghệ sĩthì thường phải tranh luận các vấn đề về nghệ thuật?

Thỉnh thoảng cũng tranh luận,nhưng tôi hay thua nên không "tranh" nữa, ông xã bảo gì tôi nghe vậy. Hùng biệnvề quan điểm nghệ thuật tôi không giỏi, nên tôi đem hết trăn trở vào tác phẩm,vậy thôi!

Theo Hạnh Thuý: "Nhà là nơi để... hí hửng với chồng con"



Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.