- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Ác mộng làm dâu...
Tôi không ngờ cuộc đời làm dâu của mình lại trái ngang thế này.
Từ ngày về làm dâu đến nay đã hơn 1 năm, ấn tượng còn lại trong con là 1 con số 0 tròn trĩnh.Người ta nói gia đình là chốn bình yên để mọi người trở về sau lo toan mệt mỏi, nhưng mỗi khi về nhà mình con có cảm giác sợ hãi hơn là bình yên, sợ hãi cái ánh mắt soi mói, sợ hãi cái cách sống giả tạo, sợ hãi cách miệt thị vì con là gái Nam, con không có công việc ổn định...
Con sợ cái cách mọi người cười trước mặt mà đâm chọc sau lưng... Nhà có 2 chị em với nhau nhưng bố mẹ hãy nhìn xem, con dâu mẹ ai sẽ là người tốt. Con muốn sống tốt, muốn hòa hợp với gia đình mình, ai là người có trách nhiệm, ai là người sống dối trá, ai là người vòi vĩnh bố mẹ? Con sinh ra vốn dĩ là người tự lập, không việc gì con chưa trải qua, để có được ngày hôm nay con đã phải cố gắng rất nhiều sau bao năm bươn trải.
Con vì theo con trai mẹ mà bỏ công việc hiện tại của mình và trở thành người thất nghiệp. Có lẽ mẹ không hài lòng về con. Con lầm lũi đi làm ngoài, cuối cùng cũng tìm được việc như mình mong muốn, có mức thu nhập đủ nuôi sống bản thân con, cày ngày, cày đêm để kiếm thêm. Biết bao giờ mới thay đổi cái quan niệm làm nhà nước mới ổn định của bố mẹ? Chồng con, ngoài giờ hành chính ở cơ quan, 2 năm ròng rã, tuần nào anh cũng về phụ giúp bố mẹ việc vườn rẫy, nhà hết thuốc, hết cám, hết thức ăn, lúc nào mẹ cũng í ới…người đi mua là con, người mang về là chồng con.
Con nghĩ đó là trách nhiệm nên không toan tính cho dù số tiền bỏ ra không ít đâu, dù vợ chồng con phải sống trong nhà trọ 30m2, sống thiếu thốn thế nào cũng không bao giờ kêu ca. Bố mẹ có nhà cho thuê, đi xe hơi…tiền vàng cất, bố mẹ có bao giờ biết công sức vợ chồng con bỏ ra. Không có 1 xu cho vợ chồng con, nhiều khi cần gấp tiền để làm gì đó cũng không dám mượn, Tết đến, quần áo con mua mẹ lại bảo: "Mày mang của nợ này về làm gì" và chê không mặc. Con mua cái gì mẹ cũng chê. Con từ 1 đứa học hành đàng hoàng, về vườn con vẫn vác từng bao cà phê, nhặt từng hạt tiêu, thức cùng mẹ may bao may túi…băm chuối, chăm gà vịt, thức khuya dậy sớm.
Con đã cố gắng rất nhiều, bầu bì nhưng con vẫn vác bụng đi khắp nơi, đi gần đi xa, đường gập ghềnh ngồi cứ ôm bụng sợ ảnh hưởng em bé, con chui xuống gầm xe, đi vào kho bãi, đi đo đạc công trình, thức khuya dậy sớm xử lý hồ sơ để kiếm vài trăm ngàn đồng. Người ngoài còn xót cho con, lo cho sức khỏe của con, hỗ trợ con. Con kiếm từng đồng và tích cóp, chi tiêu cho gia đình nhỏ của con. Tụi con cưới nhau 1 năm nhưng dư chừng đó là mãn nguyện lắm rồi, dù sao đi nữa con cũng chỉ mới đi làm 8 tháng. Chồng con, ngoài giờ làm, đêm anh còn đi kiếm việc làm thêm để cùng con lo cho em bé sắp chào đời, vợ chồng cật lực mẹ có hiểu đâu. Còn anh chị, họ dư giả, của ăn của để, nhà, đất…bố mẹ còn bỏ tiền xây nhà cho họ, xây xong nhà thật hoành tráng rồi để trống 1 năm nay. Trong khi tụi con, nay ở nhà trọ này, mai ở nhà trọ khác, vợ chồng ôm nhau khóc khi chủ nhà lấy nhà không báo trước, dầm mưa đi tìm nhà trọ.
Rồi con bị động thai, cái thai đã không còn nữa, con phải nằm viện một tuần mẹ cũng không hỏi con lấy một lời. Cuộc sống tần tảo, mự chưa bao giờ cho con một miếng ăn ngon lành. Mẹ cứ giáng cái tội lấy vợ nghèo của con trai mẹ thì phải tội, còn mẹ không liên quan gì.
Anh nhẹ nhàng ôm con vào lòng, một câu nói của anh làm con hạnh phúc và quan trọng hơn tất cả. Bố mẹ à, nước mắt chảy xuôi, hãy sống suy nghĩ sâu hơn sống tình nghĩa hơn để mai này khi nằm xuống, khi bệnh tật không phải nhìn con bằng ánh mắt hối tiếc. Cuộc đời này vốn là như vậy, để xem ai sẽ hơn ai? Ai sẽ là người cán đích trước, vợ chồng con và anh chị ai sẽ là người kề cận chăm sóc lúc bố mẹ nằm xuống. Giờ đây con đang suy nghĩ, mình sẽ làm gì tiếp theo?
-
Tâm sự3 giờ trướcTôi nhìn vợ, không hiểu cô ấy nói vậy có ý gì, thấy hơi chột dạ. Chuyện ai đó đi ngược chiều gây tai nạn thì liên quan gì đến việc ngoại tình mà cô ấy lại chuyện nọ xọ chuyện kia.
-
Tâm sự4 giờ trướcNghe bố nói mà tôi cũng muốn về cùng bố luôn nhưng vẫn kìm lại vì sợ cả 2 bên họ hàng bẽ mặt.
-
Tâm sự6 giờ trướcCho đến một ngày sau khi nắm giữ quyền lãnh đạo công ty được 3 năm, thì cả nhà tôi chết lặng nghe chồng tôi xin mấy mẹ con tôi ký giấy để anh bán nhà trả nợ cho công ty. Vì thời gian qua anh đã lạm dụng tín nhiệm, rút tiền tỷ ra bao cho cô thư ký trẻ là người tình của anh mua nhà, mua xe, sắm thời trang hàng hiệu và cùng nhau đi du lịch ở nhiều nơi trên thế giới.
-
Tâm sự19 giờ trướcTôi vẫn yêu bạn trai, người sẽ trở thành chồng của mình. Nhưng tôi cũng không thể quên nụ hôn với... anh trai của chồng sắp cưới.
-
Tâm sự21 giờ trướcTôi và anh đã yêu nhau được 3 năm nhưng tôi ngày càng thấy lăn tăn về mối quan hệ này.
-
Tâm sự21 giờ trướcLấy chồng từng ly hôn và có con riêng, đúng là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
-
Tâm sự22 giờ trướcNhờ chuyến đi du lịch này mà tôi có thêm động lực để "chia tay bạn trai".
-
Tâm sự1 ngày trướcHỏi mãi, chị mới ngập ngừng tâm sự rồi tiết lộ bí mật mà chị đã giấu bấy lâu nay.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi tôi đến, mẹ bạn trai mắt đỏ hoe ra mở cửa, còn bố anh ngồi ở phòng khách. Đồ đạc trong nhà bị ném tứ tung, có thứ còn vỡ nát...
-
Tâm sự1 ngày trướcMặc dù chúng tôi đã giải thích cặn kẽ lý do mình không thể về quê được nhưng bố mẹ vẫn không chịu nghe.
-
Tâm sự1 ngày trướcAnh rể tôi thì hiền lành, vừa thương vợ, vừa sợ mang tiếng bất hiếu với cha mẹ nên anh đứng giữa chẳng biết giải quyết ra sao.
-
Tâm sự2 ngày trướcNhững dòng tin nhắn nhảy nhót khiến tôi sốc nặng, trong lòng ngập tràn sự giận dữ. Tôi lập tức bỏ về.
-
Tâm sự2 ngày trướcKhông ngờ đến tuổi này, khi tự mình trải qua nhiều điều, tôi mới nhận ra bài học quý giá về hai chữ "hạnh phúc" từ vợ mới của chồng cũ.