- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Bật khóc trước lý do 10 năm bị chồng hành hạ mẹ vẫn không dám ly hôn
Bao nhiêu năm nay tôi vẫn tự hỏi, sao khổ như vậy mà mẹ vẫn không dám vùng lên, vẫn cam chịu những trận đòn roi từ bố.
Không biết đã bao lần trong đầu tôi hiện lên suy nghĩ, nếu ngày đó mẹ không sinh ra tôi, nếu không có tôi thì có lẽ mẹ đã không phải sống cuộc sống tủi cực như vậy.
Tôi sinh ra trong một gia đình có cha và mẹ. Vì bố tôi muốn mẹ tập trung chăm sóc cửa nhà nên mẹ tôi không đi làm mà ở nhà lo chuyện bếp núc. Tuổi thơ tôi cũng như những đứa trẻ khác, được sống trong vòng tay cha mẹ, cho đến ngày tôi học lớp 8.
Hồi ấy tôi thấy bố hay về muộn hơn, nhiều khi đi mấy ngày chẳng về nhà. Tôi hỏi thì mẹ chỉ bảo, công việc của bố thay đổi nên giờ bố sẽ hay phải đi công tác hơn. Rồi bố mẹ tôi ít nói chuyện với nhau hơn. Mỗi lần hai người đang to tiếng cãi cọ gì đó, thấy tôi là bố mẹ lại mỗi người quay đi một nơi, không nói nữa.
Ngày ấy tôi chỉ đơn giản nghĩ rằng, người lớn thật phức tạp, chắc là bố mẹ giận dỗi nhau mà thôi. Cho đến một ngày, cô giáo ốm, được nghỉ học nên tôi về nhà sớm hơn bình thường. Vừa bước vào, tôi đã nghe thấy tiếng khóc của mẹ ở trong bếp cùng tiếng quát tháo của bố.
Vừa bước vào, tôi đã nghe thấy tiếng khóc của mẹ ở trong bếp cùng tiếng quát tháo của bố. (Ảnh minh họa)
Tôi chết lặng đứng sau bức tường. Bố tôi quát mẹ và nói rằng mẹ không có quyền can thiệp vào cuộc đời của bố, không được quyền biết bố đi đâu làm gì. Bố còn tát mẹ một cú như trời giáng trước khi quay đi. Tôi sợ hãi chạy lên phòng khóc thút thít.
Người tôi vừa nhìn thấy là bố tôi sao? Vì sao bố lại đánh mẹ như vậy?
Tối hôm ấy, bữa cơm vẫn diễn ra như bình thường như mọi khi. Bố mẹ tôi không nói chuyện với nhau mà chỉ hỏi tôi chuyện học hành, trường lớp. Mẹ vẫn gắp thức ăn ngon cho tôi với cái nhìn đầy âu yếm. Tôi cảm giác như chuyện mình nhìn thấy lúc chiều như không phải là thực.
Sau buổi chiều ngày hôm ấy, tôi hay để ý đến bố mẹ hơn. Một hôm, đêm khát nước tôi xuống nhà thì thấy mẹ đang ngồi khóc ở phòng khách. Tôi chạy đến bên mẹ, hỏi mẹ nhưng mẹ không nói gì, chỉ nói mẹ không sao. Sau hôm ấy, bố tôi cả tuần trời không về nhà.
Đến năm cuối cấp 3, những chuyện đòn roi của mẹ tôi mới trở nên công khai. Bố tôi uống rượu nhiều hơn. Mỗi lần bố tôi về muộn là hơi rượu lại nồng nặng nhà. Vừa về đến nhà, bố đã quát tháo ầm ĩ, rồi đánh chửi mẹ tôi thậm tệ.
Tôi lao vào ôm bố, không cho bố đánh mẹ thì bố đánh cả tôi. Thấy vậy, mẹ tôi lại quỳ xuống cầu xin bố đừng đánh tôi. Tôi ghét bố. Lúc ấy tôi chỉ ước ông không phải là bố của tôi.
Tôi ghét bố. Lúc ấy tôi chỉ ước ông không phải là bố của tôi. (Ảnh minh họa)
Ngày tôi đỗ đại học, nhận giấy báo kết quả, mẹ tôi mừng lắm. Mẹ khóc rồi bảo mẹ tự hào về tôi. “Con là động lực duy nhất để mẹ sống trên cõi đời này”. Câu nói ấy cứ ám ảnh tôi mãi. Mỗi lúc chán nản, muốn buông xuôi mọi thứ, nghĩ đến câu nói của mẹ tôi lại tự động viên mình phải cố gắng, mạnh mẽ lên.
Những ngày lên thành phố học đại học, ít ở nhà nên tôi cũng vô tâm không nhớ đến chuyện của mẹ nhiều. Cho đến đợt nghỉ lễ vừa rồi, tôi quyết định về nhà nguyên cả dịp nghỉ lễ. Những ký ức, mùi rượu và những trận đòn roi của mẹ lại trở về.
Bố tôi lại trở về với mùi rượu nồng nặc. Tôi lao vào đẩy bố ra khi định xông tới đánh mẹ tôi. Giờ tôi đã lớn, không còn là đứa bé như năm lớp 8 ngày nào nên người cũng khỏe hơn. Không đánh được, bố tôi bực lắm nhưng cũng không làm được gì.
Những ký ức, mùi rượu và những trận đòn roi của mẹ lại trở về. (Ảnh minh họa)
Đêm ấy tôi nằm với mẹ, hai mẹ con cứ thế ôm nhau khóc. Tôi hỏi mẹ những ngày tôi đi học xa nhà, mẹ vẫn âm thầm hứng chịu những trận đòn từ người chồng nát rượu sao. Tôi hỏi mẹ sao mẹ không li hôn khi cuộc hôn nhân này từ bao lâu đã không còn hạnh phúc.
“Mẹ khổ cũng không sao. Mẹ chịu được mà. Ước mong lớn nhất cả đời này của mẹ là được nhìn thấy con lấy chồng, sống hạnh phúc. Giờ bố mẹ ly hôn, nhỡ nhà người ta nhìn vào lại đánh giá con thì sao. Mẹ không sao đâu. Con đừng lo cho mẹ”.
Tôi càng khóc to hơn. Tôi ước gì một lần mẹ dám sống vì mình, dám thoát khỏi cuộc hôn nhân tủi hổ này. Ước gì, mẹ có thể sống vì mình hơn.
Theo Khám phá
-
Tâm sự10 giờ trướcKhi tôi đến, mẹ bạn trai mắt đỏ hoe ra mở cửa, còn bố anh ngồi ở phòng khách. Đồ đạc trong nhà bị ném tứ tung, có thứ còn vỡ nát...
-
Tâm sự14 giờ trướcMặc dù chúng tôi đã giải thích cặn kẽ lý do mình không thể về quê được nhưng bố mẹ vẫn không chịu nghe.
-
Tâm sự15 giờ trướcAnh rể tôi thì hiền lành, vừa thương vợ, vừa sợ mang tiếng bất hiếu với cha mẹ nên anh đứng giữa chẳng biết giải quyết ra sao.
-
Tâm sự19 giờ trướcNhững dòng tin nhắn nhảy nhót khiến tôi sốc nặng, trong lòng ngập tràn sự giận dữ. Tôi lập tức bỏ về.
-
Tâm sự19 giờ trướcKhông ngờ đến tuổi này, khi tự mình trải qua nhiều điều, tôi mới nhận ra bài học quý giá về hai chữ "hạnh phúc" từ vợ mới của chồng cũ.
-
Tâm sự21 giờ trướcChồng làm như 30 triệu là to lắm chẳng bằng, tôi phải khéo cân đối lắm thì mới đủ chi tiêu đấy!
-
Tâm sự1 ngày trướcĐến quán cà phê, đập vào mắt tôi là hình ảnh một người phụ nữ quý phái, sang trọng và diện... toàn hàng hiệu đắt đỏ. Tôi không chắc liệu đây có thực sự là mẹ của bạn trai không?
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi phải thừa nhận chồng mình rất giỏi, anh làm cái gì là có thể thành cái đó, nhưng cuộc sống không ổn định chút nào.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ tôi vừa qua đời được 1 tháng, mộ còn chưa xanh cỏ, bố tôi họp gia đình và tuyên bố từ nay sẽ sống với cô giúp việc như vợ chồng, sau này mất đi cũng sẽ để lại cho cô ta một phần tài sản như các con.
-
Tâm sự1 ngày trướcChỉ ít ngày sau đám cưới, tôi vô tình phát hiện ra sự thật về nhà chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐược chồng thương yêu, chiều chuộng từng chút một nhưng tôi luôn cảm thấy chán nản, hối hận.
-
Tâm sự1 ngày trướcNgồi chưa nóng chỗ, tôi hoa cả mắt, tim loạn nhịp khi chứng kiến cảnh vợ được một trai trẻ ôm eo dìu từ trong nhà nghỉ bên kia đường đi ra, rồi cùng lên chiếc taxi chờ sẵn….
-
Tâm sự2 ngày trướcVợ thừa nhận đã có khoảng 20 "bạn trai không ràng buộc" trước khi kết hôn. Cô ấy khẳng định, những người này không thể nào so sánh với tôi.
-
Tâm sự2 ngày trướcNhưng thôi bây giờ có nói gì thì chuyện không hay cũng đã xảy ra, theo tôi cậu nên bình tĩnh, chấp nhận sự thật tỉnh táo để biết mình sai ở đâu, cần làm gì cho cuộc sống hiện tại và tương lai còn dài ở phía trước của bản thân mình.