- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Biết anh có vợ con, tôi vẫn lao vào
Tôi bỏ cái thai và quyết xa anh nhưng vì quan hệ gia đình, công việc, tôi vẫn phải gặp anh và lại chịu nhiều đau đớn.
Thực sự, đến hôm nay thì tôi không thể chịu đựng được nữa và quyết định sẽ kể ra câu chuyện của mình, mong mọi người có thể chia sẻ, gỡ rối cho tôi.
Tôi ân hận lắm, dường như tôi đã tự tô bẩn lên cuộc đời mình và giờ đây đang âm thầm chịu đựng mọi chuyện mà không ai hiểu, cũng không ai có thể giúp được. Tôi chỉ biết khóc và khóc. Càng cố gắng bao nhiêu, tôi càng thấy mình như sắp gục ngã.
Tôi đến cơ quan anh làm tạm trong lúc chờ xin được việc như mong muốn. Đây là cơ quan của người thân tôi, và cũng là người thân của anh. Anh đã có vợ và con. Không có quan hệ họ hàng, nhưng về góc độ gia đình, tôi và anh có thể được xem như người trong nhà. Vậy mà, từ quen, thân, hiểu, đồng cảm vì những áp lực do công việc, chúng tôi đã không vượt qua được cám dỗ.
Trước khi tôi vào làm cùng anh, cả cơ quan biết chuyện anh có tình cảm với một đồng nghiệp nữ đã có gia đình. Tôi vào làm cùng phòng với chị và cũng biết chuyện của hai người. Sau này, chị đã chuyển sang cơ quan khác. Dường như anh luôn bị người khác nghi ngại về việc từng bồ bịch. Ban đầu tôi cũng chung suy nghĩ như mọi người. Nhưng sau nhiều lần tiếp xúc, chia sẻ, chính anh đã kể lại mọi chuyện.
Tôi tin tưởng anh nhiều, từ góc độ là một người bạn đến một người có quan hệ tình cảm gắn bó. Khi tôi và anh đã đi xa và vượt quá giới hạn thì anh khiến tôi mất niềm tin nhiều lần. Khi ấy, tôi thực sự thất vọng và suy sụp vì luôn dằn vặt về mọi chuyện, mọi sai lầm, không vui vẻ gì khi đã mất niềm tin ở anh.
Khi anh muốn dừng lại, tôi cũng muốn thế vì đã quá sai lầm thì chuyện không ngờ đã xảy đến. Tôi có thai. Anh cùng tôi đến bệnh viện để bỏ. Sau đó, tôi sống trong những ngày ám ảnh, đau khổ nhất và càng cảm thấy mất niềm tin hơn. Anh bây giờ luôn bận rộn, luôn nói rằng bị gia đình quản chặt, không làm gì được cho tôi nữa.
Tôi biết, dù lời anh nói là thật thì tôi cũng chỉ cần một chút sự quan tâm để ấm lòng mà thôi, để biết rằng bố của con tôi không bỏ mặc tôi. Nhưng sau quá nhiều chuyện, tôi lại không thể kiên nhẫn chờ đợi sự quan tâm thưa thớt dần. Tôi cứ tự làm khổ mình bằng suy nghĩ, anh đang tiếp tục lăng nhăng dù anh nói không phải vậy, rằng anh vẫn luôn nghĩ cho tôi nhưng anh không muốn sai lầm nữa nên quan hệ giữa anh và tôi không thể như trước được.
Ngày tôi đi bỏ thai cũng là ngày tôi được nhận công việc ở cơ quan mới, công việc mà tôi đã cố gắng nhiều để có được. Bây giờ, vì công việc ấy, vì người thân mà tôi không thể bỏ đi nơi khác. Chứ thực lòng, tôi chỉ muốn rời xa tất cả, rời xa anh để quên đi và cố gắng vượt qua nỗi đau này. Hiện tại, sức khỏe của tôi chưa bình thường trở lại và vẫn phải điều trị do tai biến của lần hút thai. Tôi thấy mình bế tắc lắm.
Công việc của tôi thường xuyên phải gặp anh, gặp lại những người quen cũ. Ai cũng biết chúng tôi từng rất thân thiết và cũng có thể họ có sự nghi ngờ về mối quan hệ của chúng tôi. Tôi dặn lòng là cố quên, không liên lạc để dứt hẳn mọi chuyện nhưng tôi không làm được, vì khi tôi khóc, khi tôi bế tắc chỉ nói được với anh.
Rồi mỗi khi gặp lại mọi người, tôi phải cố giả vờ như không có chuyện gì với anh, để mọi người không phát hiện hay kết luận là chúng tôi đã có chuyện mờ ám. Thực lòng thì tôi khó nghĩ lắm. Tôi phải làm sao với những tổn thương, những nỗi đau mà tôi đang âm thầm chịu đựng? Tôi cần lắm một chỗ dựa, nhưng không dám để ai biết chuyện.
Nếu anh xa tôi hẳn, không bao giờ gặp lại thì tôi đã có thể mạnh mẽ hơn. Nhưng đằng này, tôi và anh còn quá nhiều mối quan hệ chung khác và thường xuyên đối diện như vậy. Vì công việc, vì bố mẹ, tôi không thể bỏ đi xa nhưng cứ đối diện với quá khứ mãi như thế này, tôi mệt mỏi lắm. Đến bao giờ tôi mới mở lòng mình mà tìm được hạnh phúc? Và anh cũng đang bế tắc vì tôi rồi!
-
Tâm sự1 giờ trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự3 giờ trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự8 giờ trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự12 giờ trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự14 giờ trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!
-
Tâm sự1 ngày trướcThời buổi này, người yêu cũ cũng có thể trở thành bạn bè. Việc mời họ đến dự đám cưới của mình có gì đâu mà em phải phản ứng gay gắt đến thế?
-
Tâm sự1 ngày trướcNếu được chọn lại, tôi sẽ từ chối chồng ngay hôm anh tỏ tình với mình!
-
Tâm sự1 ngày trướcChấp nhận xa cách vì tương lai đám trẻ, để rồi tôi nhận về chỉ là máu và nước mắt.
-
Tâm sự1 ngày trướcTrong suốt chuyến đi, thấy người ta có chồng, có vợ, cả nhà sum vầy, quả thật cũng có lúc tôi lặng lẽ lau nước mắt.
-
Tâm sự1 ngày trướcBiết chồng ngoại tình với hết người này đến người khác nhưng lâu nay tôi cố vờ như không thấy, và sẽ tiếp tục như thế nếu anh vẫn đưa đủ mỗi tháng 30 triệu đồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcNgày đầu về nhà chồng, vừa thay vội chiếc váy cưới, mẹ chồng đã gọi tôi ra rửa nốt đống bát đũa còn lại.
-
Tâm sự2 ngày trướcMột tháng nay, tôi không còn muốn nói chuyện với chồng nữa. Câu nói của chồng ám ảnh tôi trong cả giấc ngủ.