- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Bỏ người tình nghèo để theo chồng giàu, tôi òa khóc khi gặp lại anh trong bệnh viện
Ánh mắt của anh ấy vẫn thế, chân thành, kiên định, chất chứa yêu thương nhưng ánh mắt ấy không còn dành cho tôi nữa.
Mối tình đầu của tôi là bạn học cùng lớp trung học với tôi. Vinh rất giỏi, luôn đứng đầu khối, còn tôi thì lẹt đẹt với mức điểm trung bình. Cô giáo xếp Vinh ngồi cùng tôi để kèm cặp tôi học hành. Dần dần, tôi nảy sinh tình cảm với anh ấy- một thứ tình yêu trẻ con, ngây thơ, trong sáng. Lúc đó, chúng tôi chỉ dám nắm tay nhau chứ không làm gì quá mức.
Hình minh họa
Chúng tôi vẫn cứ yêu nhau cho đến 2- 3 năm sau, khi Vinh đã vào học đại học còn tôi học cao đẳng. Thỉnh thoảng, Vinh thường bắt xe buýt đến chỗ tôi chơi. Mỗi lần gặp nhau, chúng tôi chỉ dám ngồi ở những quán vỉa hè, ăn đồ ăn vặt. Tuy vậy, trong thời gian ấy, tôi đã rất hạnh phúc.
Cuối năm thứ 3, tôi bắt đầu đi thực tập. Tôi quen Nam - chồng tôi bây giờ. Anh ấy là trưởng phòng và cũng là người trực tiếp hướng dẫn tôi. Tôi thấy anh ấy cao ráo, nói chuyện hay, hùng biện giỏi, tôi rất ngưỡng mộ. Không những có nhà, có xe, có sự nghiệp ổn định, anh Nam còn tỏ ra rất thích tôi và công khai theo đuổi tôi.
Tôi lén lút quan hệ, hẹn hò với anh ấy 2 tháng trước khi phũ phàng nói lời chia tay với Vinh. Mặc dù Vinh đã hết lời cầu xin tôi anh ấy thêm thời gian để phấn đấu sự nghiệp nhưng tôi vẫn không suy chuyển. Trong đầu tôi lúc đó chỉ nghĩ đến cuộc sống nhà lầu xe hơi, tiền bạc dư dả mà Nam mang lại.
Sau khi chia tay, Vinh không liên lạc với tôi nữa. Tôi nhanh chóng lên xe hoa với Nam sau một đám cưới rình rang. Sau đám cưới 2 tháng, tôi phát hiện mình có thai và chuỗi thảm kịch của tôi bắt đầu.
Mang tiếng là trưởng phòng nhưng chồng tôi làm bao nhiêu tiêu bấy nhiêu, tiền anh ấy kiếm được chủ yếu để đi ăn chơi, nhậu nhoẹt. Tiền sinh hoạt phí hàng tháng của anh ấy vẫn là do bố mẹ chu cấp. Mang thai đến tháng thứ 5, tôi uất nghẹn khi thấy loạt hình của gái gọi trong máy điện thoại của anh. Khi thấy tôi trách móc, anh nói do tôi có bầu, tôi bắt anh “nhịn” nên anh ấy phải ra ngoài để giải tỏa.
Ảnh minh họa
Thấy chồng như thế, tôi chỉ biết nín nhịn cho qua chuyện để mình còn có chồng, con còn có bố. 9 tháng mang bầu, tôi chẳng hề được chồng quan tâm, chăm sóc như người khác. Tôi uất ức, đau khổ mà không biết nói với ai. Nhiều đêm, nghĩ đến tình cảnh của mình, nghĩ đến Vinh, tôi chỉ biết khóc thầm.
Gần đến ngày sinh, tôi nghỉ việc tại công ty ở nhà nghỉ ngơi vì cảm thấy quá nặng nề, mệt mỏi. Khi thấy thai nhi được 39 tuần tuổi mà tôi vẫn chưa có dấu hiệu chuyển dạ, tôi nhắn tin, gọi điện cho chồng, nói anh ấy đưa tôi vào bệnh viện để được bác sỹ thăm khám. Nào ngờ, vừa thấy tôi gọi, anh ấy đã bấm vào nút bận và nhắn tin lại: "Tự đi 1 mình đi. Anh còn đang bận.”
Tủi nhục, ê chề, tôi đành tự mình bắt taxi đi bệnh viện. Hôm đó, tôi đến bệnh viện và nhìn thấy một người đàn ông rất quen thuộc. Đó là Vinh. Anh là mối tình đầu của tôi, từng là ước mơ, lẽ sống của tôi. Anh đang cẩn thận dìu một người phụ nữ khác vào khoa Sản. 2 người vừa nắm tay nhau, vừa cười đùa rất trìu mến. Thấy tôi đi ngay sau họ, Vinh quay lại, nhìn thấy tôi và không nói gì.
Người phụ nữ kia nhìn thấy tôi, hỏi nhỏ Vinh xem tôi là ai, anh chỉ mỉm cười nói rằng tôi với anh cùng là bạn học trung học. Sau khi chào hỏi 1 vài câu, Vinh dẫn người phụ nữ đó đi, để lại tôi một mình, tôi thấy nước mắt mình không thể ngừng rơi.
Rõ ràng, đã từng có một tình yêu chân thành ở ngay trước mắt tôi nhưng tôi đã không biết trân trọng, không biết giữ lấy. Đến bây giờ, tôi đành ngậm ngùi với nỗi đau, nỗi bất hạnh của riêng mình.
Theo Dân Việt
-
Tâm sự1 giờ trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự3 giờ trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!
-
Tâm sự16 giờ trướcThời buổi này, người yêu cũ cũng có thể trở thành bạn bè. Việc mời họ đến dự đám cưới của mình có gì đâu mà em phải phản ứng gay gắt đến thế?
-
Tâm sự16 giờ trướcNếu được chọn lại, tôi sẽ từ chối chồng ngay hôm anh tỏ tình với mình!
-
Tâm sự21 giờ trướcChấp nhận xa cách vì tương lai đám trẻ, để rồi tôi nhận về chỉ là máu và nước mắt.
-
Tâm sự21 giờ trướcTrong suốt chuyến đi, thấy người ta có chồng, có vợ, cả nhà sum vầy, quả thật cũng có lúc tôi lặng lẽ lau nước mắt.
-
Tâm sự1 ngày trướcBiết chồng ngoại tình với hết người này đến người khác nhưng lâu nay tôi cố vờ như không thấy, và sẽ tiếp tục như thế nếu anh vẫn đưa đủ mỗi tháng 30 triệu đồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcNgày đầu về nhà chồng, vừa thay vội chiếc váy cưới, mẹ chồng đã gọi tôi ra rửa nốt đống bát đũa còn lại.
-
Tâm sự1 ngày trướcMột tháng nay, tôi không còn muốn nói chuyện với chồng nữa. Câu nói của chồng ám ảnh tôi trong cả giấc ngủ.
-
Tâm sự1 ngày trước0Lúc tôi bừng tỉnh đã là 9h hơn, điện thoại có đến mấy chục cuộc gọi nhỡ. Gọi cho mẹ, mẹ nói tôi phải nhanh chóng chạy sang nhà cô dâu...
-
Tâm sự1 ngày trướcĐịnh đi du lịch để thắt chặt tình cảm với nhà chồng, tôi không ngờ cái kết đúng quá trêu ngươi.
-
Tâm sự2 ngày trướcVợ tôi có một người chị gái sinh đôi. Nhiều năm qua, tôi thầm cảm mến và bị ám ảnh về chị vợ. Có rất nhiều hình dung nóng bỏng, suy nghĩ ngọt ngào kiểu "giá như" xuất hiện trong đầu tôi.