- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Cuộc chạm trán bất ngờ với người xưa làm tôi như rơi xuống vực thẳm
Tôi sực tỉnh chào ông như thể một người không quen biết. Tôi không ngờ mình lại chạm trán với người xưa ngay tại ngôi nhà này.
Bố mẹ tôi là người dân tỉnh lẻ, quanh năm ông bà chỉ biết làm nông. Thời còn đi học tôi chán nản với các kì nghỉ hè của mình. Ngày ngày, tôi phải ra đồng nếu không thì lên rẫy. Tôi chán ngấy với cuộc sống tù túng thiếu thốn ấy. Khi vào cấp ba, bắt đầu biết được mọi chuyện, khát khao đổi đời của tôi ngày càng mãnh liệt. Tôi luôn tự ti và đầy mặc cảm về hoàn cảnh gia đình của mình, tôi muốn thoát khỏi cuộc sống đầy vất vả lo toan chuyện cơm áo gạo tiền.
Tôi vừa học đại học vừa làm thêm. Số tiền bố mẹ tôi gửi chỉ để hỗ trợ cho việc đóng học phí. Ông bà không đủ khả năng lo chu toàn cho tôi. Những ngày đầu, chưa quen việc làm thêm tôi khóc vì buồn tủi không biết bao lần. Từ chạy bàn quán ăn, phục vụ càfe, phát tờ rơi, bán hoa ngày lễ… tôi đều làm hết. Công việc chiếm nhiều thời gian và công sức nhưng thu nhập thì rất ít. Tình cờ trong một lần tham gia giới thiệu sản phẩm mới của công ty mỹ phẩm tôi gặp được chị H, là sinh viên của trường đại học. Hai chị em nói chuyện khá hợp, tôi có tâm sự về mình cho chị nghe.
Tôi bắt đầu gia nhập nhóm của chị, những người mẫu giới thiệu sản phẩm. Tôi khá xinh xắn nhưng còn có gì đó quê mùa. Nhưng chị đã giúp tôi thay đổi hoàn toàn, từ ngày cùng chị đi làm tôi như được lột xác. Ăn mặc đẹp, lại được trang điểm làm tóc cẩn thận. Công việc nhẹ nhàng, chỉ cần khéo léo trong ăn nói, mỉm cười đúng lúc để làm hài lòng khách hàng. Nhưng đặc biệt hơn, sau giờ làm, nhiều người đã chủ động mời chúng tôi đi ăn đi chơi. Thời gian đầu, tôi còn hơi ngại nhưng rồi đó như là một niềm kiêu hãnh, khi bản thân được ai đó để ý.
Mới đầu chỉ là gặp gỡ làm quen, nhưng rồi tôi bắt đầu hẹn hò. Những người tôi quen đều là người nhiều tiền và có địa vị. Họ sẵn sàng mời tôi đến những nhà hàng sang trọng, những món quà tặng đắt giá. Với sự dìu dắt của chị H, tôi thành trợ lý cho một vị giám đốc nhiều tiền lắm của. Số tiền tôi kiếm được quá lớn và thật dễ dàng làm tôi choáng ngợp. Tôi đã gạt bỏ mọi lí trí qua một bên để trượt dài theo vật chất. Thế nhưng, trong một lần đi công tác ở Mũi Né, tôi bị vợ của ông ta bắt được và dằn mặt tại khách sạn. Chưa hả cơn giận, bà ta đã dùng kéo cắt nham nhở mái tóc dài của tôi.
Sau lần bị làm cho nhục nhã và ê chề ấy, tôi như chợt tỉnh, tôi hối hận và dằn vặt bản thân mình rất nhiều nên đã rời khỏi nhóm. Gần cả năm, tôi chỉ tập trung học tập để tốt nghiệp. Ra trường, tôi chuyển đến nơi khác và xin vào làm nhân viên kinh doanh của công ty may mặc. Là người mới nên tôi được trưởng phòng quan tâm rất nhiều. Anh hơn tôi 8 tuổi và còn độc thân. Thời gian đầu chỉ là giúp đỡ vì công việc nhưng rồi là những lần mời cơm trưa, hay rủ tôi lang thang cafe sau những giờ tan làm.
Anh hiền lành thật thà, dành cho tôi tình cảm vô cùng ấm áp. Bên anh tôi thật sự vui vẻ và hạnh phúc. Anh cho tôi cảm giác tin tưởng và bình yên. Dù đôi lúc trong vô thức, tôi vẫn còn lo sợ mơ hồ. Lo sợ anh biết được con người khác của tôi ngày xưa. Nhưng rồi chính tôi cũng tự trấn an mình, chuyện trước đây đã là quá khứ, ngày đó cũng đâu ai biết. Mấy năm rồi, tôi bây giờ đã là một hình ảnh khác hẳn. Vì vậy mà sau một năm yêu nhau, tôi đồng ý lời cầu hôn của anh.
Cuối tuần vừa rồi, tôi mạnh dạn cùng bạn trai về ra mắt bố mẹ anh. Chúng tôi còn lên kế hoạch, sau khi về nhà anh, hai đứa sẽ về quê tôi. Gặp mặt nhau, mẹ anh khá hài lòng về tôi, bà nói chuyện rất vui vẻ. Chúng tôi ngồi vào bàn và đợi bố anh về rồi dùng cơm. Nhưng ngay khi thấy ông bước vào cổng tôi chỉ muốn chạy trốn. Tôi ước gì mình có thể chui vào đâu đó.
Hình ảnh ngày nào ùa về. Thời gian đã qua nhưng ông thì tôi không thể nào quên được. Tôi thật không ngờ bố của anh chính là một vị giám đốc của công ty đối tác mà thời còn làm trợ lý, tôi đã gặp mặt. Tôi còn nhớ, lúc đó ông còn khen sếp cũ của tôi là có một cô trợ lý thật xinh xắn, đáng yêu.
Tôi đứng chôn chân trước bàn, quên cả cất tiếng chào ông. Cho tới khi bạn trai giới thiệu và kéo tay, tôi mới sực tỉnh chào ông như thể một người không quen biết. Nhưng ông chỉ nhếch môi cười và gật đầu. Ông điềm tĩnh bao nhiêu thì tôi run sợ bấy nhiêu. Tay chân tôi lạnh ngắt, luống cuống đánh rơi hết thứ này đến thứ khác. Miệng mồm khô khốc, cổ họng như nghẹn lại chẳng nói được gì. Hai tai tôi như ù đi, tôi chỉ biết dạ dạ khi nghe ông hỏi chuyện. Tôi chẳng hiểu là ông không nhớ tôi hay đang cố tình không biết. Lấy lí do không được khỏe tôi xin phép về sớm. Thấy mặt mũi tôi nhợt nhạt, bạn trai vội vàng xin phép rồi đưa tôi về.
Mấy ngày nay, tôi gọi anh xin phép nghỉ vài ngày, tôi nói về quê vì gia đình có việc quan trọng. Tôi chạy trốn anh, tôi cắt hết mọi liên lạc. Nằm vùi ở một nhà trọ mới tôi chìm vào trong tuyệt vọng. Tôi không thể tưởng tượng được anh sẽ ra sao khi biết quá khứ của tôi. Hình ảnh ngây thơ trong sáng mà anh nghĩ về tôi sẽ như một vết dao đâm vào tim anh. Làm sao tôi có thể đối mặt với anh đây. Anh yêu tôi nhưng anh có chấp nhận được tất cả hay không? Rồi mặt mũi nào mà tôi dám nhìn bố anh. Tôi như muốn chết đi cho xong, tôi hoang mang cực độ, tôi nên làm gì vào lúc này, mọi người giúp tôi với.
Theo Trí Thức Trẻ
-
Tâm sự8 giờ trướcTôi làm công chức nhà nước, công việc ổn định nhưng thu nhập không được cao. Đó cũng là lý do mà vợ cũ rời bỏ tôi để đi tìm tương lai tươi sáng hơn.
-
Tâm sự12 giờ trướcHậu quả của việc ăn chơi trác táng, thay người tình như thay áo sau mỗi đêm hoan lạc của cậu đã khiến cậu phải trả giá bằng nhân phẩm, bằng sức khỏe, bằng tương lai không có gì sáng sủa của mình.
-
Tâm sự13 giờ trướcSau khi vạch tội vợ tôi tằng tịu với chồng mình, vợ sếp mỉa mai tôi là kẻ đáng thương, người đàn bà của mình phản bội cũng không biết, vẫn cung phụng như bà hoàng.
-
Tâm sự17 giờ trướcKhi mọi chuyện phơi bày trước mắt, tôi bàng hoàng tột độ. Tôi cũng dần hiểu ra, thái độ khác lạ của chồng trong thời gian qua.
-
Tâm sự17 giờ trướcVợ ở cữ đúng ngày hè nắng nóng gay gắt nhưng chồng nghe lời mẹ, không cho vợ con nằm trong phòng có máy điều hòa. Vì mất ngủ, mệt mỏi nên vợ thiếu sữa cho con bú.
-
Tâm sự20 giờ trướcBác hy vọng rằng cháu biết nghĩ để sống đàng hoàng tử tế hơn cho bản thân được tự hào với bạn bè vì mình sau sai lầm đã biết đứng lên làm lại cuộc đời, đồng thời để bố mẹ yên lòng vì cháu đã ăn năn hối lỗi và quyết tâm sửa chữa.
-
Tâm sự1 ngày trướcVợ chồng khăng khăng muốn ly hôn, nhưng sự xuất hiện của con đã làm cho chúng tôi thấy mình đã suýt phạm vào sai lầm.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi cũng là con người, cũng có cảm xúc. Tôi cũng biết buồn, biết tủi thân chứ đâu phải gỗ đá để cho bố chồng thích xúc phạm thế nào cũng được.
-
1 ngày trước
-
Tâm sự1 ngày trướcNhìn chồng nằm vắt chân lên ghế bấm điện thoại, mặc vợ vừa nấu nướng vừa sắp đơn hàng rồi lao đi giao, tôi ức nghẹn chỉ muốn ly hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcChồng cũ về sống với hai mẹ con tôi được vài tháng tôi đã muốn anh ta khi khỏi nhà.
-
Tâm sự1 ngày trướcGặp vợ cũ của bạn trai, tôi mới biết anh quen thói cờ bạc, nợ nần chồng chất, muốn thôi chuyện cưới xin nhưng lại kẹt vì anh vay tôi 400 triệu đồng, tôi lại có thai.
-
Tâm sự1 ngày trướcSai lầm dù lớn, dù nhỏ đều phải trả giá nên theo tôi dẫu cái giá bạn phải trả là sức khỏe, là tương lai thậm chí là sinh mạng của bạn thì cũng là lẽ đương nhiên, là công bằng thôi bạn ạ.
-
Tâm sự2 ngày trướcChỉ 2 tháng ở nhà với mẹ, con tôi sụt hẳn 1 kg khiến tôi cuống cuồng.