Đàn ông cứ mải miết vô tâm, thì đừng trách sao đàn bà lại ngoại tình

Chính anh là người đã đẩy chị bước qua cái ranh giới chịu đựng cuối cùng của một người vợ nhẫn nhịn.

Chính anh là người đã đẩy chị bước qua cái ranh giới chịu đựng cuối cùng của một người vợ nhẫn nhịn. Chính anh đã rút cạn hết kiên nhẫn và lòng dạ nơi chị.

Tôi không còn nhớ đây là lần thứ bao nhiêu chị một mình tổ chức tiệc cho con trai nhỏ. Chị cứ chạy tới lui, hết chào họ hàng rồi lại ra vào nhà bếp không ngớt tay. Cũng không ít lần tôi thấy chị tay xách nách mang đủ thứ đồ chuẩn bị cho Tết nhất, lễ lộc, cũng lại không có anh cạnh bên. Đến cả khi con nhỏ bệnh nặng phải nhập viện, chỉ mình chị thức đêm canh giấc cho con. Thậm chí, cô bạn bè của con chị cứ trêu bé rằng, bé không có cha, vì chưa một lần anh đưa rước con. Chị cứ bình thản, như mạnh mẽ kiên cường đối đầu tất thảy. Vậy mà sao tôi cứ thấy xót xa quá khi nhìn bóng dáng của chị. Đàn bà có chồng mà sao lại như không, sao lại cô đơn đến như thế?

Dan ong cu mai miet vo tam, thi dung trach sao dan ba lai ngoai tinh
Ảnh minh họa

Tôi biết anh là người đàn ông của công việc. Tham vọng và hoài bão của anh lúc nào cũng lớn lao đến mức quên hết thảy gia đình và cuộc sống riêng tư. Những chuyến công tác dài hạn, không thôi bao bữa tiệc đêm với đối tác, như một vòng tròn cuộc sống. Anh bận rộn, là thật. Chị chưa từng nghi ngờ anh, vẫn luôn là hậu phương vững vàng ủng hộ hết mình cho sự nghiệp của anh. Vì chị tôn trọng ước mơ và khát vọng của anh. Chị bằng lòng đánh đổi những năm tháng thanh xuân cô quạnh lo toan cho gia đình để chỉ đứng bên cạnh tham vọng của anh. Chị từng nghĩ, chị sẽ đợi được đến khi anh quay đầu lại nhìn thấy chị…

Một năm rồi lại hai, ba, năm năm dài cứ thế trôi qua trong sự cố gắng đến mỏi mòn của chị. Sự nghiệp càng phát triển của anh lại như bào mòn hết thảy yêu thương và kiên nhẫn của chị. Anh chức cao vọng trọng, tham vọng cứ ngày một lớn hơn chứ chẳng thể dừng lại. Chị cứ đi cạnh anh, được không ít người ca ngợi lẫn đố kị. Chỉ có bản thân chị lại thấy, gần anh như vậy nhưng lại như xa đến không với tới nổi. Vì suốt 5 năm dài chị dốc bao nhiêu hy sinh và tận tụy, cũng chỉ đổi lại hời hợt đến vô tâm của anh. Anh có thể nhờ chị chọn quà cho đối tác, chứ quà kỷ niệm ngày cưới lại do thư ký của anh lựa. Anh có thể nhớ con của đối tác bao nhiêu tuổi nhưng lại quên con mình đã học lớp mấy. Anh sẵn sàng ca tụng mình có một người vợ đảm đam giỏi giang chứ chưa một lần dành cho chị một câu hỏi han hay sẻ chia.

Cuộc đời đàn bà hơn thua nhau nào có phải ở người chồng giàu sang hay chức cao vọng trọng thế nào. Đàn bà cũng nào có mang tham vọng chồng phải đem về cho mình bao nhiêu tiền, phải thành công vẻ vang ra sao. Đàn bà, suy cho cùng, cũng chỉ mong muốn một gia đình đủ đầy, được chồng yêu thương sớm hôm. Chị cũng chỉ là đàn bà, cũng chỉ mong anh có thể hiểu chị chỉ cần anh bỏ qua bớt những hoài bão mà quay lại ôm lấy chị. Chỉ cần đôi chút như thế, chị sẵn sàng vì anh mà cố gắng. Chỉ là, anh một lần cũng không để tâm. Cho đến khi ngưỡng chịu đựng của chị đổ vỡ, chị ngã vào lòng một người đàn ông khác…

Ngày anh biết đến sự xuất hiện của người đàn ông đó, anh bàng hoàng không tin nổi. Vì suốt gần 7 năm dài, anh đã quá quen với việc cứ quay đầu lại là đã thấy chị kế bên. Anh đón nhận những hy sinh và tận tụy của chị như một điều hiển nhiên. Chẳng màng đáp lại, cũng quên cả việc cho đi. Vô tâm của anh đã dần trở thành một thói quen. Một thói quen giết chết chính trái tim đã từng chỉ dành riêng cho anh của chị. Để đến khi anh giật mình nhận ra, vợ anh đã yêu một người đàn ông khác…

Anh vội vội vàng vàng quay về tìm lại chị, nhưng tất cả vốn đã quá muộn. Vợ không biết giữ, mất rồi làm sao có thể tìm lại. Người đời có thể trách vợ anh là kẻ lăng loàn, không thiết tha chồng con. Nhưng chỉ có anh là hiểu, chính anh là người đã đẩy chị bước qua cái ranh giới chịu đựng cuối cùng của một người vợ nhẫn nhịn. Chính anh đã rút cạn kết kiên nhẫn và lòng dạ nơi chị. Đã cô đơn nhường nào, đã mỏi mệt ra sao để chị phải bấu víu vào một người đàn ông xa lạ? Giờ anh chạy đi tìm chị thì được gì nữa đây? Trái tim đã chết của người vợ hứng chịu bao vô tâm của chồng nào có thể sống lại vì anh? Bao năm tháng chị vì anh mà héo mòn, sao anh không cuống cuồng đi tìm? Giờ người đi rồi, biết đâu để tìm lại nữa?

Đàn ông nên hiểu, hy sinh và kiên nhẫn của đàn bà có nhiều nhưng không là vô hạn. Đàn ông vô tâm mải miết, đàn bà mặc nhiên sẽ ngoại tình. Vô tâm nơi đàn ông tạo nên đàn bà ngoại tình Đừng trách đàn bà không có tâm, hãy trách đàn ông tâm can cạn kiệt. Sẽ chẳng có người đàn bà nào đủ đầy yêu thương mà phải ngoại tình. Chỉ có đàn bà tim lạnh, lòng nát mới phải tìm kiếm chút hơi ấm từ người xa lạ. Tim đàn bà không dư thừa chỗ trống, chỉ là đã trống rỗng mà sẵn sàng đón nhận người trân trọng họ hơn.

Vì vậy, đàn ông ơi, đừng vô tâm với người phụ nữ của mình nữa. Vợ mình, các anh không biết trân trọng thì đừng hối hận nếu một mai kẻ khác đến cướp đi!

Theo Phụ Nữ Sức Khỏe


đàn ông

đàn ông vô tâm

ngoại tình


Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.