Em chồng hống hách bành trướng, dâu trẻ không khỏi ấm ức khi phải "hầu" tận hai mẹ chồng

Trước khi về nhà chồng, tôi đã chuẩn bị tinh thần không ít để "sống chung với mẹ chồng".

Trước khi về nhà chồng, tôi đã chuẩn bị tinh thần không ít để "sống chung với mẹ chồng". Nhưng, tôi chưa bao giờ lường trước được rằng mình sẽ có đến hai mẹ chồng thế này.

Từ khi vợ chồng tôi vẫn còn đang yêu nhau, tôi đã không ngừng thắc mắc rằng tại sao cô em chồng vừa xinh đẹp, vừa kiếm ra tiền này lại mãi vẫn không có người yêu. Thế nhưng về làm dâu nhà anh rồi tôi mới biết lý do. Đơn giản là vì cô ấy quá lười, đỏng đảnh và luôn luôn ở trong trạng thái chỉ đạo người khác.

Tốt nghiệp đại học xong, em chồng tôi không đi xin việc mà ở nhà bán hàng qua mạng. Trộm vía, về khoản này thì cô ấy lại mát tay nên buôn bán khá thuận lợi. Nhìn vào thì chỉ thấy ở nhà và đi chơi nhưng tiền em chồng tôi làm ra cũng chẳng thua kém ai.

Tuy nhiên, chính việc bán hàng online nên em chồng tôi dường như gắn chặt mình với máy tính, điện thoại. Không ra ngoài thì cô ấy cũng chỉ ở lì trong phòng riêng để chốt đơn, đóng gói hàng và chuyển hàng. Trước khi tôi về nhà chồng thì mọi việc nhà do mẹ chồng phụ trách, bây giờ thì những công việc không tên ấy được "sang tên đổi chủ" cho tôi.

Ngày nào cũng như ngày nào, tôi đi làm từ sáng đến chiều về vẫn thấy em chồng không đóng ỉm cửa phòng thì nằm ì trên sofa phòng khách bấm điện thoại. Trong khi đó đồ đạc hàng hóa không dọn, cơm nước không nấu, nhìn cảnh nhà không khác gì bãi chiến trường. Dù mệt đến mấy tôi cũng phải lao vào bếp nấu bữa tối, đến khi xong xuôi dọn mâm ra thì mời mẹ chồng và em chồng xuống ăn cơm.


Từ mẹ chồng, em chồng đến chồng, không một ai giúp đỡ tôi làm việc nhà. (Ảnh minh họa)

Giả sử như chồng tôi là người hiểu chuyện, biết yêu thương, giúp đỡ vợ con thì có lẽ tôi cũng không mệt mỏi như vậy. Từ cơ quan về nhà, anh không bù khú bạn bè thì cũng thể dục thể thao, không xem tin tức thì cũng chơi game. Nói chung anh mặc định mình không phải là đối tượng làm việc nhà.

Còn mẹ chồng tôi thì bận. Bà bận đi chơi, tham gia hội người cao tuổi, đi tập thể dục và đủ thứ hoạt động trên trời dưới đất khác. Thực lòng mà nói, tôi nghĩ rằng bà đi được thế cho khuây khỏa thì con cháu cũng yên tâm làm việc. Nhưng giá như bà đừng chê mọi món ăn tôi nấu, bà đừng cằn nhằn cái nhà quét chưa sạch mà thay vào đó là chỉ dạy cho tôi thì tốt biết mấy.

Tuy nhiên, phận con dâu, chuyện chiều lòng mẹ chồng âu cũng là việc nên làm nên tôi không oán trách gì. Nhưng phải phục vụ luôn cả em chồng trẻ trung phơi phới thế kia thì tôi không chấp nhận được. Có lẽ vì ở nhà "chỉ tay năm ngón" mà vẫn kiếm ra tiền nên mọi thành viên trong gia đình đều có phần xem trọng em chồng tôi. Chuyện gì cô ấy đã quyết thì mọi người đều không có ý kiến gì khác, việc gì cô ấy có làm sai thì cũng không ai trách mắng.

Không chỉ cơm nước tận nơi mà em chồng có thể sai tôi bất cứ việc gì như một đứa ở: "Chị vứt hộ em cái bộ quần áo này vào máy giặt với", "Quét nhà đi chị ơi, bẩn quá rồi!", "Hôm nay cơm chán thế! Không có gì ngon cả", "Chị mua cái áo này cho mẹ đi, mua cả cái quần kia cho anh nữa"… Nói chung, em chồng tôi giống như nắm quyền chỉ đạo và mọi người phải nghe lời theo vậy.


Em chồng tôi giống như nắm quyền chỉ đạo trong nhà và mọi người phải nghe lời theo vậy. (Ảnh minh họa)

Đã thế, chuyện chi tiêu trong nhà cũng là một tay tôi thu vén. Hàng tháng mẹ chồng và chồng đưa cho tôi 5 triệu để chi tiêu. Về phần mình thì tôi phải lo chi tiêu từ ăn uống đến sinh hoạt, điện, nước, internet, truyền hình cáp, chi phí vệ sinh công cộng… cho một gia đình 5 người với số tiền đó. Trong khi đó, em chồng tôi dù kiếm được tiền cũng mặc định là không phải đóng góp.

Rồi con giun xéo lắm cũng oằn, mới đây tôi và em chồng đã cãi nhau một trận kịch liệt chỉ vì một quả lê. Buổi tối, ăn cơm xong, cô ấy sai tôi gọt hoa quả tráng miệng trong khi cô ấy vẫn không rời mắt khỏi điện thoại:

- Chị gọt lê cho em ăn với

- Chị bận lắm, em tự làm nhé!

- Chị tiện tay thì gọt đi, nhờ có mỗi thế mà cũng không làm.

- Này cô, cô là em mà ăn nói với chị như thế được à? Nhà cũng phải có trên có dưới chứ.

Cứ như chỉ chờ có thế, em chồng tôi bắt đầu tru tréo lên. Cô ấy cho rằng tôi cậy chị dâu nên lên mặt dạy đời, cậy có trình độ hơn nên định tác oai tác quái trong nhà. Không thể nhẫn nhịn được nữa, tôi đáp trả và một trận cãi nhau nổ ra. Chồng tôi biết chuyện từ đầu đến cuối nhưng không những chẳng bênh vợ mà còn quát tôi: "Im đi, cô là chị mà không nhường nổi em nó một tí à?" Nghe chồng nói thế, tôi đành bỏ về phòng trong nước mắt vì ấm ức.


Nghe chồng nói thế, tôi đành bỏ về phòng trong nước mắt vì ấm ức.

Hóa ra dù tôi có cố gắng đến thế nào thi dường chuyện sống chung với nhà chồng cũng thật đáng sợ. Mới kết hôn được 6 tháng nhưng bây giờ trong đầu tôi lúc nào cũng tràn ngập suy nghĩ về chuyện ly hôn. Thực lòng tôi không thể chịu đựng cô em chồng này thêm một ngày nào nữa rồi.


Theo Helino 


con dâu

mẹ chồng

em chồng


Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.