Em vô tình trở thành người thứ ba...

Biết bao chủ đề về người thứ ba được mang ramổ xẻ, người đồng cảm thì ít mà "ném đá" thì nhiều. Trước đây, cũnggiống như số đông độc giả, em cũng ghét những "người thứ ba" và cho rằngtất cả lý do đều là ngụy biện. Nhưng giờ đây, em cũng vô tình trở thànhngười thứ ba mang một tâm trạng đau đớn và suy sụp.

Biết bao chủ đề về người thứ ba được mang ramổ xẻ, người đồng cảm thì ít mà "ném đá" thì nhiều. Trước đây, cũnggiống như số đông độc giả, em cũng ghét những "người thứ ba" và cho rằngtất cả lý do đều là ngụy biện. Nhưng giờ đây, em cũng vô tình trở thànhngười thứ ba mang một tâm trạng đau đớn và suy sụp.

Biết anh cũng đã 2 năm, nhưng kể từ cái ngày nhận lời yêu anh đến nay là10 tháng. Anh là 1 chàng trai thông minh, có tài, lại cũng có cái vẻ bềngoài bắt mắt. Xung quanh anh không biết có bao nhiêu người con gái xinhđẹp tài giỏi, vậy mà anh lại nói yêu em, khiến em không ít lần tự hào.Anh lãng mạn, chiều chuộng, quan tâm em hết mức. Em năm nay 23 tuổi, cáituổi đã nghĩ tới việc có gia đình. Trước khi yêu anh em cũng đã từng yêunhưng với anh là người em đã nghĩ sẽ gắn bó, xác định vun đắp cái hạnhphúc đang có đến 1 ngày được làm cô dâu của anh.

Anh mở công ty và em là nhân viên đầu tiên của công ty ấy. Cùng anh xâydựng, trải qua những khó khăn nhất trong bước đầu thành lập. Ở bên anhtrong mọi hoàn cảnh, khó khăn. Anh vẽ nên cho em về 1 tương lai của 2đứa để cả hai cùng cố gắng phấn đấu hết mình.

Em vô tình trở thành người thứ ba...

Ảnh minh họa



Anh giới thiệu em với tất cả bạn bè, đối tác rồi còn đưa em về quê đihọp lớp cấp 3 (không về nhà anh) khiến em vui và tin tưởng anh tuyệtđối. Đi đám cưới, nhìn ảnh cưới người ta, anh còn rủ em đi chụp ảnh cưới(may mà em chưa đi)... Tất cả mọi người đều chúc phúc mong đến ngày tìnhyêu đơm hoa kết trái...

Làm cùng công ty rồi về ở cùng nhau luôn, em không bao giờ thấy anh cónhững cuộc điện thoại bất thường, đi đâu cũng có em đi cùng. Cuối tuầnem về thăm nhà và thỉnh thoảng anh cũng về (dù anh chỉ mất 1 tiếng đi xemáy để về tới nhà ) và hầu như anh chỉ sáng về rùi chiều lên. Có lúc ngủlại nhà 1 tối thì anh cũng đi chơi cùng bạn bè rồi cũng gọi điện buônđiện thoại với em. Nói chung là tất cả mọi thứ anh làm đều khiến em tintưởng tuyệt đối và mơ mộng về hạnh phúc tương lai của hai đứa.

Người ta vẫn nói, cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra. Trong mộtlần cùng anh đi ăn tối với 2 người bạn thân cùng quê với anh (em cũng đãtừng gặp họ nhiều lần, họ luôn bảo 2 đứa em cưới đi để "kiếm thằng curồng"). Buổi tối hôm ấy cũng như bao nhiêu lần trước, các anh ôn lạichuyện cũ và rồi vô tình 1 anh đã lỡ lời, nhắc về 1 trò đùa xảy ra "hômđám cưới cậu ý", khiến em giật mình. Nhưng họ bào chữa, lảng tránh rấtnhanh.

Suốt mấy ngày sau, anh vẫn bình thườngnhưng em đã bắt đầu nghĩ tới điều tồi tệ, tìm hiểu và tra hỏi mọi thứxung quanh anh không nhận được kết quả gì (em đã hỏi cả em trai ruột củaanh và nó cũng biết mối quan hệ của 2 đứa nhưng nó bảo không phải). Vớitính cách của em, tò mò và khó chịu khiến em đã nghĩ ra cái trò bắt thópanh, kiểu như  đổ cho là 1 người bạn của anh đã nói hết với em. Saunhiều câu từ chối, thề thốt cuối cùng anh cũng nhận, anh đã có vợ và cócon được hơn 2 tuổi .

Trái tim em như muốn nổ tung ra, em không thể khóc nổi, ngã luôn xuốngđất. Tỉnh dậy đã thấy nằm trên giường và anh vẫn ngồi bên cạnh. Em thậtsự sốc nặng, tại sao anh có thể đối xử với em như thế. Đợi em bình tĩnhhơn anh bắt đầu giải thích. Anh và vợ anh đã cưới nhau được 2 năm do chịấy có em bé. Khi sinh bé ra được mấy tháng thì giữa hai người xảy raxung đột (cụ thể như nào thì em không biết) khiến họ quyết định chờ đứanhỏ lớn hơn 1 chút rồi chia tay nhưng vì bé hay ốm quá nên đến giờ cũngvẫn phải để mẹ nó chăm sóc.

Anh bận nên chưa chăm con được nhưng anh lại muốn giành quyền nuôi con.Đến bây giờ trên danh nghĩa họ vẫn là vợ chồng nhưng đã không gần gũinhau lâu rồi. Anh nói anh yêu em thật lòng, nhiều lần muốn nói thậtnhưng sợ mất em. Anh nói anh muốn giải quyết mọi thứ xong xuôi với vợrùi chính thức thú nhận và mong được cưới em.

Em thật liều lĩnh khi đòi anh cho về thămnhà, lấy lý do là cùng anh đi gặp khách hàng (bố mẹ anh vài lần qua côngty cũng đã biết em là nhân viên của anh). Về tới nhà anh, gặp bố mẹ anh,gặp vợ và con anh... thật sự em như bị "ngơ" nhưng vì sợ bị bố mẹ anhnghi ngờ nên em cố gắng cư xử sao cho hợp lý nhất. Đứa nhỏ nhà anh rấtdễ thương, em bế và nó cũng theo em ngay khi vừa gặp.

Tận mắt chứng kiến anh và vợ anh giao tiếp, em thật sự cũng buồn. Trướcmặt bố mẹ,  trước mặt khách (là em) mà anh xưng mày - tao rồi chửi bớimặc dù chị ấy không làm gì sai. Anh đối xử với vợ không ra gì khác hẳnanh lúc ở bên cạnh em. Ngồi chơi ở nhà anh nhanh nhanh chóng chóng rồihai đứa lại đi. Chắc anh cũng sợ em không chịu nổi. Em thật sự suy sụphoàn toàn, bao nhiêu dự định giờ tắt hẳn. Một vài lần sau em được ngheanh gọi điện về nhà, nếu chị vợ nghe máy thì lại chửi. Chị ấy cũng khôngkém, tuy không chửi lại nhưng cũng ăn nói trống không, coi nhau chẳng ragì cả.

Càng yêu anh bao nhiêu em càng giận anh bấy nhiêu, và ghét tất cả bạn bèanh, họ hàng của anh đã giúp anh giấu em tất cả. Giờ đây anh nói vẫnmuốn được cùng em đi tiếp và tất cả mọi thứ giờ do em quyết định, nhưngem thấy mình tội lỗi quá. Em không biết phải làm gì nữa, yêu anh nhiềukhiến em không làm chủ nổi lý trí của mình nữa rồi.

Sự việc đã diễn ra khiến em như đánh mất tất cả, giờ đây trong công tycũng không ai biết chuyện, bạn bè anh cũng chưa hiểu là em đã biết sựthật nên mỗi lần gặp họ vẫn kêu "hai đứa cưới đi". Em thật sự bế tắchoàn toàn, mong độc giả đọc bài tâm sự này cho em một lời khuyên.

Theo aFamily



Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.