- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Gia cảnh giàu có của vợ khiến tôi không khác gì "chó chui gầm chạn"
Tôi chỉ là một công chức bình thường của một công ty tư nhân với đồng lương cũng đủ nuôi thân và đỡ đần chút ít cho cha mẹ ở quê nhưng việc mua nhà trên Hà Nội là quá tầm mơ ước.
Khi đọc bài viết "Ân hận ngay sau 1 tháng kết hôn vì tham lấy chồng giàu" tôi thấy thật đáng thương cho hoàn cảnh cô gái trong bài. Thật lòng muốn khuyên cô gái ấy hãy mạnh mẽ vững vàng để đấu tranh đòi quyền lợi cho mình nhưng tôi thấu hiểu những cái khó của cô ấy bởi lẽ tôi cũng có một hoàn cảnh tương tự, nhưng còn khốn đốn hơn vì tôi là đàn ông nhưng lại ăn bám vào nhà vợ - thật chẳng khác gì "chó chui gầm chạn".
Tôi sinh ra trong một gia đình nông thôn, một mình lên Hà Nội sinh sống. Tôi chỉ là một công chức bình thường của một công ty tư nhân với đồng lương đủ nuôi thân và đỡ đần chút ít cho cha mẹ ở quê nhưng việc mua nhà trên Hà Nội là quá tầm mơ ước.
Tôi không tham vọng gì gia tài của nhà vợ nhưng nghĩ chẳng lẽ lại để vợ phải khó khăn, đi ở thuê, sống cuộc sống túng thiếu nên tôi đã đồng ý và đó là quyết định sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
Từ ngày về nhà vợ, tôi làm gì cũng phải ý tứ, nhìn trước ngó sau, từ đi lại, ăn uống, nói năng, hay thậm chí bạn bè tôi cũng rất hạn chế, bia bọt, nhậu nhẹt sau giờ làm là hoàn toàn cắt đứt triệt để. Nói thật, tôi luôn cảm thấy không thoải mái và thấy mình như người khách trong nhà, làm gì cũng phải dè dặt, giữ ý.
Mặc dù vợ tôi rất tế nhị và luôn động viên nhưng tôi vẫn thấy không thể thoải mái. Kể từ ngày vợ tôi sinh liền lúc hai đứa con thì mọi kinh tế hầu như phụ thuộc vào gia đình vợ. Bố mẹ tôi có muốn lên chơi với cháu cũng bị mẹ vợ tôi xỉa xói,kể công khiến bố mẹ tôi tủi thân và chỉ dám chơi với cháu một chút rồi lập tức về quê. Những lúc như thế tôi cảm thấy mình thật bất tài, hèn nhát và vô dụng.
Bắt đầu từ ngày em vợ tôi lấy được chồng đại gia thì mẹ vợ tôi ngày càng coi thường tôi ra mặt. Chỉ cần bất kỳ hành động nhỏ nào của tôi cũng khiến mẹ vợ tôi ngứa mắt vì bà luôn cảm thấy bất công cho con gái mình. Bà luôn chê bai tôi kém cỏi, vợ con không được nhờ và còn "với đồng lương như vậy nuôi thân còn không xong thì nuôi vợ con kiểu gì, tính ra riêng thì để vợ con đi ăn xin ngoài đường chắc". Thật sự tôi vô cùng khổ tâm.
Hàng ngày đi làm đã mệt mỏi về tới nhà lại nghe những lời bóng gió của mẹ vợ tôi như muốn phát điên, không ít lần hai vợ chồng đã chiến tranh lạnh chỉ vì vấn đề đó. Mặc dù tôi biết vợ tôi cũng góp ý với mẹ nhưng mẹ tôi vẫn chứng nào tật nấy và tôi cảm giác bà muốn con gái mình bỏ quách người chồng như tôi cho đỡ "nặng nợ" thì phải.
Tôi cũng đã tính đến chuyện ra thuê nhà ở, nhưng với đồng lương không quá nhiều tôi cũng không cáng đáng nổi tiền thuê nhà lẫn việc nuôi con nhỏ. Nếu tính hai vợ chồng cùng đi làm thuê nhà nuôi con cũng sẽ gặp không ít khó khăn về cả kinh tế lẫn việc chăm sóc bọn nhỏ.
Nếu cứ tiếp tục như này có lẽ vợ chồng tôi sẽ bỏ nhau mất vì chỉ vì vấn đề nhà vợ mà không ít lần vợ chồng tôi xẩy ra xô xát. Tôi không muốn hai vợ chồng phải bất hòa nhưng chưa biết xử trí như nào. Tôi cũng đã cố gắng im lặng, sống như cái bóng trong nhà nhưng mẹ vợ luôn kiếm cớ gây sự với tôi khiến tôi thấy mình thật hèn hạ. Hãy giúp tôi có hướng giải quyết đúng đắn.
Tôi sinh ra trong một gia đình nông thôn, một mình lên Hà Nội sinh sống. Tôi chỉ là một công chức bình thường của một công ty tư nhân với đồng lương đủ nuôi thân và đỡ đần chút ít cho cha mẹ ở quê nhưng việc mua nhà trên Hà Nội là quá tầm mơ ước.
Ảnh minh họa
Và rồi tôi gặp vợ tôi bây giờ, em có hoàn cảnh hoàn toàn trái ngược với tôi, được sống dư thừa từ tấm bé. Thật khó hiểu khi hai chúng tôi hoàn toàn khác nhau về thân phận nhưng lại được ông trời se duyên đến với nhau. Khi quyết định tiến tới hôn nhân, vốn đã không được lòng bố mẹ vợ nhưng họ vẫn đồng ý cho chúng tôi làm đám cưới với điều kiện tôi phải ở rể vì họ không muốn con gái mình phải đi thuê nhà ở.
Tôi không tham vọng gì gia tài của nhà vợ nhưng nghĩ chẳng lẽ lại để vợ phải khó khăn, đi ở thuê, sống cuộc sống túng thiếu nên tôi đã đồng ý và đó là quyết định sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
Từ ngày về nhà vợ, tôi làm gì cũng phải ý tứ, nhìn trước ngó sau, từ đi lại, ăn uống, nói năng, hay thậm chí bạn bè tôi cũng rất hạn chế, bia bọt, nhậu nhẹt sau giờ làm là hoàn toàn cắt đứt triệt để. Nói thật, tôi luôn cảm thấy không thoải mái và thấy mình như người khách trong nhà, làm gì cũng phải dè dặt, giữ ý.
Mặc dù vợ tôi rất tế nhị và luôn động viên nhưng tôi vẫn thấy không thể thoải mái. Kể từ ngày vợ tôi sinh liền lúc hai đứa con thì mọi kinh tế hầu như phụ thuộc vào gia đình vợ. Bố mẹ tôi có muốn lên chơi với cháu cũng bị mẹ vợ tôi xỉa xói,kể công khiến bố mẹ tôi tủi thân và chỉ dám chơi với cháu một chút rồi lập tức về quê. Những lúc như thế tôi cảm thấy mình thật bất tài, hèn nhát và vô dụng.
Bắt đầu từ ngày em vợ tôi lấy được chồng đại gia thì mẹ vợ tôi ngày càng coi thường tôi ra mặt. Chỉ cần bất kỳ hành động nhỏ nào của tôi cũng khiến mẹ vợ tôi ngứa mắt vì bà luôn cảm thấy bất công cho con gái mình. Bà luôn chê bai tôi kém cỏi, vợ con không được nhờ và còn "với đồng lương như vậy nuôi thân còn không xong thì nuôi vợ con kiểu gì, tính ra riêng thì để vợ con đi ăn xin ngoài đường chắc". Thật sự tôi vô cùng khổ tâm.
Hàng ngày đi làm đã mệt mỏi về tới nhà lại nghe những lời bóng gió của mẹ vợ tôi như muốn phát điên, không ít lần hai vợ chồng đã chiến tranh lạnh chỉ vì vấn đề đó. Mặc dù tôi biết vợ tôi cũng góp ý với mẹ nhưng mẹ tôi vẫn chứng nào tật nấy và tôi cảm giác bà muốn con gái mình bỏ quách người chồng như tôi cho đỡ "nặng nợ" thì phải.
Tôi cũng đã tính đến chuyện ra thuê nhà ở, nhưng với đồng lương không quá nhiều tôi cũng không cáng đáng nổi tiền thuê nhà lẫn việc nuôi con nhỏ. Nếu tính hai vợ chồng cùng đi làm thuê nhà nuôi con cũng sẽ gặp không ít khó khăn về cả kinh tế lẫn việc chăm sóc bọn nhỏ.
Nếu cứ tiếp tục như này có lẽ vợ chồng tôi sẽ bỏ nhau mất vì chỉ vì vấn đề nhà vợ mà không ít lần vợ chồng tôi xẩy ra xô xát. Tôi không muốn hai vợ chồng phải bất hòa nhưng chưa biết xử trí như nào. Tôi cũng đã cố gắng im lặng, sống như cái bóng trong nhà nhưng mẹ vợ luôn kiếm cớ gây sự với tôi khiến tôi thấy mình thật hèn hạ. Hãy giúp tôi có hướng giải quyết đúng đắn.
Ông chồng nghèo (độc giả gửi bài)
Tintuconline
Tintuconline
-
Tâm sự2 giờ trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự7 giờ trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự7 giờ trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự7 giờ trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự12 giờ trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự13 giờ trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự15 giờ trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự1 ngày trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự1 ngày trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!
-
Tâm sự2 ngày trướcThời buổi này, người yêu cũ cũng có thể trở thành bạn bè. Việc mời họ đến dự đám cưới của mình có gì đâu mà em phải phản ứng gay gắt đến thế?