- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Không chịu nổi cảnh “nước trong nước đục” thế này, mình có nên nói tất cả với anh ấy không?
Mình đã buông xuôi, vô trách nhiệm để mặc mình và người mình yêu tự chịu đựng đau đớn như thế.
Chào các bạn,
Mình muốn được chia sẻ cùng các bạn câu chuyện của mình, mong nhận được một lời khuyên từ các bạn.
Cách đây hơn một năm, mình có gặp một anh chàng người Anh đi du lịch Việt Nam tại một quán bar nơi mình làm việc. Dù thời điểm đó anh chỉ ở đấy có 1 tuần, nhưng mình và ảnh đã nảy sinh tình cảm với nhau chỉ sau 3 ngày gặp nhau. Mình tin chắc đó là tình yêu thực sự vì người mình nôn nao và dường như có luồng điện chạy khắp cơ thể mình khi mình tiếp xúc với anh ấy. Thế nhưng mình lại trốn tránh không lại gần anh ấy quá nhiều vì vào thời điểm đó mình còn đang mải miết đi tìm niềm đam mê nghề nghiệp.
Sau khi suy nghĩ, mình đã bỏ công việc ban ngày là một biên tập viên sách để vào quán bar làm, một phần vì muốn học tiếng Anh, một phần cũng vì thích công việc này.
Khi gặp anh ấy, mình vô cùng mặc cảm về bản thân nên che giấu mọi cảm xúc, nhưng mình biết mình không giấu được anh. Anh đến quán bar tìm mình suốt 7 ngày đó và tụi mình đi Vũng Tàu chơi với nhau cùng các nhân viên khác của quán.
Qua tiếp xúc, mình càng thấy anh là một người rất tốt, tử tế với mọi người xung quanh và có những điểm hợp với mình. Vào ngày cuối anh ở quán, anh đã mở 1 bài hát tỏ tình đến mình. Thế mà mình vì e ngại mà làm lơ nó và né không lại gần anh. Đến cuối giờ, anh mời mình uống nước, nhưng mình lại cầm ly nước uống cạn sạch, nó giống như một kiểu hành động đuổi anh ấy ra đi.
Mình đã chạy trốn và đánh lừa mọi cảm xúc của mình một cách ngu ngốc như thế. Và thế là anh ấy đứng dậy, chào tất cả mọi người trong quán. Khi đến gần chào mình, anh ôm và không nói một câu gì, còn mình thì đứng lặng thinh để tuột qua giây phút ấy mà không biết níu kéo anh lại. Rồi anh ra đi.
Mình đã buông xuôi, vô trách nhiệm để mặc mình và người mình yêu tự chịu đựng đau đớn như thế. Rồi 3 tháng sau, cảm thấy vô cùng day dứt, mình tìm cách liên lạc và nói tình cảmcủa mình cho anh biết. Thế nhưng anh lặng im không một lời hồi đáp dù mình nhắn rất nhiều tin. Anh hẳn đã rất giận mình.
Mình cảm thấy vô cùng suy sụp thời gian đó, nhưng rồi sau đó cũng cố gắng đứng dậy và làm lại cuộc sống, và đưa công việc ổn định trở lại quỹ đạo của nó. Suốt thời gian đó, mình liên tục theo dõi facebook anh nhưng vì không add friend nên mình không xem được bất kỳ điều gì mới về cuộc sống của anh. Nhưng lòng mình luôn nhớ tới anh.
Rồi vào tháng 11 vừa rồi, đúng thời điểm mình và anh gặp nhau 1 năm trước, anh đăng một hình ảnh đại diện của mình với 1 người bạn nam ở quán bar. Thế là mình chủ động nhắn tin liên lạc với anh. 2 người vài ngày nhắn tin 1 lần, nhưng nội dung chỉ xoay quanh hỏi han làm việc, học tập là chính. Và nói chuyện rất ít.
Mình không biết tình cảm của anh ra sao, nhưng lòng mình rất vui mỗi lần nói chuyện với anh, và mình lại mơ về giấc mơ xa xôi trước kia. Một ngày, mình nói nhớ anh và nói ra lý do vì sao hồi ấy mình từ chối anh. Anh nghĩ mình đang đùa cho đến khi giọng điệu của mình thực sự nghiêm túc, rồi khi nghe lý do của mình thì anh nói sẽ về Việt Nam thăm mình để hiểu rõ hơn về mình. Thế nhưng mình không thấy anh ấy biểu lộ chút cảm xúc nào. Trong thâm tâm mình cảm thấy anh ấy vẫn yêu mình, nhưng mình thực sự không biết anh ấy nghĩ gì.
Sau tin nhắn ấy, dường như anh ấy chẳng thể hiện gì là muốn tìm hiểu mình cả. Mình luôn là người chủ động nhắn tin trước. Mọi thứ đang dần nhạt nhẽo. Liệu mình có nên nói toàn bộ tình cảm, suy nghĩ của mình ra để hai người cùng hiểu lòng nhau, rồi dứt khoát một lần không? Chỉ vì mình thấy không biết mình có xứng đáng với anh ấy hay không? Vì quá khứ của mình. Nhưng mình thực sự không chịu nổi cảnh nước trong nước đục thế này nữa. Mong các bạn cho mình lời khuyên.
Theo Helino
-
Tâm sự6 giờ trướcCuộc sống của gia đình tôi bị đảo lộn hoàn toàn sau ngày tôi đi đánh ghen.
-
Tâm sự16 giờ trước2 năm nay, tôi quá bận rộn nên không thể về quê chăm sóc bố được. Ai ngờ, bố lại quyết định trớ trêu như vậy.
-
Tâm sự22 giờ trướcTôi chưa hết sốc trước lời nói của chồng cũ thì anh lại tiếp tục lôi ra một xấp ảnh cưới để minh chứng cho tình yêu mấy năm qua.
-
Tâm sự22 giờ trướcMỗi dịp lễ, Tết, mẹ lại xốn xang muốn về gặp họ hàng, người thân. Nghĩ đến cảnh người ta có quê, có nhà để về, mình thì không, mẹ lại giấu tôi khóc.
-
Tâm sự23 giờ trướcĐi du lịch cùng bố mẹ chồng một năm rồi khiến tôi cạch đến già.
-
Tâm sự1 ngày trướcAnh ta hoảng hốt khi thấy tôi xuất hiện. Trái ngược với chồng, vợ anh lại rất bình tĩnh, chào đón tôi như một người khách tới nhà. Đến lúc này tôi mới nhận ra, vợ anh ấy cực kỳ dịu dàng và xinh đẹp.
-
Tâm sự1 ngày trước"Không có lửa thì sao có khói", những gì người yêu cũ của chồng sắp cưới nói vẫn ám ảnh tôi từ hôm kia đến bây giờ.
-
Tâm sự1 ngày trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự1 ngày trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự1 ngày trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự2 ngày trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.