- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Lấy chồng khổ thế này thì thà ế còn hơn
Tôi đã từng nghĩ, lấy chồng, cuộc đời mình sẽ sang một trang mới. Nhưng phận đàn bà, đâu phải ai cũng may mắn kiếm được người đàn ông tốt, hiểu và yêu thương mình?
Tôi đã từng nghĩ, lấy chồng, cuộc đời mình sẽ sang một trang mới. Nhưng phận đàn bà, đâu phải ai cũng may mắn kiếm được người đàn ông tốt, hiểu và yêu thương mình?
Đàn bà phận má hồng, bèo bọt, dù có xinh đẹp không chắc đã phải là sướng. Có nhiều người phụ nữ đẹp lấy phải chồng không ra gì, rồi cuộc đời vẫn cứ nổi trôi. Các cô gái chân dài xinh xắn, cứ nghĩ kiếm được anh chồng giàu thì được lột xác, thay da đổi thịt, chỉ là, giàu có rồi thì lại sinh lắm tật…
Từ khi lấy chồng, tôi mới càng thấm câu nói phận đàn bà. Đúng là, phải dùng từ ‘phận’ mới phác họa được hết cái khổ và cùng cực khi một người phụ nữ bước chân vào một cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Ai bảo đàn bà sinh ra là để lấy chồng, sinh con, ai bảo đàn bà đầy trách nhiệm, cũng đầy sự cam chịu, bao dung. Cứ bảo không nên khổ nhưng cuộc đời bắt mình khổ, đâu cho mình được sống sung sướng, thanh thản như mình vẫn nghĩ.lấy
Bạn tôi đã từng nói với tôi rằng, hãy cứ chơi đi, cuộc đời này ngắn lắm. Lấy chồng rồi hết tự do, như đeo gông vào cổ. Vì cuộc đời người phụ nữ từ khi có con, sẽ là một trang hoàn toàn mới. Lo toan cho gia đình chồng là một chuyện, không chu toàn còn bị chồng nói, lại còn phải gánh vác trách nhiệm lo kinh tế, giống như chồng, thêm phần chăm con, chăm cả chồng…
Lương hai vợ chồng ba cọ ba đồng, tôi nai lưng kiếm tiền vì nghĩ chồng mình sẽ không thể khiến cho cuộc sống của mẹ con tôi khá khẩm. Thôi cái sự nghèo là một chuyện, vì mấy ai ao ước lấy được chồng giàu mà lấy được ngay. Nhưng cái sự chồng gia trưởng, chỉ biết nghe lời mẹ, không quan tâm lo lắng, hiểu cho vợ con lại là chuyện vô cùng tủi nhục.
Tôi ở chung với nhà chồng, từ A đến Z, việc gì cũng do mẹ chồng và bố chồng quyết. Bố chồng tôi ghê gớm, không bao giờ muốn ai can thiệp vào việc gì của ông, ông là nhất trong nhà nên chồng tôi sợ một vành. Nghĩ mà buồn vì ở chung nhà chồng lúc nào cũng có cảm giác như đi ở nhờ, ở trọ…
Có gì muốn tham gia cũng không tới lượt con dâu lên tiếng. Đã thế, từ khi có con, tôi chỉ có thể đi làm rồi về sớm, cơm nước chăm con. Bà nội không bao giờ chấp nhậnchúng tôi đi liên hoan, tiệc tùng dù là việc quan trọng. Nếu có việc ,chồng sẽ là người đi, còn vợ thì quan trọng đến mấy cũng phải về nhà. Nếu là ở riêng, có người giúp việc hay nhờ bà ngoại trông lại dễ dàng hơn. Nhưng chồng cũng chỉ biết cái thân mình, không bao giờ hiểu cảm giác không có lấy nổi một người bạn của vợ. Anh cho rằng, đó là trách nhiệm và nghĩa vụ tôi phải tuân theo.
Không có tiền, tôi nào được chăm chút cho bản thân. Tôi như bà mẹ xấu xí, chẳng có được một chút tươi tỉnh. Cả ngày bận rộn, tối về lại vội vàng đi chợ nấu cơm, đâu có thời gian để chăm chút. Cuối tuần người ta được nghỉ ngơi, chơi bời, đằng này, mẹ chồng bảo ở nhà ăn uống là chồng lại nghe lời luôn, chẳng cho vợ con đi đâu cả. Thật là buồn…
Về quê ngoại, mẹ chồng cũng càu nhàu mỗi lần tôi có ý định đi. Tôi mệt mỏi chán chường vì nghĩ, cuộc đời đi lấy chồng như bị giam lỏng. Bạn bè cắt hết, không có mối quan hệ vì con thơ cái quấn. Cái quan trọng nhất vẫn là nghèo và ở người chồng. Nếu như anh mạnh dạn ra ngoài ở riêng, nếu như anh chịu có chính kiến, không lúc nào cũng dựa vào bố mẹ thì rất có thể, cuộc sống của chúng tôi đã thoải mái hơn.
Tôi không kêu nghèo, kể khổ, tôi chỉ cảm thấy người đàn ông bên cạnh mình thật chán. Cứ nghĩ yêu nhau rồi lấy nhau về, mọi thứ sẽ được cảm thông và chia sẻ, ai ngờ mình giống như một người giúp việc cao cấp trong nhà chồng, nói không quá tí nào…
Lắm lúc chỉ biết ôm con mà khóc, nhớ bố, nhớ mẹ, nhớ thời còn tuổi trẻ vui vẻ, hồn nhiên. Nhưng mỗi lần thấy con, lại cố gắng mà sống cho thật tốt, lại quên đi mất bản thân, nai lưng làm việc hi vọng tích cóp cho con được phần nào.
Cuộc đời là vậy, dấn thân vào hôn nhân thì chấp nhận sống chung với nó và càng hiểu ra, hôn nhân không phải màu hồng. Ngay cả khi nó có màu hồng thì đến một ngày nào đó nó cũng nhạt phai. Ai có thể nuôi dưỡng được nó mãi, chỉ là, con người ta có đủ tỉnh táo để nhận ra, ngoài tình yêu còn có trách nhiệm và lòng tin…?
Bây giờ, nghĩ cảnh mình, sống trong nhà chồng như gông cùm, chồng gia trưởng, chẳng quan tâm tới vợ con, cuộc đời bế tắc, thèm khát tự do lại ngẫm, thà là ế chồng còn hơn. Lấy chồng mà khổ thế này, ngày xưa thà cứ ở vậy, hay làm mẹ đơn thân thì giờ bố mẹ cũng không phải sợ con gái từng phút từng giây kêu khổ, không hạnh phúc và muốn bỏ chồng.
Nói vậy, để chị em hiểu rằng, đời này, không có gì là màu hồng hết, yêu nhau đến mấy thì cũng có lúc nhạt phai. Nên nếu chị em rơi vào bế tắc hay cảm thấy chưa muốn lấy chồng thì hãy biết cách đứng lên, và đừng bao giờ quên, chọn chồng thật kĩ. Vì khi đã chọn kĩ, sau này có ra sao, thế nào cũng không hối hận. Và trên hết, phải mạnh mẽ đấu tranh vì bản thân, sống vì mình chứ đừng khổ như tôi… Có mỗi việc bỏ chồng mà cũng không dám…
Theo Khám phá
-
Tâm sự1 giờ trướcTôi nhìn vợ, không hiểu cô ấy nói vậy có ý gì, thấy hơi chột dạ. Chuyện ai đó đi ngược chiều gây tai nạn thì liên quan gì đến việc ngoại tình mà cô ấy lại chuyện nọ xọ chuyện kia.
-
Tâm sự2 giờ trướcNghe bố nói mà tôi cũng muốn về cùng bố luôn nhưng vẫn kìm lại vì sợ cả 2 bên họ hàng bẽ mặt.
-
Tâm sự4 giờ trướcCho đến một ngày sau khi nắm giữ quyền lãnh đạo công ty được 3 năm, thì cả nhà tôi chết lặng nghe chồng tôi xin mấy mẹ con tôi ký giấy để anh bán nhà trả nợ cho công ty. Vì thời gian qua anh đã lạm dụng tín nhiệm, rút tiền tỷ ra bao cho cô thư ký trẻ là người tình của anh mua nhà, mua xe, sắm thời trang hàng hiệu và cùng nhau đi du lịch ở nhiều nơi trên thế giới.
-
Tâm sự16 giờ trướcTôi vẫn yêu bạn trai, người sẽ trở thành chồng của mình. Nhưng tôi cũng không thể quên nụ hôn với... anh trai của chồng sắp cưới.
-
Tâm sự18 giờ trướcTôi và anh đã yêu nhau được 3 năm nhưng tôi ngày càng thấy lăn tăn về mối quan hệ này.
-
Tâm sự19 giờ trướcLấy chồng từng ly hôn và có con riêng, đúng là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
-
Tâm sự20 giờ trướcNhờ chuyến đi du lịch này mà tôi có thêm động lực để "chia tay bạn trai".
-
Tâm sự1 ngày trướcHỏi mãi, chị mới ngập ngừng tâm sự rồi tiết lộ bí mật mà chị đã giấu bấy lâu nay.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi tôi đến, mẹ bạn trai mắt đỏ hoe ra mở cửa, còn bố anh ngồi ở phòng khách. Đồ đạc trong nhà bị ném tứ tung, có thứ còn vỡ nát...
-
Tâm sự1 ngày trướcMặc dù chúng tôi đã giải thích cặn kẽ lý do mình không thể về quê được nhưng bố mẹ vẫn không chịu nghe.
-
Tâm sự1 ngày trướcAnh rể tôi thì hiền lành, vừa thương vợ, vừa sợ mang tiếng bất hiếu với cha mẹ nên anh đứng giữa chẳng biết giải quyết ra sao.
-
Tâm sự2 ngày trướcNhững dòng tin nhắn nhảy nhót khiến tôi sốc nặng, trong lòng ngập tràn sự giận dữ. Tôi lập tức bỏ về.
-
Tâm sự2 ngày trướcKhông ngờ đến tuổi này, khi tự mình trải qua nhiều điều, tôi mới nhận ra bài học quý giá về hai chữ "hạnh phúc" từ vợ mới của chồng cũ.