- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Mẹ chồng khóc rồi nắm tay tôi nói: “Con thương mẹ, thương cháu thì đi bước nữa đi”
Mẹ chồng cầm tay tôi, rớm nước mắt: “Con còn trẻ, đời còn dài. Căn nhà này không có bóng dáng đàn ông cũng mấy năm rồi. Con thương mẹ, thương cháu thì đi bước nữa đi con”.
Ngày nhà anh đem trầu cau, lễ lộc đến hỏi cưới, tôi thấy mẹ
tôi rơi nước mắt. Tôi thừa hiểu, đó là những giọt nước mắt lo lắng, buồn
bã chứ không phải hạnh phúc. Tôi lấy chồng rồi là đi luôn, vì nhà chồng
tôi quá xa. Suốt cả buổi lễ, thỉnh thoảng mẹ tôi lại lấy tay quẹt nước
mắt. Mẹ chồng tôi đứng bên cạnh, cứ nắm chặt tay còn lại của mẹ tôi như để an ủi.
Lúc tiễn bố mẹ tôi về, mẹ chồng đã ôm lấy mẹ tôi. Những lời của mẹ chồng hôm ấy, tôi sẽ không bao giờ quên. "Anh chị cứ yên tâm. Tôi cũng phận gái lấy chồng xa quê nên tôi hiểu con bé sẽ tủi thân thế nào. Tôi nhất định sẽ thương yêu nó thay cả phần của anh chị". Và mẹ đã làm đúng như thế.
Suốt 6 năm làm dâu, chưa một ngày tôi dậy sớm quét sân, nấu ăn, trừ mấy ngày giỗ, tiệc bởi mẹ luôn bắt ép tôi ngủ nghỉ cho khỏe. Chiều đi làm về tôi cũng không lo chuyện cơm nước vì đã có sẵn sàng rồi. Ngày chủ nhật, mẹ còn bắt chồng tôi đưa tôi đi chơi, đi cà phê, ăn uống xả stress. Chưa kể nếu chồng tôi lỡ to tiếng nạt nộ tôi, chắc chắn anh sẽ bị mẹ trách mắng. Đến chồng tôi vẫn hay đùa tôi làm dâu sướng nhất quả đất này.
Mẹ chồng luôn bênh vực tôi, làm chỗ dựa cho tôi. (Ảnh minh họa)
Khi con lên 3 tuổi, tai họa ập xuống nhà tôi. Chồng tôi bị tai nạn giao thông, mất ngay tại chỗ. Hôm đó, tôi ngất lên ngất xuống. Nhà chỉ có hai mẹ con nhưng mọi chuyện hậu sự cho chồng đều do mẹ chồng tôi lo hết. Bà còn mời y tá về tiêm thuốc an thần cho tôi. Suốt mấy ngày tôi không ăn được gì. Bà lại phải bón từng thìa cơm cho tôi vì sợ tôi ngã gục, bà luôn an ủi tôi là phải cố giữ sức vì con cái.
Đến khi đưa chồng tôi ra huyệt, tôi mới thấy mẹ gục xuống khóc. Lúc này, tôi mới nhận ra mình quá yếu đuối, người đau nhất phải là mẹ chứ không phải tôi. Tôi cùng lắm sống với chồng được vài năm, còn mẹ nuôi nấng anh, chăm sóc anh từ nhỏ. Vậy mà, mẹ lại nén đau để làm chỗ dựa cho tôi.
Sau khi chồng mất, gia đình tôi lặng lẽ hẳn đi. Mẹ chồng tôi cũng không muốn ở nhà nữa mà xin phụ một quán cơm. Mẹ nói mẹ ở nhà buồn, thấy di ảnh của chồng tôi càng đau lòng nên mới đi làm. Nhưng tôi biết, mẹ đi làm là vì muốn bớt đi gánh nặng kinh tế cho tôi. Tôi và mẹ cứ thế dựa vào nhau mà sống.
Suốt 6 năm làm dâu, chưa một ngày tôi dậy sớm quét sân, nấu ăn, trừ mấy ngày giỗ, tiệc bởi mẹ luôn bắt ép tôi ngủ nghỉ cho khỏe. (Ảnh minh họa)
Duy chỉ có một điều, sau khi mãn tang chồng tôi, mẹ cứ liên tục dẫn đàn ông về nhà giới thiệu cho tôi. Tôi không đồng ý ai hết và cũng nói thẳng là trọn đời này sẽ sống như vậy để chăm mẹ, nuôi con, thờ chồng. Mỗi lần nghe như thế, mẹ đều thở dài rồi lặng lẽ đi làm việc nhà.
Tối hôm qua, mẹ gọi tôi vào phòng. Mẹ nắm tay tôi rất lâu, rất lâu rồi mới mở lời: "Con còn trẻ, đời còn dài. Căn nhà này không có bóng dáng đàn ông cũng mấy năm rồi. Ở chỗ làm mẹ có một anh chàng, lớn hơn con vài tuổi cũng vừa chia tay vợ. Được cái họ chưa con cái gì nên con cũng không cần lo lắng nhiều. Con thương mẹ, thương cháu thì đi bước nữa đi con. Con lấy chồng rồi, mẹ sẽ nuôi thằng Ken. Nếu không thì căn nhà này mẹ nhường cho vợ chồng con hẳn, mẹ chuyển đến ở nhà dì con cũng được".
Mẹ vừa nói vừa nhìn tôi. Trong cái nhìn ấy, tôi cảm nhận được tình thương của mẹ. Tôi lắc đầu. "Con không lấy ai cả. Đời này con không còn chồng thì chỉ còn mẹ và con trai con thôi". Mẹ khóc, tôi cũng khóc. Tôi biết mẹ thương tôi. Nhưng tôi phải làm sao để mẹ không dẫn ai tới giới thiệu và thúc ép tôi lấy chồng nữa đây bởi giờ tôi vẫn chưa sẵn sàng để bước thêm bước nữa.
Theo Trí thức trẻ
-
Tâm sự6 giờ trướcBố mẹ tôi trao cho tôi một số tiền, vàng lớn làm của hồi môn. Đêm tân hôn, chồng lại có hành động gây sốc.
-
Tâm sự11 giờ trướcNgày mua được nhà mới, tôi lập bàn thờ bố nhưng không ngờ lại bị mẹ vợ nói những lời cay đắng.
-
Tâm sự15 giờ trướcCô tự nguyện theo sự môi giới của chị hàng xóm làm nghề gái bao, vì ham cuộc sống giàu sang nhung lụa của chị ấy mà chấp nhận làm người tình của người đàn ông giàu có đáng tuổi bố của cô.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi cả nhà anh đồng lòng ruồng bỏ một người phụ nữ là dâu con đã được hỏi cưới đàng hoàng vào đúng lúc cô ấy không may bị sảy thai, đau ốm rồi mất việc làm như vậy. Liệu anh có nghĩ đến sự quả báo không anh?
-
Tâm sự1 ngày trướcSau cú lật mặt của chị đồng nghiệp thân thiết 5 năm có lẻ, tôi phải xin nghỉ phép 2 tuần để lấy lại tinh thần.
-
Tâm sự1 ngày trướcMỗi khi ai đó hỏi về chuyện cả đời của con gái, tôi thấy bất lực và xấu hổ; con tôi giỏi giang, có nhà, có xe, có công ty riêng nhưng đã 35 tuổi vẫn chưa kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcGia đình chồng tôi rất giàu có, bề thế, còn tôi lại chẳng có gì. Nếu ly hôn khả năng cao quyền nuôi con sẽ thuộc về chồng, nghĩ đến đó tôi lại cố nhẫn nhịn cuộc hôn nhân đau khổ này.
-
Tâm sự1 ngày trướcThời điểm nhìn thấy bố ngoại tình cùng bạn thân của mẹ, tôi hoàn toàn suy sụp, tôi muốn chạy về nhà nói với mẹ ngay chuyện này nhưng lại sợ bà tổn thương.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi ly hôn vợ ngoại tình, để lại ngôi nhà cho cô ấy rồi bỏ việc, vác ba lô đến thành phố khác ở trọ, nhận làm những việc nhỏ nhất, dù bị bố mẹ mắng chửi là ngu ngốc.
-
Tâm sự2 ngày trướcNgày tiếp khách đến mua biệt thự, cả nhà tôi sững sờ đến ngây người khi người chủ tương lai của căn biệt thự lại là Hoài, cô vợ cũ của tôi. Hoài đang mang thai, đi cùng chồng là một người đàn ông lịch lãm, sang trọng. Thấy Hoài khỏe mạnh, xinh đẹp rạng ngời, tôi biết em đã có cuộc sống vô cùng hạnh phúc, vô cùng viên mãn…
-
Tâm sự2 ngày trướcNụ cười chưa kịp tắt khi chào nhau, 3 người phụ nữ trong buổi gặp đều sững sờ, có chút hốt hoảng. Bởi mẹ con tôi và mẹ anh đều nhận ra đối phương là ai...