- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Mệt mỏi vì yêu phải anh chàng đã nghèo còn sĩ
Nghèo không phải là cái tội, nhưng vừa nghèo vừa sĩ như anh thực sự khiến tôi mệt mỏi vô cùng.
Nếu chê anh nghèo tôi đã không yêu anh. Nhưng càng bên anh lâu tôi càng thấy chối vì cái tính không những đã nghèo còn sĩ của anh.
Chúng tôi đều là người tỉnh lẻ lên thành phố lập nghiệp. Cùng xuất thân trong một gia đình thuần nông, công việc hiện tại ở thành phố này cũng chỉ vừa đủ sống, tôi hiểu những khó khăn mà ngày ngày anh phải trải qua. Chính vì hiểu và thương anh nên tôi mới đồng ý yêu. Thậm chí vì xác định gắn bó bên nhau nên tôi đã dọn về ở chung với anh để tiết kiệm chi phí. Nhưng ở rồi mới thấy, cuộc sống thực sự không hề đơn giản.
Nếu chê anh nghèo tôi đã không yêu anh. Nhưng càng bên anh lâu tôi càng thấy chối vì cái tính không những đã nghèo còn sĩ của anh. (Ảnh minh họa)
Mỗi ngày tôi đều nỗ lực cố gắng làm sao để tiết kiệm, dành dụm cho tương lai, nhất là sau khi cưới. Thế nhưng trong khi đó, anh luôn tỏ ra mình là người giàu có dù thực sự thì “tã mồng tơi”. Từ bộ quần áo anh mặc đến cách mà anh tiêu tiền, đến lời anh nói… Mọi thứ cứ như thể anh là thiếu gia nhà giàu.
Chúng tôi yêu nhau nhưng không bao giờ anh cho bạn bè đến nhà chơi vì sợ họ phát hiện ra cái “ổ chuột”. Gặp bạn bè lúc nào anh cũng “chém gió”: “Cái nhà tao đang ở bây giờ ở khu trung tâm nên đắt đỏ…”. Quần áo anh mua vài bộ đắt tiền, đi đâu cũng diện. Đã vậy thở ra là toàn giọng khinh cái nghèo, cái đói. Đi ăn nhậu, anh còn hào phóng nhận trả tiền để bạn bè tung hô mình giàu có, sống thoáng.
Lúc đầu tôi không nghĩ nhiều. Tôi cứ nghĩ đàn ông ai cũng có sĩ diện, chẳng ai lại muốn nhận cái nghèo, kể cái khổ ra. Nhưng càng ngày tôi càng thấy chối vì anh sống không thật, khoe mẽ và kiểu sĩ diện hão. Đã không có tiền còn bày đặt hết lần này đến lần khác bao bạn bè. Có khi một bữa ăn anh bỏ tiền ra mời đổi lại là cả tuần, thậm chí là nửa tháng ăn đói ăn khổ ở nhà của hai chúng tôi.
Mỗi ngày tôi đều nỗ lực cố gắng làm sao để tiết kiệm, dành dụm cho tương lai, nhất là sau khi cưới. Thế nhưng trong khi đó, anh luôn tỏ ra mình là người giàu có dù thực sự thì “tã mồng tơi”. (Ảnh minh họa)
Tôi đã góp ý nhiều lần nhưng anh không thay đổi. Anh bảo để họ biết mình nghèo nhục lắm. Tôi không thể chịu nổi cái tính vừa sĩ diện vừa “chém gió như thần” của anh. Mình không giàu có thì sống đúng với thực tế, miễn là mình không phiền ai, không để họ cười khinh, đằng này, anh nghèo nhưng luôn tỏ ra mình lắm tiền. Tôi thật không thể nào hiểu nổi.
Đàn ông sống không thật, lại hợm hĩnh và sĩ diện chung quy lại chỉ khổ người phụ nữ sống cùng. Tôi không thể hình dung ra cảnh sau này sinh con ra, nếu anh vẫn như vậy thì tôi và con sẽ khổ rất nhiều. Có nhiều việc làm thêm kiếm ra tiền nhưng anh không làm vì sợ mọi người biết sẽ khinh.
Đàn ông sống không thật, lại hợm hĩnh và sĩ diện chung quy lại chỉ khổ người phụ nữ sống cùng. (Ảnh minh họa)
Anh chấp nhận đi làm nhân viên văn phòng của một công ty tư nhân be bé, lương tháng cậm cạch vài đồng bạc. Anh chọn công việc đó vì nó nhàn hạ, lúc nào cũng được ăn trắng mặc trơn, trông bề ngoài cứ như doanh nhân thành đạt. Anh không chịu làm những công việc phải bươn chải nhiều.
Tôi đã muốn chia tay nhiều lần nhưng anh khóc lóc xin tôi bỏ qua. Anh bảo anh chẳng làm gì có lỗi với tôi cả, tại sao tôi lại muốn chia tay? Nghĩ thì đúng như thế nhưng tôi không thể nào chịu nổi cái tính sĩ diện của anh. Tôi phải làm sao đây?
Theo Khám phá
-
Tâm sự21 phút trướcSau hai năm tôi cố tình lần lữa thực hiện thiên chức làm mẹ để chạy theo ánh hào quang trước mắt mình, một hôm Hoàng mời tôi xuống phòng khách, nghiêm túc thông báo rằng Hoa, cô giúp việc trẻ, xinh đẹp đã cho gia đình anh thỏa nguyện khi cô đã mang thai con của anh được ba tháng.
-
Tâm sự4 giờ trướcTôi không có nhu cầu nhiều nhưng "ngủ chay" vậy thì bao giờ mới có con đây?
-
Tâm sự4 giờ trướcSau khi bố qua đời, anh em tôi dọn dẹp phòng ngủ của ông và tìm thấy lá thư với vài chữ nguệch ngoạc cuối cùng.
-
Tâm sự7 giờ trướcTôi làm mẹ cũng tệ, mà làm con cũng chẳng ra sao…
-
Tâm sự23 giờ trướcBố mẹ tôi trao cho tôi một số tiền, vàng lớn làm của hồi môn. Đêm tân hôn, chồng lại có hành động gây sốc.
-
Tâm sự1 ngày trướcNgày mua được nhà mới, tôi lập bàn thờ bố nhưng không ngờ lại bị mẹ vợ nói những lời cay đắng.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô tự nguyện theo sự môi giới của chị hàng xóm làm nghề gái bao, vì ham cuộc sống giàu sang nhung lụa của chị ấy mà chấp nhận làm người tình của người đàn ông giàu có đáng tuổi bố của cô.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi cả nhà anh đồng lòng ruồng bỏ một người phụ nữ là dâu con đã được hỏi cưới đàng hoàng vào đúng lúc cô ấy không may bị sảy thai, đau ốm rồi mất việc làm như vậy. Liệu anh có nghĩ đến sự quả báo không anh?
-
Tâm sự1 ngày trướcSau cú lật mặt của chị đồng nghiệp thân thiết 5 năm có lẻ, tôi phải xin nghỉ phép 2 tuần để lấy lại tinh thần.
-
Tâm sự1 ngày trướcMỗi khi ai đó hỏi về chuyện cả đời của con gái, tôi thấy bất lực và xấu hổ; con tôi giỏi giang, có nhà, có xe, có công ty riêng nhưng đã 35 tuổi vẫn chưa kết hôn.
-
Tâm sự2 ngày trướcGia đình chồng tôi rất giàu có, bề thế, còn tôi lại chẳng có gì. Nếu ly hôn khả năng cao quyền nuôi con sẽ thuộc về chồng, nghĩ đến đó tôi lại cố nhẫn nhịn cuộc hôn nhân đau khổ này.
-
Tâm sự2 ngày trướcThời điểm nhìn thấy bố ngoại tình cùng bạn thân của mẹ, tôi hoàn toàn suy sụp, tôi muốn chạy về nhà nói với mẹ ngay chuyện này nhưng lại sợ bà tổn thương.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi ly hôn vợ ngoại tình, để lại ngôi nhà cho cô ấy rồi bỏ việc, vác ba lô đến thành phố khác ở trọ, nhận làm những việc nhỏ nhất, dù bị bố mẹ mắng chửi là ngu ngốc.