- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Mỗi giây của clip trôi qua là mỗi lần tim tôi như bị ai bóp nghẹt
Tôi không đủ can đảm để xem hết clip, cũng như không đủ cam đảm để đối diện với những tổn thương mà con trai tôi phải chịu.
Tôi là một người mẹ đơn thân, có con trai năm nay đã học lớp 6. Ở cái thời điểm mười mấy năm về trước việc "không chồng mà chửa" là một việc bị xã hội lên án kịch liệt. Tôi đã chịu biết bao nhiêu điều tiếng để bảo vệ con trai của tôi, dù thời điểm đó bố mẹ tôi cũng vượt qua dư luận, tủi hổ giống như tôi vậy. Những ngày đi qua, bao lời dèm pha mỉa mai ấy đã tạo cho tôi dũng khí để chăm sóc con trai, để giờ đây tôi thực sự mãn nguyện dù ngôi nhà vắng bóng đàn ông.
Lúc thằng bé còn nhỏ, thỉnh thoảng nó hỏi những câu đại loại "Ba con là ai? Con không có ba hả mẹ?", những lúc như thế tôi chỉ biết ôm thằng bé thật chặt mà nói: "Rồi lớn lên mẹ sẽ kể con nghe." Đến giờ khi con đã lớn, hình như con cũng ý thức được sự thiếu khuyết trong gia đình nên con không hỏi tôi nữa. Tôi cũng dần cảm thấy nhẹ nhàng hơn khi không gồng mình tránh né những câu hỏi mà con rất cần câu trả lời.
Có lẽ mọi chuyện cứ êm đềm như thế thì quá tốt, nhưng giờ đây, ngay lúc này tôi rất cảm thấy mình có lỗi với con. Tôi nợ con mình một mái ấm đầy đủ, nợ con những tình thương của cha mà đáng lẽ con phải được nhận. Hôm trước con đi học về, mặt mày trầy xước bầm tím, quần áo xộc xệch. Về tới nhà là con chạy thẳng về phòng và ở mãi trong đó, có gọi thế nào cũng không mở cửa.
Mãi tới tối con trai tôi mới chịu ra tắm rửa và ăn cơm, con chỉ nói rằng con đánh nhau với bạn vì xích mích ở trường. Tôi hỏi thêm thì con cũng không nói, tôi nghĩ rằng chắc là chuyện trẻ con nên cũng động viên con cố gắng hoà đồng với các bạn. Nhưng tối hôm đó, một phụ huynh gọi điện thoại cho tôi nói rằng hãy lên facebook mà xem clip đánh nhau của học sinh trong đó có con tôi.
Tôi vội vàng vào mạng để xem, mỗi giây của clip trôi qua là mỗi lần tim tôi như bị ai bóp nghẹt. Trong clip mà một đám học sinh hùa nhau vào vừa đánh vừa chửi con tôi: "Đồ con hoang, mày không có cha thì không có tư cách chơi với tụi tao, về bảo mẹ mày kiếm cha cho mày nhé. Ai biết mẹ mày nhặt được mày ở đâu ra...".
Những câu nói cay nghiệt như thế cứ nhắm vào con, tôi không thể tin những đứa trẻ chỉ mới học lớp 6, lớp 7 thôi lại có những câu nói làm tổn thương ghê gớm như thế. Ai nói rằng trẻ con ngây thơ như tờ giấy trắng?
Tôi không đủ can đảm để xem hết clip, cũng như không đủ cam đảm để đối diện với những tổn thương mà con trai tôi phải chịu. Là bậc làm cha làm mẹ, liệu phụ huynh của các em ấy có nghĩ con mình gây ra những chuyện như thế không? Con trai tôi không có tội, phải chăng là lỗi của một thời tôi nông nỗi mà gây ra.
Tại sao đến bây giờ rồi mà xã hội vẫn đối xử khắt khe như thế với hoàn cảnh của mẹ con tôi? Liệu đến bao giờ mọi người sẽ thông thoáng hơn trong nhiều vấn đề tương tự? Và nhà trường, các thầy các cô có dạy những vấn đề cốt lõi về nhân cách hay không? Hay để trẻ con cứ thi nhau miệt thị bạn học, bạo hành học đường như cách con trai tôi đang phải gánh chịu?
Giờ đây nhìn con say ngủ mà tôi chỉ ước rằng có thể cho con một gia đình có đầy đủ cha mẹ, để con không phải chịu những gì vừa xảy ra. Thương con bao nhiêu, tôi giận những định kiến bấy nhiêu. Phải làm thế nào để một người mẹ đơn thân như tôi có thể cho con trưởng thành một cách tốt nhất đây?
Theo Trí thức trẻ-
Tâm sự2 giờ trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự6 giờ trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự7 giờ trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự7 giờ trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự11 giờ trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự13 giờ trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự15 giờ trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự1 ngày trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự1 ngày trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!
-
Tâm sự2 ngày trướcThời buổi này, người yêu cũ cũng có thể trở thành bạn bè. Việc mời họ đến dự đám cưới của mình có gì đâu mà em phải phản ứng gay gắt đến thế?