Một ngày 7 lần shipper đến giao hàng, tôi dằn mặt thói mua sắm của vợ thì sững sờ với thứ bên trong

Hôm thứ 7 tuần trước tôi ở nhà, một ngày mà có tới 7 lần shipper gọi vợ xuống lấy đồ. Vợ cứ mua sắm như thế này thì bao nhiêu tiền cho vừa?

Mới kết hôn 5 năm nhưng tôi đã cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Nhà tôi 3 năm 2 đứa con nên vợ quyết định nghỉ việc ở nhà chăm con, nội trợ. Vì là trụ cột gia đình, tôi phải nhận thêm việc về nhà làm tới tận khuya muộn. Hơn 3 năm nay tôi chưa bao giờ được đi ngủ trước 12h đêm. Nhiều lúc mệt mỏi không muốn làm nhưng không làm thì chẳng có tiền lại phải cố.

Vợ đã không hiểu được áp lực của chồng, cô ấy lại hay than vãn, trách móc khiến tôi rất bực. Đã không ít lần vợ chồng tôi cãi nhau, tôi trách cô ấy không biết điều còn vợ thì trách tôi vô tâm. Tôi phải làm gì để vừa lòng vợ khi mỗi tháng đưa tiền cho cô ấy tiêu, chiều vợ rồi mà cô ấy còn ý kiến?

Dạo gần đây vợ có gửi hồ sơ vào mấy công ty để xin đi làm lại, nhưng tôi không đồng ý. Vợ đi, 2 đứa nhỏ ai chăm, gửi con khi con nhỏ quá tôi không yên tâm. Ông bà hai bên già yếu không giúp được gì, vợ chồng tôi phải tự xoay sở. Tôi trách vợ không nhạy bén, khôn khéo như người ta, nhiều người ở nhà vẫn làm ra tiền thậm chí còn lương cao hơn làm văn phòng. 

Một ngày 7 lần shipper đến giao hàng, tôi dằn mặt thói mua sắm của vợ thì sững sờ với thứ bên trong-1

Vợ tôi đã không làm ra tiền lại còn tiêu xài hoang phí. Thi thoảng lại thấy người gọi xuống lấy hàng, đỉnh điểm là hôm thứ 7 tuần trước tôi ở nhà, một ngày mà có tới 7 lần shipper gọi vợ xuống lấy đồ. Vợ cứ mua sắm như thế này thì bao nhiêu tiền cho vừa? Cô ấy không biết tiết kiệm, ăn tiêu hoang phí thì tôi làm thế nào cho đủ. Đúng là người tiêu tiền không biết tiếc tiền bằng người vắt kiệt sức lao động ra làm.

Tức vợ mua sắm không kiểm soát, tôi giật gói hàng của cô ấy mà thẳng tay xé ra dằn mặt vợ. Cô ấy tái xanh mặt, ấp úng vội tóm lấy gói hàng. Tất cả đồ bên trong đều là thuốc. Tôi không quan tâm cô ấy mua thứ này về làm gì cho đến khi vợ vừa nói vừa tâm sự: "Đây là thuốc bổ em mua cho bà nội, tốt cho xương khớp của mẹ. Còn mấy đơn hàng kia đều là đồ của các con và anh. Tụi nhỏ quần áo cũ quá rồi, anh mặc áo ở nhà cũng bật chỉ hết".

Tôi im lặng bóc hết những gói đồ đó thì đều là của bố con tôi mà không có thứ gì của vợ. Nhưng dù cô ấy mua cho ai tôi cũng không đồng ý vì thời điểm này nhà không dư giả gì. Vậy mà vợ lí nhí đáp: "Đây đều là tiền em nhận việc kế toán về làm thêm ở nhà. Chứ tiền anh đưa em chỉ mua thức ăn thôi. Em ở nhà cũng cố làm kiếm tiền phụ anh". Vợ khóc, tôi thở dài mới biết mình quá lời.

Lúc này, tôi không biết mở lời xin lỗi vợ thế nào. Đúng là bao năm nay cô ấy làm vợ, làm mẹ, chỉ ở nhà nên chẳng mua sắm gì cho mình. Tôi lúc nào cũng nghĩ xấu, áp đặt vợ chứ cô ấy không tệ như tôi nghĩ. Cũng đã bao lâu rồi tôi chưa biếu mẹ thứ gì, không để ý mẹ bị đau xương khớp, khó đi lại. Tôi tệ quá!

(nguyen...@gmail.com)

Theo VietNamNet


mâu thuẫn gia đình


Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.