- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Muốn thoát kiếp nghèo, tôi nỡ bỏ chồng con để rồi phải sống trong sự day dứt
Tôi muốn chuộc lại những lỗi lầm trong quá khứ mà sao khó quá. Tôi cũng có những nỗi khổ tâm riêng của mình nhưng thật khó để mọi người có thể hiểu và thông cảm cho tôi.
Tôi muốn chuộc lại những lỗi lầm trong quá khứ mà sao khó quá. Tôi cũng có những nỗi khổ tâm riêng của mình nhưng thật khó để mọi người có thể hiểu và thông cảm cho tôi.
Ngày đó, vợ chồng tôi quá nghèo, cuộc sống lo ăn từng bữa còn thiếu hụt trước sau. Khi tôi mang bầu, ăn còn không dám ăn chứ đừng nói đến dám chi tiêu gì cho bản thân. Cuộc sống nghèo khó, khốn khổ đó cứ mãi đeo bám khiến tôi cảm thấy mệt mỏi và chán nản. Tôi rất yêu thương chồng con nhưng chẳng lẽ cứ để con cái phải chịu thiệt thòi như thế mãi sao?
Trước khi lấy chồng, tôi đã được sếp để ý và anh cũng theo đuổi tôi nhưng tôi lại lựa chọn chồng mình. Tôi chưa bao giờ hối hận với sự lựa chọn của mình, nhưng cuộc sống thực tế không như mộng mơ. Những khó khăn, túng thiếu khiến vợ chồng tôi cứ phải lo lắng, không còn thời gian mà yêu thương nhau, cãi vã cũng bắt đầu nảy sinh.
Lúc này, sếp tôi vẫn có tình cảm với tôi, anh đã gợi ý thẳng với tôi rằng hãy theo anh để anh có thể bù đắp và mang lại cho tôi cuộc sống ấm no đầy đủ, con tôi cũng sẽ không phải chịu thiệt thòi so với chúng bạn. Lúc đầu, tôi vẫn không chấp nhận vì con tôi còn quá nhỏ mới được vài tháng nhưng sau đó khi hai vợ chồng ngày càng có nhiều mâu thuẫn xung quanh chỉ vì cái nghèo khiến tôi đã ngã vào vòng tay của sếp.
Tôi biết tội lỗi mình gây ra sẽ không có gì biện minh được nhưng tôi phải nhắm mắt nhận lời anh vì tôi muốn cuộc sống của bản thân được thay đổi. Tôi sẽ có tiền để chu cấp cho con cái vì anh đã hứa với tôi như vậy.
Sau khi bỏ chồng, tôi không được mang con theo vì chồng cũ tôi không cho phép, hơn nữa, về nhà chồng mới tôi cũng không tiện mang con vì gia đình anh không biết tôi có con riêng. Anh đã cho con tôi một khoản mà cả đời có lẽ không bao giờ tôi có thể cho con mình. Tôi biết ơn chồng mới vì anh yêu thương tôi thật lòng, tôi và anh cũng đã có con với nhau, mỗi khi nhìn đứa bé được đi đây đi đó, được cả cha mẹ yêu thương tôi lại chạnh lòng nghĩ về đứa con với chồng cũ.
Chồng cũ tôi vì tự ái nên chưa bao giờ nhận tiền trợ cấp từ tôi. Hiện giờ, hai bố con họ cũng đầy đủ hơn xưa. Nhưng con tôi giờ đã đủ khôn lớn để nhận ra cái sai trái của mẹ nó ngày đó. Đứa trẻ hầu như không nói chuyện với tôi, cũng không bao giờ nhận quà cáp từ tôi khiến tôi vô cùng đau khổ.
Thật sự, tôi rất khổ tâm và dằn vặt lương tâm vì chồng cũ tôi tuy là đàn ông nhưng anh đã rất chịu thương chịu khó để nuôi dưỡng đứa nhỏ ngay từ khi còn bé như vậy. Anh cũng không hề đi bước nữa vì sợ đứa bé sẽ phải chịu cảnh thiệt thòi nếu anh lại có thêm con riêng.
Tôi bây giờ có tất cả mọi thứ, tôi muốn được bù đắp cho con không thể về mặt tình cảm thì có thể về vật chất. Tôi mong con tôi có cuộc sống đầy đủ, không phải trải qua cái nghèo khó vất vả mà ngày xưa tôi đã phải trải qua. Chẳng lẽ việc làm của tôi là không thể chấp nhận được? Nếu ngày đó tôi vẫn quyết tâm sống tiếp như vậy liệu bây giờ cuộc sống gia đình tôi sẽ ra sao? Tôi phải làm gì để con tôi có thể tha thứ cho lỗi lầm của mẹ nó?
Ngày đó, vợ chồng tôi quá nghèo, cuộc sống lo ăn từng bữa còn thiếu hụt trước sau. Khi tôi mang bầu, ăn còn không dám ăn chứ đừng nói đến dám chi tiêu gì cho bản thân. Cuộc sống nghèo khó, khốn khổ đó cứ mãi đeo bám khiến tôi cảm thấy mệt mỏi và chán nản. Tôi rất yêu thương chồng con nhưng chẳng lẽ cứ để con cái phải chịu thiệt thòi như thế mãi sao?
Trước khi lấy chồng, tôi đã được sếp để ý và anh cũng theo đuổi tôi nhưng tôi lại lựa chọn chồng mình. Tôi chưa bao giờ hối hận với sự lựa chọn của mình, nhưng cuộc sống thực tế không như mộng mơ. Những khó khăn, túng thiếu khiến vợ chồng tôi cứ phải lo lắng, không còn thời gian mà yêu thương nhau, cãi vã cũng bắt đầu nảy sinh.
Ảnh minh họa
Lúc này, sếp tôi vẫn có tình cảm với tôi, anh đã gợi ý thẳng với tôi rằng hãy theo anh để anh có thể bù đắp và mang lại cho tôi cuộc sống ấm no đầy đủ, con tôi cũng sẽ không phải chịu thiệt thòi so với chúng bạn. Lúc đầu, tôi vẫn không chấp nhận vì con tôi còn quá nhỏ mới được vài tháng nhưng sau đó khi hai vợ chồng ngày càng có nhiều mâu thuẫn xung quanh chỉ vì cái nghèo khiến tôi đã ngã vào vòng tay của sếp.
Tôi biết tội lỗi mình gây ra sẽ không có gì biện minh được nhưng tôi phải nhắm mắt nhận lời anh vì tôi muốn cuộc sống của bản thân được thay đổi. Tôi sẽ có tiền để chu cấp cho con cái vì anh đã hứa với tôi như vậy.
Sau khi bỏ chồng, tôi không được mang con theo vì chồng cũ tôi không cho phép, hơn nữa, về nhà chồng mới tôi cũng không tiện mang con vì gia đình anh không biết tôi có con riêng. Anh đã cho con tôi một khoản mà cả đời có lẽ không bao giờ tôi có thể cho con mình. Tôi biết ơn chồng mới vì anh yêu thương tôi thật lòng, tôi và anh cũng đã có con với nhau, mỗi khi nhìn đứa bé được đi đây đi đó, được cả cha mẹ yêu thương tôi lại chạnh lòng nghĩ về đứa con với chồng cũ.
Chồng cũ tôi vì tự ái nên chưa bao giờ nhận tiền trợ cấp từ tôi. Hiện giờ, hai bố con họ cũng đầy đủ hơn xưa. Nhưng con tôi giờ đã đủ khôn lớn để nhận ra cái sai trái của mẹ nó ngày đó. Đứa trẻ hầu như không nói chuyện với tôi, cũng không bao giờ nhận quà cáp từ tôi khiến tôi vô cùng đau khổ.
Thật sự, tôi rất khổ tâm và dằn vặt lương tâm vì chồng cũ tôi tuy là đàn ông nhưng anh đã rất chịu thương chịu khó để nuôi dưỡng đứa nhỏ ngay từ khi còn bé như vậy. Anh cũng không hề đi bước nữa vì sợ đứa bé sẽ phải chịu cảnh thiệt thòi nếu anh lại có thêm con riêng.
Tôi bây giờ có tất cả mọi thứ, tôi muốn được bù đắp cho con không thể về mặt tình cảm thì có thể về vật chất. Tôi mong con tôi có cuộc sống đầy đủ, không phải trải qua cái nghèo khó vất vả mà ngày xưa tôi đã phải trải qua. Chẳng lẽ việc làm của tôi là không thể chấp nhận được? Nếu ngày đó tôi vẫn quyết tâm sống tiếp như vậy liệu bây giờ cuộc sống gia đình tôi sẽ ra sao? Tôi phải làm gì để con tôi có thể tha thứ cho lỗi lầm của mẹ nó?
Khổ Tâm (độc giả gửi bài)
Tintuconline
Tintuconline
-
Tâm sự19 phút trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự9 giờ trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự11 giờ trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự16 giờ trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự20 giờ trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự22 giờ trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!
-
Tâm sự1 ngày trướcThời buổi này, người yêu cũ cũng có thể trở thành bạn bè. Việc mời họ đến dự đám cưới của mình có gì đâu mà em phải phản ứng gay gắt đến thế?
-
Tâm sự1 ngày trướcNếu được chọn lại, tôi sẽ từ chối chồng ngay hôm anh tỏ tình với mình!
-
Tâm sự1 ngày trướcChấp nhận xa cách vì tương lai đám trẻ, để rồi tôi nhận về chỉ là máu và nước mắt.
-
Tâm sự1 ngày trướcTrong suốt chuyến đi, thấy người ta có chồng, có vợ, cả nhà sum vầy, quả thật cũng có lúc tôi lặng lẽ lau nước mắt.
-
Tâm sự1 ngày trướcBiết chồng ngoại tình với hết người này đến người khác nhưng lâu nay tôi cố vờ như không thấy, và sẽ tiếp tục như thế nếu anh vẫn đưa đủ mỗi tháng 30 triệu đồng.
-
Tâm sự2 ngày trướcNgày đầu về nhà chồng, vừa thay vội chiếc váy cưới, mẹ chồng đã gọi tôi ra rửa nốt đống bát đũa còn lại.