- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Ngoại tình với chính… chồng của mình
Thứ ba, 23/08/2016 16:14
Tôi thực sự bối rối khi người mà tôi quyết định hẹn hò lại chính là… chồng mình.
Tôi thực sự bối rối khi người mà tôi quyết định hẹn hò lại chính là… chồng mình.
Chồng tôi là một người lạnh lùng và vô tâm. Do công việc nên anh thường phải đi công tác xa và chỉ có mặt ở nhà vào cuối tuần. Nhưng cứ về đến nhà là anh cắm đầu vào điện thoại. Hầu như anh không quan tâm đến ba mẹ con tôi.
Dù rất ít khi về nhưng anh luôn lấy lý do “giường chật” nên anh thường ngủ ở phòng khác. Vì thế, chúng tôi gần như không có những phút giây gần gũi, những bên nhau để tâm sự chuyện buồn vui trong cuộc mưu sinh vốn bận rộn đủ đường.
Nhiều khi, nửa đêm thức dậy trong căn phòng vắng, nghe tiếng thở đều đều của chồng ở giường bên cạnh mà thấy chạnh lòng. Tôi có cảm giác mình cô đơn ngay trong chính căn nhà của mình.
Nỗi cô đơn ấy khiến tôi mất ngủ. Lâu dần thành bệnh. Hầu như tôi chẳng bao giờ ngủ trước một giờ sáng. Một mình lang thang trên mạng, tôi tìm kiếm những người bạn để trò chuyện cho khỏa lấp đi nỗi cô đơn đang giằng xé tâm can.
Ảnh minh họa
Tình cờ tôi gặp anh. Anh lấy một nick name ấn tượng là Tôi yêu cô đơn. Cái sự “yêu cô đơn ấy” khiến tôi tò mò. Sau màn chào hỏi xã giao, chúng tôi dường như thân thiết hơn sau mỗi lần trò chuyện.
Anh kể tôi nghe chuyện gia đình anh. Anh nói vợ anh là người vô tâm, chẳng bao giờ gọi điện, cũng không bao giờ quan tâm xem anh sống thế nào. Dù đã có vợ, nhưng anh vẫn có cảm giác mình như đang sống một mình. Những lúc gần vợ, cô ấy cứ lấy lý do bận chăm con để… lảng tránh anh. Chưa bao giờ anh thấy vợ chồng lại xa cách đến thế.
Như được sự đồng cảm, tôi cũng giãi bày cùng anh nỗi cô đơn của người vợ xa chồng, về sự vô tâm của chồng mình.
Chúng tôi cùng động viên nhau, cùng chia sẻ với nhau để cùng vượt qua nỗi buồn lẩn khuất trong tâm hồn mình.
Sự đồng cảm ấy khiến kéo chúng tôi lại gần nhau hơn. Dần dần, tôi luôn mong đợi đêm về, khi công việc xong xuôi hết để lại được “tám chuyện” cùng anh, được kể anh nghe những chuyện xảy ra với tôi trong ngày vừa qua. Anh lắng nghe và luôn cho tôi những lời khuyên bổ ích.
Dù đã thân thiết nhưng tôi không bao giờ gửi ảnh cho anh và anh cũng vậy. Có lẽ, chúng tôi đều sợ những sự giả dối trên thế giới ảo sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống trong cuộc đời thực.
Thế rồi chuyện phải đến cũng đã đến! Anh ngỏ lời yêu tôi. Anh muốn chia sẻ với tôi những thiếu thốn cả về tình cảm và chuyện chăn gối. Không hiểu sao, tôi dễ dàng đồng ý với anh. Có lẽ, sự đồng cảm đã hóa tình yêu và sự sẻ chia khiến tôi dễ dàng chấp nhận một việc làm có thể hủy hoại gia đình mình.
Chúng tôi hẹn nhau ở một quán café xa nơi ở để tránh thị phi. Để bất ngờ, cả hai đều quyết định không gửi ảnh xem đối phương có nhận ra nhau không.
Do kẹt xe nên tôi đến chỗ hẹn hơi trễ. Đang vội vã tìm anh bỗng tôi giật bắn mình khi nhìn thấy chồng mình đang ngồi thẫn thờ nhìn ra dòng người hối hả như chờ một ai đó. Đầu tóc, màu quần áo,…tất cả đều giống như “bạn trai” của tôi miêu tả. Tôi vội lấy điện thoại gọi vào số mà anh cho tôi trước khi quyết định gặp nhau.
Tôi như không tin vào mắt mình khi thấy chồng tôi bắt máy! Hóa ra, người mà tôi vẫn hằng đêm “ngoại tình tư tưởng” cùng lại chính là chồng mình!
Tôi bàng hoàng và bối rối trước tình huống trớ trêu này! Thì ra, cả hai chúng tôi đều đang cô đơn, đều đang tìm kiếm một sự nương tựa nào đó trong cuộc đời. Tôi không biết mình phải làm gì trong hoàn cảnh oái oăm này. Nếu nói cho chồng tôi biết sự thật, liệu anh ấy có thông cảm. Nếu anh ấy không bỏ qua, rất có thể gia đình tôi sẽ tan vỡ.
Nhưng tôi cũng rất lo sợ. Nếu tôi cứ coi như không có chuyện gì, thì có thể chồng tôi sẽ tiếp tục đi tìm kiếm niềm vui khác. Và khi đó, tôi cũng sẽ mất đi người chồng của mình…
Chồng tôi là một người lạnh lùng và vô tâm. Do công việc nên anh thường phải đi công tác xa và chỉ có mặt ở nhà vào cuối tuần. Nhưng cứ về đến nhà là anh cắm đầu vào điện thoại. Hầu như anh không quan tâm đến ba mẹ con tôi.
Dù rất ít khi về nhưng anh luôn lấy lý do “giường chật” nên anh thường ngủ ở phòng khác. Vì thế, chúng tôi gần như không có những phút giây gần gũi, những bên nhau để tâm sự chuyện buồn vui trong cuộc mưu sinh vốn bận rộn đủ đường.
Nhiều khi, nửa đêm thức dậy trong căn phòng vắng, nghe tiếng thở đều đều của chồng ở giường bên cạnh mà thấy chạnh lòng. Tôi có cảm giác mình cô đơn ngay trong chính căn nhà của mình.
Nỗi cô đơn ấy khiến tôi mất ngủ. Lâu dần thành bệnh. Hầu như tôi chẳng bao giờ ngủ trước một giờ sáng. Một mình lang thang trên mạng, tôi tìm kiếm những người bạn để trò chuyện cho khỏa lấp đi nỗi cô đơn đang giằng xé tâm can.
Ảnh minh họa
Tình cờ tôi gặp anh. Anh lấy một nick name ấn tượng là Tôi yêu cô đơn. Cái sự “yêu cô đơn ấy” khiến tôi tò mò. Sau màn chào hỏi xã giao, chúng tôi dường như thân thiết hơn sau mỗi lần trò chuyện.
Anh kể tôi nghe chuyện gia đình anh. Anh nói vợ anh là người vô tâm, chẳng bao giờ gọi điện, cũng không bao giờ quan tâm xem anh sống thế nào. Dù đã có vợ, nhưng anh vẫn có cảm giác mình như đang sống một mình. Những lúc gần vợ, cô ấy cứ lấy lý do bận chăm con để… lảng tránh anh. Chưa bao giờ anh thấy vợ chồng lại xa cách đến thế.
Như được sự đồng cảm, tôi cũng giãi bày cùng anh nỗi cô đơn của người vợ xa chồng, về sự vô tâm của chồng mình.
Chúng tôi cùng động viên nhau, cùng chia sẻ với nhau để cùng vượt qua nỗi buồn lẩn khuất trong tâm hồn mình.
Sự đồng cảm ấy khiến kéo chúng tôi lại gần nhau hơn. Dần dần, tôi luôn mong đợi đêm về, khi công việc xong xuôi hết để lại được “tám chuyện” cùng anh, được kể anh nghe những chuyện xảy ra với tôi trong ngày vừa qua. Anh lắng nghe và luôn cho tôi những lời khuyên bổ ích.
Dù đã thân thiết nhưng tôi không bao giờ gửi ảnh cho anh và anh cũng vậy. Có lẽ, chúng tôi đều sợ những sự giả dối trên thế giới ảo sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống trong cuộc đời thực.
Thế rồi chuyện phải đến cũng đã đến! Anh ngỏ lời yêu tôi. Anh muốn chia sẻ với tôi những thiếu thốn cả về tình cảm và chuyện chăn gối. Không hiểu sao, tôi dễ dàng đồng ý với anh. Có lẽ, sự đồng cảm đã hóa tình yêu và sự sẻ chia khiến tôi dễ dàng chấp nhận một việc làm có thể hủy hoại gia đình mình.
Chúng tôi hẹn nhau ở một quán café xa nơi ở để tránh thị phi. Để bất ngờ, cả hai đều quyết định không gửi ảnh xem đối phương có nhận ra nhau không.
Do kẹt xe nên tôi đến chỗ hẹn hơi trễ. Đang vội vã tìm anh bỗng tôi giật bắn mình khi nhìn thấy chồng mình đang ngồi thẫn thờ nhìn ra dòng người hối hả như chờ một ai đó. Đầu tóc, màu quần áo,…tất cả đều giống như “bạn trai” của tôi miêu tả. Tôi vội lấy điện thoại gọi vào số mà anh cho tôi trước khi quyết định gặp nhau.
Tôi như không tin vào mắt mình khi thấy chồng tôi bắt máy! Hóa ra, người mà tôi vẫn hằng đêm “ngoại tình tư tưởng” cùng lại chính là chồng mình!
Tôi bàng hoàng và bối rối trước tình huống trớ trêu này! Thì ra, cả hai chúng tôi đều đang cô đơn, đều đang tìm kiếm một sự nương tựa nào đó trong cuộc đời. Tôi không biết mình phải làm gì trong hoàn cảnh oái oăm này. Nếu nói cho chồng tôi biết sự thật, liệu anh ấy có thông cảm. Nếu anh ấy không bỏ qua, rất có thể gia đình tôi sẽ tan vỡ.
Nhưng tôi cũng rất lo sợ. Nếu tôi cứ coi như không có chuyện gì, thì có thể chồng tôi sẽ tiếp tục đi tìm kiếm niềm vui khác. Và khi đó, tôi cũng sẽ mất đi người chồng của mình…
Độc giả Thành Tài/Tintuconline
Theo VietNamNet
Gửi bình luận
-
Tâm sự3 giờ trướcBố mẹ tôi trao cho tôi một số tiền, vàng lớn làm của hồi môn. Đêm tân hôn, chồng lại có hành động gây sốc.
-
Tâm sự9 giờ trướcNgày mua được nhà mới, tôi lập bàn thờ bố nhưng không ngờ lại bị mẹ vợ nói những lời cay đắng.
-
Tâm sự12 giờ trướcCô tự nguyện theo sự môi giới của chị hàng xóm làm nghề gái bao, vì ham cuộc sống giàu sang nhung lụa của chị ấy mà chấp nhận làm người tình của người đàn ông giàu có đáng tuổi bố của cô.
-
Tâm sự22 giờ trướcKhi cả nhà anh đồng lòng ruồng bỏ một người phụ nữ là dâu con đã được hỏi cưới đàng hoàng vào đúng lúc cô ấy không may bị sảy thai, đau ốm rồi mất việc làm như vậy. Liệu anh có nghĩ đến sự quả báo không anh?
-
Tâm sự1 ngày trướcSau cú lật mặt của chị đồng nghiệp thân thiết 5 năm có lẻ, tôi phải xin nghỉ phép 2 tuần để lấy lại tinh thần.
-
Tâm sự1 ngày trướcMỗi khi ai đó hỏi về chuyện cả đời của con gái, tôi thấy bất lực và xấu hổ; con tôi giỏi giang, có nhà, có xe, có công ty riêng nhưng đã 35 tuổi vẫn chưa kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcGia đình chồng tôi rất giàu có, bề thế, còn tôi lại chẳng có gì. Nếu ly hôn khả năng cao quyền nuôi con sẽ thuộc về chồng, nghĩ đến đó tôi lại cố nhẫn nhịn cuộc hôn nhân đau khổ này.
-
Tâm sự1 ngày trướcThời điểm nhìn thấy bố ngoại tình cùng bạn thân của mẹ, tôi hoàn toàn suy sụp, tôi muốn chạy về nhà nói với mẹ ngay chuyện này nhưng lại sợ bà tổn thương.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi ly hôn vợ ngoại tình, để lại ngôi nhà cho cô ấy rồi bỏ việc, vác ba lô đến thành phố khác ở trọ, nhận làm những việc nhỏ nhất, dù bị bố mẹ mắng chửi là ngu ngốc.
-
Tâm sự2 ngày trướcNgày tiếp khách đến mua biệt thự, cả nhà tôi sững sờ đến ngây người khi người chủ tương lai của căn biệt thự lại là Hoài, cô vợ cũ của tôi. Hoài đang mang thai, đi cùng chồng là một người đàn ông lịch lãm, sang trọng. Thấy Hoài khỏe mạnh, xinh đẹp rạng ngời, tôi biết em đã có cuộc sống vô cùng hạnh phúc, vô cùng viên mãn…
-
Tâm sự2 ngày trướcNụ cười chưa kịp tắt khi chào nhau, 3 người phụ nữ trong buổi gặp đều sững sờ, có chút hốt hoảng. Bởi mẹ con tôi và mẹ anh đều nhận ra đối phương là ai...