- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Thất vọng vì bạn trai "chia đôi" tiền khi đi hẹn hò
Bất cứ chi phí gì trong các cuộc đi chơi của hai đứa, anh đều bắt em phải chịu một nửa.
Bất cứ chi phí gì trong các cuộc đi chơi của hai đứa, anh đều bắt em phải chịu một nửa.
Chúng em yêu nhau được hai năm. Người yêu em là một nhân viên văn phòng với thu nhập gần chục triệu đồng một tháng. Còn em hiện đang theo học năm thứ ba một trường đại học tại Hà Nội. Theo nhiều người đánh giá, chúng em khá đẹp đôi.
Em quen và yêu anh khi đi xin việc làm cộng tác viên tại cơ quan anh. Anh luôn tỏ ra quan tâm và giúp đỡ em trong công việc. Một cô gái nhà quê ra Hà Nội trọ học, bỡ ngỡ trong công việc đầu tiên của cuộc đời lại được một anh chàng đẹp trai, phong độ hết lòng giúp đỡ nên em cũng dễ đổ vào lòng anh.
Vì cả hai đều khá bận rộn nên thời gian đầu, chúng em chỉ “hẹn hò” trên mạng. Em cũng lấy làm lạ là không bao giờ anh rủ em đi chơi, đi xem phim hay đi hẹn hò ở chỗ nào đó lãng mạn. Ngay cả “chuyện ấy” anh cũng đề nghị em đến phòng trọ của anh cho “đỡ tốn kém”.
Đôi lúc em cảm thấy quá thiệt thòi vì không được đi “hẹn hò” đúng nghĩa như chúng bạn. Khi em thắc mắc, anh đồng ý sẽ đi chơi mỗi tuần một lần nhưng “thống nhất” sẽ chia đôi chi phí. Có hôm, hai đứa đi uống nước hết 60 ngàn, em vừa rút tờ 50 ngàn ra anh đã giật lấy và “bù thêm” 10 ngàn để trả cho nhân viên phục vụ.
Suốt hai năm, anh chẳng bao giờ tự động mua cho em món quà gì. Cái gì em nói rằng thích anh cũng cho là không cần thiết, tốn kém, thậm chí…dở hơi.
Hôm qua sinh nhật em, anh hỏi em thích gì anh sẽ mua cho. Em muốn có một chiếc laptop để làm thêm. Anh bảo không đủ tiền mua nên em đã đưa 3 triệu (số tiền em tiết kiệm được từ sinh hoạt phí hàng tháng bố mẹ gửi). Anh đi mua cái laptop cũ rồi bảo em rằng em thiếu của anh 500 ngàn nữa. Khi nào có lương (em vẫn làm thêm ở công ty anh) thì phải trả anh. Điều này em cũng chẳng quan trọng, bởi em không bao giờ có ý định lợi dụng tiền bạc khi yêu.
Điều đáng nói là, sau bữa tiệc sinh nhật mà anh “tổ chức cho em”, anh đưa hóa đơn và viết vào sau tờ hóa đơn của nhà hàng dòng chữ “Th có vay của T số tiền là... sẽ trả góp hàng tháng với số tiền là...”. Tiền bánh sinh nhật cũng được anh ghi vào hóa đơn. Tuy buồn, nhưng em cũng cảm thấy không vấn đề gì. Bởi dù sao cũng là mời bạn bè của mình mà thôi.
Nhưng quá đáng hơn nữa là, sau bữa tiệc sinh nhật, anh đưa em vào nhà nghỉ để “đổi gió”. Nhưng khi thanh toán, anh cũng bắt em phải... trả tiền với lý do anh đã chi hết tiền vào bữa tiệc sinh nhật tối nay.
Về đến phòng, em đã khóc vì tủi thân. Chẳng lẽ ngay cả bữa tiệc sinh nhật của em mà anh cũng không muốn chi ra một đồng sao? Anh từng bảo yêu nhau thì phải chia sẻ cùng nhau mọi thứ trong đó có cả chuyện tiền bạc. Anh cũng nói, cái gì mua cho em dùng thì em sẽ phải trả tiền, cái gì của anh thì anh sẽ thanh toán. Yêu nhau thì phải chia sẻ khó khăn cho nhau. Chứ không phải người đàn ông phải chịu hết mọi chi phí.
Nhưng có cần sòng phẳng đến mức phải cưa đôi cả tiền nhà nghỉ, tính cả tiền một chiếc bánh sinh nhật gần 200 ngàn hay không? Liệu anh có nghĩ cho em không khi một cô sinh viên con nhà nghèo phải chia đôi “tình phí” cùng anh người yêu lương tháng cả chục triệu?
Đôi khi em cũng tự thuyết phục bản thân rằng anh ấy tiết kiệm thế cũng để lo cho cuộc sống trong tương lai khi chúng em kết hôn. Nhưng một người đàn ông chặt chẽ trong chi tiêu như vậy có phải là người lý tưởng để kết hôn? Không biết nếu em cưới anh ấy, cuộc sống của em sẽ thế nào? Em có nên tiếp tục với tình yêu sòng phẳng này?
Chúng em yêu nhau được hai năm. Người yêu em là một nhân viên văn phòng với thu nhập gần chục triệu đồng một tháng. Còn em hiện đang theo học năm thứ ba một trường đại học tại Hà Nội. Theo nhiều người đánh giá, chúng em khá đẹp đôi.
Hình minh họa
Em quen và yêu anh khi đi xin việc làm cộng tác viên tại cơ quan anh. Anh luôn tỏ ra quan tâm và giúp đỡ em trong công việc. Một cô gái nhà quê ra Hà Nội trọ học, bỡ ngỡ trong công việc đầu tiên của cuộc đời lại được một anh chàng đẹp trai, phong độ hết lòng giúp đỡ nên em cũng dễ đổ vào lòng anh.
Vì cả hai đều khá bận rộn nên thời gian đầu, chúng em chỉ “hẹn hò” trên mạng. Em cũng lấy làm lạ là không bao giờ anh rủ em đi chơi, đi xem phim hay đi hẹn hò ở chỗ nào đó lãng mạn. Ngay cả “chuyện ấy” anh cũng đề nghị em đến phòng trọ của anh cho “đỡ tốn kém”.
Đôi lúc em cảm thấy quá thiệt thòi vì không được đi “hẹn hò” đúng nghĩa như chúng bạn. Khi em thắc mắc, anh đồng ý sẽ đi chơi mỗi tuần một lần nhưng “thống nhất” sẽ chia đôi chi phí. Có hôm, hai đứa đi uống nước hết 60 ngàn, em vừa rút tờ 50 ngàn ra anh đã giật lấy và “bù thêm” 10 ngàn để trả cho nhân viên phục vụ.
Suốt hai năm, anh chẳng bao giờ tự động mua cho em món quà gì. Cái gì em nói rằng thích anh cũng cho là không cần thiết, tốn kém, thậm chí…dở hơi.
Hôm qua sinh nhật em, anh hỏi em thích gì anh sẽ mua cho. Em muốn có một chiếc laptop để làm thêm. Anh bảo không đủ tiền mua nên em đã đưa 3 triệu (số tiền em tiết kiệm được từ sinh hoạt phí hàng tháng bố mẹ gửi). Anh đi mua cái laptop cũ rồi bảo em rằng em thiếu của anh 500 ngàn nữa. Khi nào có lương (em vẫn làm thêm ở công ty anh) thì phải trả anh. Điều này em cũng chẳng quan trọng, bởi em không bao giờ có ý định lợi dụng tiền bạc khi yêu.
Điều đáng nói là, sau bữa tiệc sinh nhật mà anh “tổ chức cho em”, anh đưa hóa đơn và viết vào sau tờ hóa đơn của nhà hàng dòng chữ “Th có vay của T số tiền là... sẽ trả góp hàng tháng với số tiền là...”. Tiền bánh sinh nhật cũng được anh ghi vào hóa đơn. Tuy buồn, nhưng em cũng cảm thấy không vấn đề gì. Bởi dù sao cũng là mời bạn bè của mình mà thôi.
Nhưng quá đáng hơn nữa là, sau bữa tiệc sinh nhật, anh đưa em vào nhà nghỉ để “đổi gió”. Nhưng khi thanh toán, anh cũng bắt em phải... trả tiền với lý do anh đã chi hết tiền vào bữa tiệc sinh nhật tối nay.
Về đến phòng, em đã khóc vì tủi thân. Chẳng lẽ ngay cả bữa tiệc sinh nhật của em mà anh cũng không muốn chi ra một đồng sao? Anh từng bảo yêu nhau thì phải chia sẻ cùng nhau mọi thứ trong đó có cả chuyện tiền bạc. Anh cũng nói, cái gì mua cho em dùng thì em sẽ phải trả tiền, cái gì của anh thì anh sẽ thanh toán. Yêu nhau thì phải chia sẻ khó khăn cho nhau. Chứ không phải người đàn ông phải chịu hết mọi chi phí.
Nhưng có cần sòng phẳng đến mức phải cưa đôi cả tiền nhà nghỉ, tính cả tiền một chiếc bánh sinh nhật gần 200 ngàn hay không? Liệu anh có nghĩ cho em không khi một cô sinh viên con nhà nghèo phải chia đôi “tình phí” cùng anh người yêu lương tháng cả chục triệu?
Đôi khi em cũng tự thuyết phục bản thân rằng anh ấy tiết kiệm thế cũng để lo cho cuộc sống trong tương lai khi chúng em kết hôn. Nhưng một người đàn ông chặt chẽ trong chi tiêu như vậy có phải là người lý tưởng để kết hôn? Không biết nếu em cưới anh ấy, cuộc sống của em sẽ thế nào? Em có nên tiếp tục với tình yêu sòng phẳng này?
MT (độc giả gửi bài)
Theo VietNamNet
-
Tâm sự1 giờ trướcAnh trai tôi đang làm việc ở Đài Loan, nhưng vì mải chơi, nên làm bao nhiêu tiền cũng tiêu hết. Mỗi lần hết tiền lại gọi điện về nhà vay tiền họ hàng, anh em, nhưng vay số tiền lớn thời gian dài nhưng không trả ai. Nhiều người bức xúc đến tận nhà đòi bố mẹ tôi.
-
Tâm sự5 giờ trướcCả gia đình tôi vỡ oà sung sướng khi Lệ sinh cho dòng họ nhà tôi một cậu ấm bụ bẫm, kháu khỉnh. Thế nhưng niềm vui thật ngắn ngủi vì càng lớn, con trai càng chẳng mảy may giống tôi hay giống bên nội một nét nào. Nghi ngờ, tôi âm thầm đi làm xét nghiệm ADN…
-
Tâm sự5 giờ trướcSuốt mấy năm trời, ngoài những lời nói khi gửi tiền nuôi con, anh ta và tôi không trò chuyện gì. Gần đây, anh ấy đột nhiên thay đổi, liên tục tìm cách gặp tôi và con.
-
Tâm sự5 giờ trướcMẹ chồng nói với mẹ đẻ tôi là nếu nhà ngoại không góp tiền mua nhà thì nhà nội thừa sức mua, nhưng sổ đỏ đứng tên bố mẹ chồng, xem con dâu ăn ở thế nào mới sang tên.
-
Tâm sự7 giờ trướcVợ chồng tôi có 2 con đang học cấp 2, cháu lớn còn là năm cuối cấp, thế nhưng vợ chẳng hề để ý đến việc học của con cái, tối ngày tụ tập bạn bè, họp hết nhóm này đến nhóm kia.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không ngờ, chồng tôi phản bội vợ con lại đi ngoại tình với người phụ nữ như vậy.
-
Tâm sự1 ngày trướcCứ nghĩ đến chuyện, giờ anh ta là người yêu của em gái chồng và rất có thể sẽ thành con rể quý của bố mẹ chồng tôi, thành em rể của vợ chồng tôi, tôi lại run rẩy, không đứng vững.
-
Tâm sự1 ngày trướcEm ủng hộ để chị có động thái dứt khoát với một lá đơn ra tòa chia tay chồng. Chị phải để chồng biết cái giá cần trả cho sự phản bội vợ con của anh ấy đắng cay đến mức nào chị ạ.
-
Tâm sự1 ngày trướcGặp anh ở tuổi 40, tôi cứ ngỡ gặp được người trong mộng. Thế nhưng ngày về ra mắt, tôi vừa lo vừa sợ, chỉ muốn bỏ chạy ngay lập tức.
-
Tâm sự1 ngày trướcBởi không những chồng chị phạm tội thâm lạm công quỹ mà còn lệnh cho kế toán sửa chữa, làm sai lệch sổ sách để có nhiều tiền ăn chơi cùng bồ trẻ. Sai phạm đó không hề nhỏ đâu chị nhé.
-
Tâm sự2 ngày trướcKết hôn tròn một năm, chồng đề nghị ly hôn vì bất mãn chuyện tôi hỗ trợ em trai học đại học, anh trách tôi bao đồng, nặng gánh và bảo nuôi tôi quá tốn kém.
-
Tâm sự2 ngày trướcNghe dượng tâm sự xong, tôi thấy mừng vì mẹ đã gửi gắm tình cảm đúng người.
-
Tâm sự2 ngày trước10 năm lo cho con trai trưởng thành, có gia đình êm ấm, tôi muốn đi bước nữa nhưng nó kịch liệt phản đối, cho rằng làm xấu mặt nó
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi có quan hệ ngoài luồng hơn nửa năm nay và giờ muốn chấm dứt vì cảm giác tội lỗi với vợ con. Bạn tình của tôi dọa sẽ công khai nếu tôi rời bỏ cô ấy.