- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Thuê osin chăm con sau khi vợ qua đời, một hôm về sớm tôi hoảng loạn trước cảnh tượng
Từ đó tôi cũng yên tâm hơn mỗi lần đi công tác. Thế nhưng lần đó trở về từ chuyến công tác nước ngoài...
Từ đó tôi cũng yên tâm hơn mỗi lần đi công tác. Thế nhưng lần đó trở về từ chuyến công tác nước ngoài, tôi vội về nhà thì hoảng loạn trước cảnh tượng không thấy con và chị Hoa đâu. Linh cảm có điều chẳng lành, tôi sợ hãi đi tìm khắp nơi nhưng vẫn không thấy có dấu hiệu gì.
Người ta nói hồng nhan bạc phận có lẽ là đúng với số phận của vợ tôi, một người con gái đẹp người đẹp nết nhưng mỏng phận.
Em và tôi quen nhau khi cả hai đang học tiếng Anh để chuẩn bị đi du học nước ngoài. Tôi nhanh chóng bị thu hút bởi cô bé có chiếc má lúm đồng tiền nhìn rất đáng yêu, lại luôn nở nụ cười khi nói chuyện với người khác.
Tôi tìm cách gây sự chú ý để làm quen được với em. Em là người rất dễ gần và thân thiện, song chính vì lẽ đó em càng trở nên khó chinh phục vì tôi biết với những người như em, làm bạn thì dễ nhưng để vượt qua ranh giới đó, trở thành người yêu thì lại là cả một vấn đề.
Được tiếp xúc với em nhiều hơn, tình cảm của tôi dành cho em ngày một nhiều. Tôi chưa dám bày tỏ với em vội mà chỉ cứ nhẹ nhàng ở bên cạnh em như vậy thôi.
Vậy rồi ngày em phải lên đường cũng tới. Chúng tôi đi học ở hai nước khác nhau, em lại đi trước tôi nên thời gian được học chung cùng nhau ở đây không nhiều. Không thể để tuột mất cơ hội, tôi đã tỏ tình với em trước khi đi và ông trời đã không phụ lòng người. Em đã nhận lời làm bạn gái tôi.
2 năm với biết bao nhớ nhung khắc khoải, những giận hờn vô cớ đôi khi chỉ vì quá nhớ nhau mà không được ở bên, tôi và em đã được ở bên cạnh nhau. Ngày ấy tôi có thể ở lại định cư bên đó cùng họ hàng nhưng tôi quyết định sẽ về nước. Với tấm bằng này trong tay, tôi đi đâu cũng có thể sống được nhưng nếu thiếu em, chắc chắn cuộc đời sẽ trở nên vô nghĩa.
Không thể để tuột mất cơ hội, tôi đã tỏ tình với em trước khi đi và ông trời đã không phụ lòng người. Em đã nhận lời làm bạn gái tôi. Ảnh minh họa.
Chúng tôi đã có những ngày tháng thực sự hạnh phúc bên nhau khi trở về Việt Nam. Được hai bên gia đình đồng thuận, đám cưới của chúng tôi diễn ra ấm cúng và hạnh phúc khoảng một năm sau đó. Ai ai cũng mừng và chúc phúc cho tôi. Tôi còn nhớ trong đám cưới bạn bè em còn trêu tôi rằng đã cướp mất cô hoa khôi trong lòng họ. Tôi chỉ cười và thầm nghĩ, cuộc đời này nhất định sẽ không để em phải chịu thiệt thòi.
Khoảng gần 2 năm sau ngày cưới, gia đình chúng tôi hạnh phúc đón thêm bé Sâu - thành viên mới của nhà. Nhìn khuôn mặt vợ hạnh phúc bế con, tôi cảm thấy ông trời sao mà ưu ái tôi quá, cho tôi được gặp em và con.
Thế nhưng cuộc đời này vốn nghiệt ngã hơn so với những gì chúng ta tưởng. Khi bé Sâu mới chập chững những bước đi đầu đời thì vợ tôi phát hiện mình bị ung thư giai đoạn cuối. Lời của bác sĩ như một nhát dao đâm vào trái tim tôi.
Vì sao ông trời lại nỡ làm như vậy với một người con gái đẹp người đẹp nết như em. Sau bao nhiêu chờ đợi chúng tôi mới được ở bên cạnh nhau, vậy mà khi bé Sâu còn quá nhỏ, ông trời đã bắt em phải chịu một bản án tử đớn đau như vậy.
Tôi bị suy sụp rất nhiều sau thông báo của bác sĩ. Tôi thương em, thương con và thấy mình thật là một thằng đàn ông tồi khi chẳng thể giúp gì được cho người mình yêu.
Trái ngược với tôi, em lại rất mạnh mẽ. Tôi không ngờ người con gái trông nhỏ bé như vậy nhưng lại mạnh mẽ vô cùng trước bản án tử đó. Em nói muốn dành thời gian ngắn ngủi còn lại để làm thật nhiều việc có ý nghĩa, chụp thật nhiều bức ảnh cả gia đình.
Tôi đã trốn ra ngoài và khóc cả đêm hôm đó vì thương em. Sáng hôm sau, tôi đã lấy lại tinh thần và lên kế hoạch cho những chuyến du lịch. Tôi quyết định sẽ đưa em và con đến những nơi thật đẹp, sống những tháng ngày thật ý nghĩa.
Ngày ấy rồi cũng phải đến. Tôi còn nhớ ngày hôm đó em nói muốn ở cạnh tôi, bảo tôi đừng đi làm. Tối hôm đó em đã ăn được cả một bát cháo rồi dặn tôi: "Hạnh phúc của em là thấy anh và con được hạnh phúc. Anh đừng ở vậy chờ em nhé!". Và rồi đó cũng là những lời cuối mà chúng tôi được nói với nhau.
Vợ qua đời, tôi dồn hết tất cả để chăm sóc cho bé Sâu. Tôi vẫn không thể cầm nổi nước mắt mỗi khi đứng trước di ảnh của vợ. Ông bà nội ngoại vẫn cố gắng hỗ trợ song tuổi già sức cũng có hạn. Vài tháng sau đó tôi nhờ người giới thiệu cho người giúp việc để có thể chăm sóc con chu đáo hơn.
Chị Hoa là họ hàng của một người bạn tôi. Chị là người có nhiều kinh nghiệm chăm trẻ con nên tôi khá yên tâm. Song ngày càng nhiều những vụ bạo hành được nói trên báo đài nên tôi không khỏi lo lắng, thậm chí lắp cả camera để yên tâm hơn mỗi khi đi làm để con ở nhà.
Sống cùng nhau lâu hơn, tôi dần có thêm nhiều thiện cảm và tin tưởng hơn vào chị. Con bé từ ngày có bác giúp việc trở nên vui vẻ hơn, hay nói hơn trước. Chị Hoa cũng rất khéo chơi với trẻ con và quấn bé Sâu. Thậm chí nhiều lúc bé còn theo bác giúp việc hơn là theo bố.
Từ đó tôi cũng yên tâm hơn mỗi lần đi công tác. Thế nhưng lần đó trở về từ chuyến công tác nước ngoài, tôi vội về nhà thì hoảng loạn trước cảnh tượng không thấy con và chị Hoa đâu. Linh cảm có điều chẳng lành, tôi sợ hãi đi tìm khắp nơi nhưng vẫn không thấy có dấu hiệu gì.
Những suy nghĩ sợ hãi cứ thế hiện lên trong đầu tôi. Có lẽ nào chị ấy đã mang bé Sâu đi rồi không? Có phải là tôi đã quá tin tưởng người ngoài rồi không? Sâu ơi! Con ở đâu?
Có lẽ nào chị ấy đã mang bé Sâu đi rồi không? Có phải là tôi đã quá tin tưởng người ngoài rồi không? Sâu ơi! Con ở đâu? Ảnh minh họa.
Khi người tôi còn đang run rẩy vì không biết nên báo công an hay như nào thì bác hàng xóm hớt hải chạy sang.
"Cậu Tùng à. Cái Hoa nó dặn tôi thấy cậu về thì bảo cậu vào viện luôn nhé. Đêm bé Sâu bị sốt mà nó gọi mãi cho cậu không được".
Vì phải bay đêm nên tôi phải tắt điện thoại, giờ bác hàng xóm nói vậy mới nhớ ra để bật lên. Tôi vội vã chạy vào bệnh viện thì thấy chị Hoa đang ôm bé Sâu ngủ. Tôi thầm cảm ơn trời đất đã cho bé Sâu được gặp bác Hoa và trách mình đã nghĩ những điều không tốt cho chị.
Theo Khám Phá
-
Tâm sự10 giờ trướcChỉ 2 tháng ở nhà với mẹ, con tôi sụt hẳn 1 kg khiến tôi cuống cuồng.
-
Tâm sự15 giờ trướcChẳng có lý do gì để tôi ôm hận trong lòng, khi mà tôi đang có một gia đình tuyệt vời, một người chồng yêu tôi bằng cả thế giới này cộng lại. Tôi sẽ nhấn nút "delete" chuyện cũ bằng một cuộc hội ngộ với Dương.
-
Tâm sự20 giờ trướcTôi có thú vui "săn” mỹ nhân nhưng chỉ để giải khuây trong một đêm rồi thay ngay “đào” mới. Thế rồi cái gì đến phải đến, khi suốt một thời gian dài qua đêm đủ loại gái trẻ, đẹp mà không giữ gìn, phòng bị an toàn, nên tôi mắc bệnh xã hội lây qua đường tình dục.
-
Tâm sự20 giờ trướcBây giờ, anh chị sống ở nơi đất khách quê người, mọi việc trong nhà đều đến tay cháu. Cháu chỉ mong bố mẹ thấu hiểu cảm giác của cháu và đối xử công bằng để các con đều cảm nhận được sự chăm sóc, yêu thương của cha mẹ.
-
Tâm sự23 giờ trướcCâu nói của mẹ chồng thật sự khiến tôi uất ức. Từ trước đến giờ, mẹ chồng luôn cho mình là “cửa trên” và coi thường người khác.
-
Tâm sự1 ngày trướcPhòng bên cạnh có mấy cô gái trẻ mới chuyển tới, nói năng vui vẻ, hồ hởi và rất chu đáo. Tôi tưởng đã tìm được mấy người hàng xóm tốt bụng nhưng không ngờ…
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi chết lặng khi biết lý do Phong vắng nhà là bởi anh có bồ. Một người bạn quen gửi cho tôi đoạn video quay cảnh Phong dừng xe, mở cửa đón một cô gái trẻ đẹp và họ tình tứ ôm eo nhau vào một khách sạn khá xa thành phố.
-
Tâm sự1 ngày trướcMua được căn nhà của riêng mình, vợ chồng tôi vừa mừng vừa lo. Vì tiền chỉ đủ mua nhà trong ngõ, chúng tôi phải tự trang bị thiết bị phòng cháy chữa cháy, học kỹ năng thoát hiểm để có thể cứu mình trong thời gian chờ người đến cứu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTrai chưa vợ, gái chưa chồng, tôi lại say em từ cái nhìn đầu tiên nên tôi quyết tâm chinh phục em. Rồi ông Trời cũng thương nên chỉ sau vài lần gặp gỡ hẹn hò Sâm đã nhận lời làm bạn gái của tôi.
-
Tâm sự2 ngày trướcTừ lúc giúp và biết được bí mật của bố chồng, con dâu khổ sở lo lắng sợ ông đuổi ra khỏi nhà.
-
Tâm sự2 ngày trướcTrước mặt tôi, chồng chỉ lặng lẽ nói lời xin lỗi. Anh nói bản thân cũng rất hối hận với những việc mình đã làm.
-
Tâm sự2 ngày trướcChồng tôi thường ghen tuông vô cơ, chỉ cần tôi nói chuyện hay đi cũng đồng nghiệp khác giới là anh ấy tra hỏi, giận dỗi, thậm chí mạt sát với những lời lẽ không thể chấp nhận được nhưng lại thích lên face khoe hạnh phúc và tag tên tôi
-
Tâm sự3 ngày trướcVì vậy khi được sếp của cô ta hứa hẹn nọ kia, vợ anh quên luôn mình là gái đã có chồng để dâng hiến, đến nỗi đem 'sản phẩm' với nhân tình về nhà cho anh nuôi. Thế thì việc gì anh phải băn khoăn, day dứt và hi vọng sẽ có cuộc sống hạnh phúc với người phụ nữ xấu xa đó?
-
Tâm sự3 ngày trướcChồng tôi nhờ nhà vợ rất nhiều và chỉ vừa thành đạt một chút đã công khai ngoại tình, còn trắng trợn bảo rằng chính tôi ép anh vào con đường phản bội.