- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Tôi phát chán vì cứ chuẩn bị "lâm trận" là chồng lại... lăn ra ngất
Cả cuộc đời tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại rơi vào cảnh dở khóc dở cười như thế này, khi chồng khỏe mạnh nhưng cứ chuẩn bị "yêu" là anh lại ngất.
Cả cuộc đời tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại rơi vào cảnh dở khóc dở cười như thế này, khi chồng khỏe mạnh nhưng cứ chuẩn bị "yêu" là anh lại ngất.
Ngày nhận lời cầu hôn của chồng là ngày hạnh phúc nhất của cuộc đời tôi, vì tôi biết mình đã có được một người đàn ông tốt. Chúng tôi yêu và chờ đợi nhau suốt bảy năm rồi mới cưới, nên tôi lúc nào cũng tin tưởng anh, không bao giờ nghi ngờ gì cả.
Từ lúc yêu cho đến lúc cưới, chồng tôi không thể chê ở chỗ nào được. Anh cao ráo, hiền lành, lúc nào cũng nhường nhịn, bao dung tôi.
Anh là dân kỹ thuật nên cũng ít khi đi nhậu nhẹt, tan làm là anh chỉ sốt ruột để về với vợ, ngày nào chúng tôi cũng ríu rít như đôi chim uyên ương.
2 tháng sau ngày cưới thì tôi có thai, chồng tôi vui lắm. Suốt ngày chạy vòng quanh tôi hỏi tôi có cần cái gì không để anh làm giúp, tôi đứng dậy hay ngồi xuống anh đều đưa tay ra sợ tôi ngã.
Ảnh minh họa
Lúc ấy tôi có cảm giác như mình là lão thái hậu còn anh thái giám cứ đi theo xun xoe tôi, hạnh phúc lúc nào cũng ngập tràn.
Kể cả khi bụng tôi đã to vượt mặt, cân nặng tăng không kiểm soát nổi, mặt mũi thì lốm đốm tàn nhang và người tôi rạn chi chít, anh vẫn chưa một lần chê bai hay tỏ ra không thích.
Hàng đêm, anh còn hôn lên từng vết rạn của tôi rồi cứ thế nằm ôm và nhìn ngắm bụng tôi. Anh như một đứa trẻ háo hức từng ngày canh giữ xem bông hoa của mình trồng đã sắp nở hay chưa.
Chúng tôi đi đăng ký sinh ở một bệnh viện quốc tế cao cấp, và anh cứ khăng khăng đòi vào phòng đẻ với tôi lúc tôi trở dạ.
Tôi cũng hơi ngại vì có bầu chỗ ấy thâm đen xấu xí, vào phòng đẻ còn bị các bác sỹ vạch vòi khám trong khám ngoài. Nhưng các cô y tá cứ cười cười và khen chồng tôi tốt quá, nên tôi cũng để anh làm theo ý của mình.
Tôi cũng đã từng nghĩ nếu anh thấy được quá trình vượt cạn, anh sẽ yêu thương tôi hơn và chúng tôi trở nên gần gũi hơn.
Ngày tôi trở dạ, sau 8 tiếng ròng đợi mở đủ 10 phân, tôi và anh cùng vào phòng đẻ. Anh còn cầm cả máy quay đi, nói để quay lại khoảnh khắc thiêng liêng, sau này cho con xem.
Tôi lúc ấy đau quắn cả người vào, mặc kệ anh ấy muốn làm gì thì làm, tôi chỉ muốn con nhanh chóng chui ra và mong được nhìn thấy mặt con. Lúc tôi lấy hơi rặn theo lệnh của bác sỹ vì đã nhìn thấy được đầu của con, tự nhiên anh đứng như trời trồng.
Anh cứ đứng lặng im như vậy chứ không còn chạy quanh như trước nữa, anh đứng nhìn bác sỹ rạch tầng sinh môn của tôi và đón con tôi ra đời, xung quanh hỗn loạn đủ loại âm thanh, tiếng kêu đau đớn của tôi, tiếng hô của bác sỹ và tiếng loạch xoạch của các dụng cụ y tế.
Cuối cùng con tôi ra đời, y tá bế con ra chuẩn bị trao vào tay bố thì chồng tôi bỗng dưng ngất xỉu. Khỏi phải nói ê kíp sinh của tôi cười lăn cười bò, kéo lê anh ra ngoài để làm công tác hồi sức cho anh.
Về nhà rồi anh lại một tay chăm sóc hai mẹ con không thể chê vào đâu được. Bạn tôi cứ trêu kiếp trước chắc tôi phải tu khổ hạnh lắm kiếp này mới sướng được như vậy.
Tất cả đều hoàn hảo, chỉ trừ một điều. Từ ngày đi sinh về đến giờ cũng được ngót gần nửa năm rồi, mà cứ mỗi lần vợ chồng tôi âu yếm nhau chuẩn bị “vào cuộc” là anh đứng hình, vã mồ hôi, có lần còn lăn ra ngất.
Chúng tôi dở khóc dở cười, anh thì hoang mang còn tôi thì vừa buồn cười lại vừa bực. Anh thú nhận với tôi cứ nghĩ đến hình ảnh lúc con chui ra ngoài là anh sợ chết khiếp, sợ đến bủn rủn chân tay không thể làm gì được.
Tình trạng này cũng kéo dài 3, 4 tháng rồi mà chúng tôi chẳng biết
làm thế nào, có lẽ tôi nên khuyên anh đến bác sỹ tâm lý chăng? Từ sau
tôi cạch đến già, sẽ không bao giờ để chồng theo vào phòng sinh nữa.
Theo Khám phá
-
Tâm sự52 phút trướcTôi làm mẹ cũng tệ, mà làm con cũng chẳng ra sao…
-
Tâm sự16 giờ trướcBố mẹ tôi trao cho tôi một số tiền, vàng lớn làm của hồi môn. Đêm tân hôn, chồng lại có hành động gây sốc.
-
Tâm sự21 giờ trướcNgày mua được nhà mới, tôi lập bàn thờ bố nhưng không ngờ lại bị mẹ vợ nói những lời cay đắng.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô tự nguyện theo sự môi giới của chị hàng xóm làm nghề gái bao, vì ham cuộc sống giàu sang nhung lụa của chị ấy mà chấp nhận làm người tình của người đàn ông giàu có đáng tuổi bố của cô.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi cả nhà anh đồng lòng ruồng bỏ một người phụ nữ là dâu con đã được hỏi cưới đàng hoàng vào đúng lúc cô ấy không may bị sảy thai, đau ốm rồi mất việc làm như vậy. Liệu anh có nghĩ đến sự quả báo không anh?
-
Tâm sự1 ngày trướcSau cú lật mặt của chị đồng nghiệp thân thiết 5 năm có lẻ, tôi phải xin nghỉ phép 2 tuần để lấy lại tinh thần.
-
Tâm sự1 ngày trướcMỗi khi ai đó hỏi về chuyện cả đời của con gái, tôi thấy bất lực và xấu hổ; con tôi giỏi giang, có nhà, có xe, có công ty riêng nhưng đã 35 tuổi vẫn chưa kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcGia đình chồng tôi rất giàu có, bề thế, còn tôi lại chẳng có gì. Nếu ly hôn khả năng cao quyền nuôi con sẽ thuộc về chồng, nghĩ đến đó tôi lại cố nhẫn nhịn cuộc hôn nhân đau khổ này.
-
Tâm sự1 ngày trướcThời điểm nhìn thấy bố ngoại tình cùng bạn thân của mẹ, tôi hoàn toàn suy sụp, tôi muốn chạy về nhà nói với mẹ ngay chuyện này nhưng lại sợ bà tổn thương.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi ly hôn vợ ngoại tình, để lại ngôi nhà cho cô ấy rồi bỏ việc, vác ba lô đến thành phố khác ở trọ, nhận làm những việc nhỏ nhất, dù bị bố mẹ mắng chửi là ngu ngốc.
-
Tâm sự2 ngày trướcNgày tiếp khách đến mua biệt thự, cả nhà tôi sững sờ đến ngây người khi người chủ tương lai của căn biệt thự lại là Hoài, cô vợ cũ của tôi. Hoài đang mang thai, đi cùng chồng là một người đàn ông lịch lãm, sang trọng. Thấy Hoài khỏe mạnh, xinh đẹp rạng ngời, tôi biết em đã có cuộc sống vô cùng hạnh phúc, vô cùng viên mãn…
-
Tâm sự2 ngày trướcNụ cười chưa kịp tắt khi chào nhau, 3 người phụ nữ trong buổi gặp đều sững sờ, có chút hốt hoảng. Bởi mẹ con tôi và mẹ anh đều nhận ra đối phương là ai...