- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Tôi thà mang tiếng hỗn còn hơn bị mẹ chồng soi mói, bắt hiếp suốt đời
Mấy hôm nay nghỉ phép, tôi cũng không thèm ra rửa chén. Xem thử mẹ chồng làm gì được tôi. Nhìn bà chị dâu cặm cụi ngồi "nuốt" cả thau chén ngập mặt, tôi hả hê lắm.
Lấy chồng, chẳng ai muốn gặp phải mẹ chồng khó tính. Nhưng tôi xui xẻo, gặp đúng một bà mẹ chồng đích thị "cổ xưa".
Không phải tôi đanh đá, ghê gớm gì, nhưng càng sống, tôi càng chẳng thể dung hòa nổi với mẹ chồng. Nhà chồng tôi có hai con trai, nhưng mẹ chồng tôi cái gì cũng ưu tiên cho anh chị cả. Lẽ ra, anh chị phải ở nhà từ đường để chăm nom việc hương khói, thì mẹ chồng tôi nhất quyết cho ra ở riêng vì chị chồng làm giáo viên cần không gian dạy thêm. Xây nhà, cũng do tiền bà cho hơn phân nửa. Rồi mọi đồ dùng trong nhà cũng do mẹ chồng tôi mua sắm cho.
Còn vợ chồng tôi nói muốn xây nhà ra ở riêng thì bà không cho vì “tụi mày ra riêng thì ai thờ cúng các cụ?”. Tôi phát sợ mỗi khi nghĩ về 5 -6 đám giỗ hàng năm. Thế mà cũng không tránh được. Nghĩ thì đúng là vợ chồng anh cả có số hưởng.
Mẹ chồng tôi bán bún cá rất đông khách. Hàng ngày, bát đũa ngập ngụa nhưng bà kiên quyết không thuê người mà tận dụng triệt để dâu con trong nhà. Trước giờ, ở với bố mẹ, tôi còn chưa rửa cái chén ăn nào, nay lại phải rửa chén cho mẹ chồng. Vả lại, lượng chén nhiều thế, ai rửa cho hết nổi. Tôi còn công việc mỗi ngày. Về đến nhà còn cơm nước tắm rửa cho con. Vậy nên để tránh phiền hà tôi không bao giờ ra quán kể cả ngày nghỉ. Tôi đâu ngờ, mẹ chồng âm ỉ dành dụm trong lòng rồi đem ra mắng tôi một trận nên thân.
Hôm đó, tôi nghỉ làm nên chở con đi chơi siêu thị. Đi tới chiều về, tôi vào thẳng vào phòng. Sau lúc ấy, con trai tôi lấy đồ chơi ra chơi, vứt luôn cái túi nilon ở ngay trước cửa. Tôi luôn muốn con phải có tính tự lập nên thường xuyên phải nhắc lấy đồ chơi xong là phải tự dọn dẹp. Nhưng tính trẻ con còn lơ đãng, lần này chơi xong cháu lại vứt đó rồi bỏ đi chơi mất. Định bụng đợi con về, bắt cháu tự tay dọn dẹp và phải nhắc nhở cho nhớ. Nhưng con chưa về, tôi cũng chưa kịp dạy dỗ thì mẹ chồng tôi đã xông vào mắng tôi một trận xối xả. Bà mắng ác vô cùng.
Mẹ chồng chửi tôi sống như chó, sống với dế. Suốt ngày chỉ biết đi chơi, nằm ưỡn ẹo trong phòng, đến cái nhà cũng không chịu dọn. Rồi bà lôi một tá chuyện ra nói xa xả, giống như đã đợi thời cơ từ lâu rồi.
Bà nói vợ chồng tôi không biết điều. Con cái giao hẳn cho bà trông nom, nhưng chưa bao giờ nói được tiếng cảm ơn. Đến cái quần cái áo cũng ỷ lại vào bà nên chẳng biết tự mua cho con. Ăn uống, đưa đi học cũng một tay bà mà tôi chẳng biết phụ giúp lại. Ngày nghỉ cũng ru rú trong phòng chẳng chịu ra rửa một cái chén, hay quét được cái nhà…
Bà bảo tôi nhìn chị dâu mà xem, cứ rảnh là chạy xuống phụ giúp bà rửa chén, lau dọn nhà cửa. Con cái thì tự lo hết chứ không để cha mẹ chồng phải lo. Rồi bà chốt lại một câu: “Đúng là thứ con cái không được cha mẹ dạy dỗ”.
Tôi tức điên lên. Mắng tôi sao cũng được chứ không được động đến cha mẹ tôi. Tôi ức chế quá nên nói lại, tôi cũng chẳng nói thô tục gì đâu, chỉ bảo: “Lo cho cháu là việc ông bà tự muốn, con không ép buộc. Còn rửa chén hay không là quyền của con. Mẹ không thể vì lo cho cháu mà bắt con rửa chén, dọn nhà. Con không thích làm mấy chuyện đó. Còn nếu ba mẹ thấy lo cho cháu mệt quá thì đừng lo. Con làm cả tuần, mệt nhọc rồi thì phải nghỉ ngơi. 2 thau chén to đùng đó mà rửa thì hư tay hết à? Còn chị dâu rửa là đúng rồi. Ai lo cho nhà cửa mà không rửa? Chừng nào mẹ xây nhà cho vợ chồng con thì hãy hay”.
Mẹ chồng tôi tức đỏ mặt nhưng tôi kệ, đi thẳng vào phòng. Thời buổi bây giờ đi làm dâu đâu có khổ như ngày xưa nữa. Tôi biết nếu cứ hiền lành, nhẫn nhịn mãi sẽ bị ăn hiếp hoài. Nên tôi không nhịn. Tôi thà mang tiếng hỗn còn hơn bị mẹ chồng soi mói, bắt hiếp suốt đời.
Mấy hôm nay nghỉ phép, tôi cũng không thèm ra rửa chén. Xem thử mẹ chồng làm gì được tôi. Nhìn bà chị dâu cặm cụi ngồi “nuốt” cả thau chén ngập mặt, tôi cũng muốn giúp lắm nhưng cứ nghĩ đến thái độ ức hiếp, hành hạ con dâu của mẹ chồng tôi lại không chịu nổi. Liệu tôi làm vậy có gì quá đáng? Tôi đâu phải ăn không ngồi rảnh, cũng không phải là đứa ăn bám.
Theo Trí thức trẻ-
Tâm sự2 giờ trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự4 giờ trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự9 giờ trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự13 giờ trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự15 giờ trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!
-
Tâm sự1 ngày trướcThời buổi này, người yêu cũ cũng có thể trở thành bạn bè. Việc mời họ đến dự đám cưới của mình có gì đâu mà em phải phản ứng gay gắt đến thế?
-
Tâm sự1 ngày trướcNếu được chọn lại, tôi sẽ từ chối chồng ngay hôm anh tỏ tình với mình!
-
Tâm sự1 ngày trướcChấp nhận xa cách vì tương lai đám trẻ, để rồi tôi nhận về chỉ là máu và nước mắt.
-
Tâm sự1 ngày trướcTrong suốt chuyến đi, thấy người ta có chồng, có vợ, cả nhà sum vầy, quả thật cũng có lúc tôi lặng lẽ lau nước mắt.
-
Tâm sự1 ngày trướcBiết chồng ngoại tình với hết người này đến người khác nhưng lâu nay tôi cố vờ như không thấy, và sẽ tiếp tục như thế nếu anh vẫn đưa đủ mỗi tháng 30 triệu đồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcNgày đầu về nhà chồng, vừa thay vội chiếc váy cưới, mẹ chồng đã gọi tôi ra rửa nốt đống bát đũa còn lại.
-
Tâm sự2 ngày trướcMột tháng nay, tôi không còn muốn nói chuyện với chồng nữa. Câu nói của chồng ám ảnh tôi trong cả giấc ngủ.