- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Tức ứa nước mắt khi nhìn thấy bữa cơm ở cữ của vợ
Thật không ngờ, chị tôi lại đối xử với em tàn nhẫn như thế.
Thật không ngờ, chị tôi lại đối xử với em tàn nhẫn như thế.
Tôi mồ côi mẹ từ nhỏ. Bố tôi nhanh chóng có vợ mới nên chị em tôi bị đẩy cho bà nội nuôi. Từ khi có nhận thức đến giờ, người mà tôi trân trọng, thương yêu nhiều nhất chính là chị mình. Nếu không có chị sẽ không có tôi của ngày hôm nay.
Vì tôi, chị nghỉ học đi làm kiếm tiền nuôi tôi ăn học thành tài. Vì tôi, chị quyết định không lấy chồng vội mà đợi tôi lấy vợ trước. Chị nói chị chỉ yên tâm khi nhìn thấy tôi sống hạnh phúc. Với tôi, chị chính là người mẹ thứ hai.
Bất ngờ thay, khi tôi giới thiệu người yêu, người không vui nhất lại chính là chị. Chị chê người yêu tôi nhỏ bé, học hành làng nhàng, chỉ là thu ngân siêu thị thì làm sao xứng với tôi. Tôi biết, chị kì vọng tôi sẽ tìm được một người vợ giàu có, tài năng để không uổng công chị đã hi sinh cho tôi. Nhưng trong tình yêu, tôi chỉ cảm nhận được sự an toàn, quan tâm của người yêu mình.
Nhưng trong tình yêu, tôi chỉ cảm nhận được sự an toàn, quan tâm của người yêu mình. (Ảnh minh họa)
Bất chấp chị ngăn cản, tôi vẫn quyết định lấy em làm vợ. Thời gian đó, tôi và chị thậm chí không nhìn mặt nhau. Chị mắng tôi bất hiếu, công chị nuôi dưỡng bao lâu coi như đổ sông đổ bể. Tôi cãi lại, hôn nhân là hạnh phúc chứ không phải là ràng buộc bởi tiền tài. Cứ thế, mối quan hệ giữa tôi và chị bắt đầu rạn nứt.
Vợ tôi rất hiền, nhẫn nhịn. Tôi luôn kể cho em nghe về chị với hy vọng em chịu khó nhẫn nhịn chị tôi. Tôi không muốn giữa hai người phụ nữ tôi thương yêu nhất lại xảy ra mâu thuẫn. Vợ tôi vẫn đi làm nhưng tan ca lại về nhà nấu nướng, dọn dẹp. Nhiều khi tôi thấy chị cố tình bắt bẻ, gây khó dễ nhưng vợ tôi vẫn im lặng cho qua chuyện.
Hàng tháng, vợ tôi đều cố tình mua một vài món quà nhỏ như cây son, hộp phấn, bút kẻ mày, váy, giày đưa tôi để tôi tặng cho chị. Em nói không muốn vì em mà hai chị em tôi trở mặt với nhau. Vì thế, tôi càng thương vợ mình hơn.
Rồi vợ tôi có bầu. Dù nghén nặng nhưng em vẫn cố gắng đi chợ, nấu ăn đầy đủ. Có hôm tôi thấy em vừa nêm thức ăn vừa cố vuốt ngực để không nôn. Tôi góp ý, bảo chị giúp vợ tôi trong việc bếp núc để em đỡ khổ. Không ngờ chị từ chối với lý do: "Nó không phải mẹ tao".
Vợ tôi sinh con, tôi xin nghỉ làm được một tuần theo chế độ để chăm sóc vợ. Nhìn cô ấy gầy yếu, đau đớn, nước mắt cứ ứa ra vì vết mổ hành mà tôi xót xa biết mấy. Thế mà chị tôi cứ luôn miệng nói vợ tôi "làm màu", đàn bà ai sinh xong chẳng thế.
Tôi nhìn mâm cơm chỉ vẻn vẹn tô cơm trắng, một quả trứng luộc và chén nước mắm mà giận đỏ mắt. (Ảnh minh họa)
Sau thời gian nghỉ, tôi phải đi làm lại. Việc cơm nước mỗi ngày phải nhờ chị tôi vì chị bán trái cây ở chợ, trưa lại về nhà. Mỗi khi tôi hỏi vợ, em đều nói chị nấu rất ngon, toàn những món bổ dưỡng, lợi sữa. Bản thân tôi cũng thấy mỗi buổi chiều, cơm canh đều tươm tất, cứ cách một ngày lại có món giò hầm đu đủ cho người mới sinh xong.
Nào ngờ, hôm qua, tôi kí hợp đồng sớm nên buổi chiều được nghỉ. Tôi mua một ít đồ cho con và vài món ăn vợ, chị thích ăn đem về. Vào nhà, tôi thấy chị đang ngủ trưa, vợ đang ru con ngủ trong phòng.
Tôi vào phòng, thấy bát cơm của vợ vẫn còn hơn nửa. Em cũng bất ngờ, hỏi tôi sao lại về vào giờ này. Tôi nhìn mâm cơm chỉ vẻn vẹn tô cơm trắng, một quả trứng luộc và chén nước mắm mà giận đỏ mắt. Thấy tôi hầm hầm, vợ tôi liền kéo tôi lại, nói chị đi bán xong còn vội vã về nấu cho em ăn đã là quý rồi, tôi đừng trách chị làm gì. Nhìn em càng ngày càng gầy ốm, tôi càng giận chị mình hơn.
Nghe lời vợ, tôi không nói gì với chị cả. Nhưng trong thâm tâm, tôi không còn dành tình cảm tốt đẹp nhất cho chị nữa rồi. Tôi phải làm sao để chị nhận ra điểm tốt của vợ tôi mà yêu thương em đây?
Theo Helino
-
Tâm sự12 giờ trướcKhi tôi đến, mẹ bạn trai mắt đỏ hoe ra mở cửa, còn bố anh ngồi ở phòng khách. Đồ đạc trong nhà bị ném tứ tung, có thứ còn vỡ nát...
-
Tâm sự16 giờ trướcMặc dù chúng tôi đã giải thích cặn kẽ lý do mình không thể về quê được nhưng bố mẹ vẫn không chịu nghe.
-
Tâm sự17 giờ trướcAnh rể tôi thì hiền lành, vừa thương vợ, vừa sợ mang tiếng bất hiếu với cha mẹ nên anh đứng giữa chẳng biết giải quyết ra sao.
-
Tâm sự21 giờ trướcNhững dòng tin nhắn nhảy nhót khiến tôi sốc nặng, trong lòng ngập tràn sự giận dữ. Tôi lập tức bỏ về.
-
Tâm sự21 giờ trướcKhông ngờ đến tuổi này, khi tự mình trải qua nhiều điều, tôi mới nhận ra bài học quý giá về hai chữ "hạnh phúc" từ vợ mới của chồng cũ.
-
Tâm sự23 giờ trướcChồng làm như 30 triệu là to lắm chẳng bằng, tôi phải khéo cân đối lắm thì mới đủ chi tiêu đấy!
-
Tâm sự1 ngày trướcĐến quán cà phê, đập vào mắt tôi là hình ảnh một người phụ nữ quý phái, sang trọng và diện... toàn hàng hiệu đắt đỏ. Tôi không chắc liệu đây có thực sự là mẹ của bạn trai không?
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi phải thừa nhận chồng mình rất giỏi, anh làm cái gì là có thể thành cái đó, nhưng cuộc sống không ổn định chút nào.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ tôi vừa qua đời được 1 tháng, mộ còn chưa xanh cỏ, bố tôi họp gia đình và tuyên bố từ nay sẽ sống với cô giúp việc như vợ chồng, sau này mất đi cũng sẽ để lại cho cô ta một phần tài sản như các con.
-
Tâm sự1 ngày trướcChỉ ít ngày sau đám cưới, tôi vô tình phát hiện ra sự thật về nhà chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐược chồng thương yêu, chiều chuộng từng chút một nhưng tôi luôn cảm thấy chán nản, hối hận.
-
Tâm sự2 ngày trướcNgồi chưa nóng chỗ, tôi hoa cả mắt, tim loạn nhịp khi chứng kiến cảnh vợ được một trai trẻ ôm eo dìu từ trong nhà nghỉ bên kia đường đi ra, rồi cùng lên chiếc taxi chờ sẵn….
-
Tâm sự2 ngày trướcVợ thừa nhận đã có khoảng 20 "bạn trai không ràng buộc" trước khi kết hôn. Cô ấy khẳng định, những người này không thể nào so sánh với tôi.
-
Tâm sự2 ngày trướcNhưng thôi bây giờ có nói gì thì chuyện không hay cũng đã xảy ra, theo tôi cậu nên bình tĩnh, chấp nhận sự thật tỉnh táo để biết mình sai ở đâu, cần làm gì cho cuộc sống hiện tại và tương lai còn dài ở phía trước của bản thân mình.