- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Vì mẹ chồng mà giờ tôi không thể dạy dỗ hai con mình và phải bất lực nhìn con hư hỏng
Tôi thật sự lo lắng cho tương lai của hai con trai tôi chỉ vì mẹ chồng tôi đang quá nuông chiều cháu.
Tôi thật sự lo lắng cho tương lai của hai con trai tôi chỉ vì mẹ chồng tôi đang quá nuông chiều cháu.
Câu chuyện của tôi là cuộc sống dài đằng đẵng hơn 8 năm trời làm dâu như sống trong địa ngục. Chồng tôi cũng nghe mẹ răm rắp. Mẹ luôn đúng và vợ luôn sai. Bao nhiêu lần anh ta đánh tôi vì tôi và mẹ anh xảy ra chuyện. Nếu mà kể hết chuyện 8 năm nay tôi làm dâu nhà anh thế nào thì không biết bao nhiêu ngày mới hết, chỉ có việc mới đây thôi tôi đã muốn đi khỏi ngôi nhà đấy lắm rồi.
Tôi có 2 con trai, một bé 8 tuổi, một bé 6 tuổi, 2 cháu rất nghịch và hư vì được bà quá chiều. Cứ mỗi lần tôi mắng cháu là bà lại nói mát mẻ ý bảo tôi nói vấy vá bà. Bà về mách con trai rồi bóng gió bảo rằng "tôi lên chùa tôi ở chứ không ở được với nhà các người đâu".
Tôi quá đau khổ, chẳng lẽ lại uống một liều thuốc cỏ rồi ra đi mãi mãi? (Ảnh minh họa)
Có hôm cháu nói láo và nghịch, tôi bực quá lấy roi quất vào mông cho mấy cái thế mà mẹ chồng tôi gào lên bảo tôi không khác gì con chó ngộ. Rồi bà quay sang bảo với con tôi rằng, từ nay mày cẩn thận đấy không thì nó lên cơn ngộ nó cắn chết đấy. Tôi cố nhẫn nhịn mà không muốn nói gì bởi vì tôi chỉ cần nói một câu là bà lu loa lên, chồng tôi không cần biết thế nào sẽ đánh tôi ngay.
Nhưng đến ngày hôm qua trong bữa cơm, 2 con tôi lại nghịch và không chịu ăn cơm, nịnh nọt chán không được, tôi có lấy roi vụt một chiếc vào mông cháu. Thế mà mẹ chồng tôi vứt ngay bát cơm xuống và bảo tôi vụt ngang mặt bà, bà không ăn được nữa. Bà chửi tôi không tiếc lời, nói tôi là đứa con dâu xấc láo nhất trên đời. Tôi uất ức quá cãi lại "Con thấy bà mới là mẹ chồng ghê gớm nhất trên đời". Thế là chồng tôi lao đến đánh tôi túi bụi.
Tôi quá đau khổ, chẳng lẽ lại uống một liều thuốc cỏ rồi ra đi mãi mãi, tôi thật sự thấy cuộc sống này bế tắc.
Theo Helino
-
Tâm sự0 phút trướcNhờ chuyến đi du lịch này mà tôi có thêm động lực để "chia tay bạn trai".
-
Tâm sự7 giờ trướcHỏi mãi, chị mới ngập ngừng tâm sự rồi tiết lộ bí mật mà chị đã giấu bấy lâu nay.
-
Tâm sự20 giờ trướcKhi tôi đến, mẹ bạn trai mắt đỏ hoe ra mở cửa, còn bố anh ngồi ở phòng khách. Đồ đạc trong nhà bị ném tứ tung, có thứ còn vỡ nát...
-
Tâm sự1 ngày trướcMặc dù chúng tôi đã giải thích cặn kẽ lý do mình không thể về quê được nhưng bố mẹ vẫn không chịu nghe.
-
Tâm sự1 ngày trướcAnh rể tôi thì hiền lành, vừa thương vợ, vừa sợ mang tiếng bất hiếu với cha mẹ nên anh đứng giữa chẳng biết giải quyết ra sao.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhững dòng tin nhắn nhảy nhót khiến tôi sốc nặng, trong lòng ngập tràn sự giận dữ. Tôi lập tức bỏ về.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhông ngờ đến tuổi này, khi tự mình trải qua nhiều điều, tôi mới nhận ra bài học quý giá về hai chữ "hạnh phúc" từ vợ mới của chồng cũ.
-
Tâm sự1 ngày trướcChồng làm như 30 triệu là to lắm chẳng bằng, tôi phải khéo cân đối lắm thì mới đủ chi tiêu đấy!
-
Tâm sự1 ngày trướcĐến quán cà phê, đập vào mắt tôi là hình ảnh một người phụ nữ quý phái, sang trọng và diện... toàn hàng hiệu đắt đỏ. Tôi không chắc liệu đây có thực sự là mẹ của bạn trai không?
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi phải thừa nhận chồng mình rất giỏi, anh làm cái gì là có thể thành cái đó, nhưng cuộc sống không ổn định chút nào.
-
Tâm sự2 ngày trướcMẹ tôi vừa qua đời được 1 tháng, mộ còn chưa xanh cỏ, bố tôi họp gia đình và tuyên bố từ nay sẽ sống với cô giúp việc như vợ chồng, sau này mất đi cũng sẽ để lại cho cô ta một phần tài sản như các con.
-
Tâm sự2 ngày trướcChỉ ít ngày sau đám cưới, tôi vô tình phát hiện ra sự thật về nhà chồng.
-
Tâm sự2 ngày trướcĐược chồng thương yêu, chiều chuộng từng chút một nhưng tôi luôn cảm thấy chán nản, hối hận.