Vợ cũ của chồng biến thành... ô sin trong nhà

Tôi vừa đặt chân tới cửa đã sững người khi nhận ra ô sin chính là vợ cũ của anh. Mẹ chồng thuê cô ta để rắp tâm chia rẽ chúng tôi, rồi nối lại duyên xưa cho họ.

Tôi vừa đặt chântới cửa đã sững người khi nhận ra ô sin chính là vợ cũ của anh. Mẹ chồng thuê côta để rắp tâm chia rẽ chúng tôi, rồi nối lại duyên xưa cho họ.

Chúng tôi đến với nhau khi cả hai đã trải qua một lần đò. Anhhơn tôi 6 tuổi và có con gái riêng. Con bé ở với mẹ. Còn tôi, tuy kết hônlần hai nhưng cuộc hôn nhân đầu tiên mới chỉ dừng ở mức hai nhà tiến hànhcác thủ tục vu quy, chứ chưa tổ chức cỗ bàn linh đình. Tôi và người cũ địnhdành dụm đủ tiền rồi mới chính thức mời họ hàng, bè bạn tới chung vui. Nhưngai ngờ, tiền mới kiếm được non nửa, anh ta đã lăng nhăng với người đàn bàkhác. Tôi quyết định ly hôn, chấm dứt cuộc sống với gã đàn ông bội bạc.

Mẹ chồng tôi cũng biết rõ việc này, những tưởng bà sẽ thêmphần thấu hiểu, cảm thông, ai ngờ cách cư xử của mẹ với tôi rất kỳ quái, tỏý khinh miệt ra mặt. Thậm chí, cụ thích dằn vặt con dâu về chuyện quá khứ.Bà tự coi mình như thánh tướng trong nhà, phán gì là con cái phải răm rắpnghe theo. Biết vậy, chồng tôi chỉ còn cách động viên vợ: “Mẹ rất tốt tính,chỉ là chưa chấp nhận em thôi, em đừng để bụng”. Anh nói thì dễ lắm, nhưngsao tôi thấy khó vô vàn khi đem những suy nghĩ ấy áp dụng vào thực tế. Tôichỉ có thể dằn lòng, dằn mình để làm một nàng dâu ngoan ngoãn.

Vợ cũ của chồng biến thành... ô sin trong nhà
 
Đã nhiều lần, tôi thấy mẹ thường haynhắc tới người con dâu đầu tiên, tức vợ cũ của chồng tôi với thái độtiếc nuối, trân trọng. “Con bé quả đúng là hiền thục, nết na. Nóluôn biết chăm sóc, đối xử chu đáo với mẹ chồng”, bà hết lời catụng. Tôi hiểu, mục đích chính của mẹ là muốn so sánh người phụ nữấy với tôi. Tôi uất lắm, nhiều lúc chỉ muốn phá lệ, xổ ra một tràngcho bõ tức. Nghĩ đi rồi nghĩ lại, con trai bà cũng kết hôn hai lần,đâu có gì hơn mà cứ miệt thị, khinh ghét tôi tới vậy.
 
Sự áp bức của bà càng lớn, nỗi bực dọc, uấtức trong tôi càng trào lên tận họng. Có lần, tôi cãi lại, bà giận dỗikhóa trái cửa phòng, không ăn không uống, thi gan với con cái. Chồng tôibất lực vì không khuyên nổi mẹ, cuối cùng, tôi phải xuống nước, ngoanngoãn nhận lỗi về mình. Sáng hôm sau, bà dậy sớm, lục đục làm cơm, nhưngkhông thèm chuẩn bị thức ăn cho tôi với lý do lãng xẹt: “Muốn ăn thì côhãy tự mình chuẩn bị!”. Chồng tôi bối rối khó xử vì cách hành xử của mẹ,nên nhanh chân lao ra khỏi cửa với lý do bận bịu, nhường phần ăn sángcho vợ.
 
Anh ấy đi rồi, còn lại tôi và mẹ. Gặp trườnghợp tương tự, chắc nhiều người cũng phải ấm ức như tôi, còn bụng dạ đâuđể ăn uống. Tới chiều, chồng tôi thông báo, mẹ vừa gọi điện cho anh vềchuyện thuê ô sin. Anh hỏi ý kiến tôi, nhưng một khi “thánh sống” trongnhà đã quyết như vậy, tôi có bày tỏ quan điểm cũng chẳng xoay chuyểnđược gì. Chồng tôi hiểu chuyện, chỉ nhỏ nhẹ động viên: “Anh tin quan hệgiữa hai mẹ con sẽ sớm tốt đẹp”.  

Tôi về sớm hơn chồng độ một tiếng. Vừa đặt chân tới cửa, tôiđã thấy mẹ chồng đon đả trò chuyện với ô sin mới. Nhưng người phụ nữ ấy đâuhề xa lạ. Tôi choáng váng khi nhận ra, người ấy chính là người vợ cũ củachồng mình.

Tới tối, khi đi làm về, chồng tôi cũng cảm thấy quyết địnhcủa mẹ thật quá lố. Tôi nghe rõ mồn một từng câu từng lời của anh với mẹ:“Con đã ly hôn với cô ta, sao mẹ còn mời cô ấy tới nhà mình?”. Bà đáp: “Conbé hiểu rõ tập tính sinh hoạt của mẹ con mình, hơn nữa, làm vậy sẽ giúp haiđứa được gặp nhau nhiều hơn. Mẹ đã nói chuyện rõ ràng với nó rồi, về sau cứmang con bé về chơi, để mẹ được ôm ấp cháu nội mình”. Hóa ra là thế, vìkhông ưa tôi, nên bà mới lôi kéo con dâu cũ về nhà, giúp hai người họ có cơhội tái hôn. Nhưng bà đâu hiểu, chồng tôi quyết định chấm dứt tình cảm là vìtính cách hai người không hòa hợp.

Tuy nhiên, tôi cũng chẳng có cách gì đối phó, nên đành phóthác cho ông chồng. Cực chẳng đã, anh bèn mời cô ta ăn cơm, nói chuyện đànghoàng. Ba người chúng tôi gặp nhau trong tình cảnh oái oăm như thế. Ai cũngthấy ngại ngùng, khó xử. Nhưng tôi nghĩ, cô ta chắc chắn vẫn còn tình cảmvới chồng tôi, nên muốn vin vào chuyện này để gần gũi, nối lại quan hệ. Lạnhlùng và dứt khoát, anh tuyên bố với vợ cũ: “Tôi sẽ gửi tiền nuôi con đúnghạn, còn những cái khác, tôi không thể đáp ứng. Cuộc sống hiện tại đã khôngcòn như xưa”. Cô ta không ăn, chỉ nói gọn lỏn một câu: “Tôi sẽ không làmphiền cuộc sống của các người”, rồi bỏ đi.

Hôm sau, mẹ chồng mặt buồn rười rượi thông báo ô sin đổ bệnh,không đến. Hai vợ chồng tôi bấm bụng cười thầm, nhưng vẫn giả bộ ngạc nhiên.

Mỗi lần nhớ tới chuyện ấy, tôi vẫn thấy ớn sợ ý đồ của mẹchồng. Bà định sắp xếp chuyện tái hôn cho con trai, rồi mai này, có khi cònlôi kéo người phụ nữ khác về làm dâu. Tôi đâu trách mẹ vì những chuyện đãqua, nhưng trong tận đáy lòng mình, tôi chỉ mong bà nhìn nhận và chấp thuậntôi là một nàng dâu đường đường chính chính, chỉ mong mẹ hiểu và thông cảmcho con cái để gia đình được ấm êm, hạnh phúc.

Theo Đất Việt



Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.