- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Vợ tiết kiệm sống khắc khổ nhiều năm nhưng bỗng dưng tiêu pha hoang phí, biết được lý do thật chồng chỉ muốn ly hôn
Tôi thấy sốc, thất vọng vì vợ thay đổi quá đột ngột như vậy.
- Mẹ kế đối xử lạnh nhạt với tôi trong suốt 20 năm, vào sinh nhật lần thứ 50 của bà, tôi quỳ xuống gọi mẹ rồi đưa số tiền một tỷ đồng
- Đến nhà bạn thân, tôi hoảng hốt khi thấy đứa em gái bỏ nhà đi cả tuần nay, quần áo xộc xệch run rẩy lao ra khỏi phòng
- Dù rất yêu bạn gái nhưng sau ngày về ra mắt gia đình em, tôi vẫn quyết dứt tình chia tay
Tôi thấy buồn, thất vọng với suy nghĩ của vợ. (Ảnh minh họa)
Tôi năm nay 42 tuổi, tôi và vợ đã kết hôn được tròn 15 năm. Tôi hạnh phúc với những gì đang có, một gia đình hạnh phúc, hai đứa con ngoan ngoãn, chịu khó học tập. Đời sống gia đình ổn định, không phải lo nghĩ gì về việc chi tiêu trong bối cảnh mọi thứ đều tăng giá như hiện nay.
Vợ tôi kém tôi 2 tuổi, suốt những năm qua, cô ấy là người chịu thương, chịu khó, hết lòng vì chồng con và luôn làm tròn bổn phận với nhà chồng. Tôi có được một gia đình như hiện nay là nhờ rất nhiều vào sự nỗ lực của vợ. Trước đây, vợ tôi rất chắt chiu, tiết kiệm để thực hiện mục tiêu đổi nhà, mua xe ô tô…
Còn bây giờ, khi đã đạt được những mục tiêu đề ra, tôi lại cảm thấy bất ngờ khi vợ tôi thay đổi một cách chóng mặt trong suy nghĩ, cách chi tiêu. Vợ tôi ra nhập đội bạn "sành điệu", hay tụ tập, mua sắm, đi chơi và "sống ảo".
Tôi không tiếc gì chuyện tiền bạc bởi vợ tôi bao năm nay vất vả vì chồng, con nên có ăn ngon, mặc đẹp, đi chơi đây đó cũng là điều bình thường. Nhưng tôi nhận ra, cuộc sống gia đình không còn đầm ấm như trước. Vợ tôi thường xuyên vắng nhà để đi tập gym, lúc đi spa, khi thì đi ăn ở nhà hàng với hội bạn… phó mặc chuyện cơm nước cho các con, đặt đồ ăn người ta mang đến.
Vợ tôi còn liên tục khuân vác về nhà rất nhiều quần áo, váy, giầy dép, mỹ phẩm… chật kín hết các tủ, nhưng vãn chưa có dấu hiệu dừng lại. Vợ tôi thích gì là đặt mua ngay, tôi đi làm mà liên tục có người mang đồ mà vợ tôi đặt mua trên mạng đến, toàn những loại hàng hiệu, đắt tiền.
Tôi có góp ý là đi làm công ty, rất bận không tiện cho việc nhận đồ. Vợ tôi giận dỗi bóng gió nói tôi "Lấy đồ hộ vợ mà anh ngại à? hay là có bé nào ở công ty rồi nên sợ bị ghen?". Thôi thì đành nhịn cho yên cửa yên nhà. Chưa hết, mỗi lần ngồi với nhau là vợ tôi dán mặt vào điện thoại xem các món đồ, địa điểm ăn chơi rồi nũng nịu đòi tôi phải mua cho. Không được vợ chuyện trò, âu yếm như xưa, tôi thấy hụt hẫng lắm.
Có lần tôi góp ý với vợ: "Anh thấy em chi tiêu nhiều khoản không cần thiết. Anh không tiếc gì, nhưng mua bán nên có giới hạn. Nếu em bị nghiện mua sắm, lúc đó vừa tốn tiền lại có suy nghĩ thiếu tích cực nếu như không mua được các món đồ mà mình thích. Với lại, các con cũng lớn rồi, tiết kiệm để lo cho tương lai chúng nó học hành ở những nơi có chất lượng, cơ sở vật chất tốt".
Vợ tôi tỏ thái độ không hài lòng, nói thẳng lý do của mình: "Khổ bao nhiêu năm, bây giờ chi tiêu chút mà anh đã soi mói, dạy đời em thế. Em suy nghĩ rất nhiều và thấy chẳng việc gì phải sống tiết kiệm, sống khổ cực làm gì. Tiền làm ra được thì mình tiêu, làm đẹp cho mình, cho gia đình, tận hưởng cuộc sống. Ôm khư khư một đống tiền, chết có mang được đi đâu. Chả dại dì mà làm nhiều mà chắt bóp, chẳng may chết rồi, anh rước đứa khác về nó hưởng hết".
Tôi thấy buồn, thất vọng với suy nghĩ của vợ. Vợ tôi đang có tư tưởng hưởng thụ một cách thái quá. Tôi không thể kiềm chế được cảm xúc, suy nghĩ của vợ vì tôi biết bạn của vợ toàn những cô bạn sành điệu, lại đang làm mẹ đơn thân. Nếu như tôi phản ứng mạnh, cấm đoán vợ thì cô ấy dễ bị bạn bè kích động dẫn đến gia đình tan nát.
Tôi rất yêu và thương vợ, cố gắng chiều chuộng để mong cô ấy có được cuộc sống đầy đủ, thoải mái. Nhưng tôi thấy buồn vì gia đình không còn được đầm ấm như trước, nhiều lúc hét giờ làm mà tôi không muốn về nhà, bực tức và chỉ ghĩ đến ly hôn. Tôi phải làm gì để khuyên vợ tôi quan tâm nhiều hơn đến gia đình, tiết chế cảm xúc và bỏ những suy nghĩ lệch lạc đó đi?
Theo Gia đình & Xã hội
-
Tâm sự2 giờ trướcNgười tưởng chừng sẽ vắng mặt lại xuất hiện khiến các bạn học cũ vô cùng xúc động.
-
Tâm sự12 giờ trướcKhông biết thắt lưng buộc bụng kiểu gì với thu nhập 9 triệu đồng một tháng ở Hà Nội đắt đỏ, vợ chồng tôi buộc lòng phải gửi con 1 tuổi về quê cho ông bà nội nuôi.
-
Tâm sự13 giờ trướcCô nhân tình trẻ đẹp của chồng tôi thực sự chỉ thích làm người thứ ba, được chu cấp và không ràng buộc.
-
Tâm sự13 giờ trướcSau 3 năm biệt tích cùng cô gái khác, chồng tôi bất ngờ liên hệ, khóc lóc xin mẹ con tôi tha thứ, cho anh ấy cơ hội sửa sai. Anh ấy nói dù không liên hệ và chu cấp cho con suốt thời gian qua nhưng vẫn dành một khoản cho con...
-
Tâm sự17 giờ trướcĐôi khi phía sau sự êm đềm của một gia đình là những bí mật giả tạo đáng buồn.
-
Tâm sự17 giờ trướcNói chị đừng giận chứ tôi cực kỳ dị ứng với mấy cái vụ chồng ngoại tình với thư ký trẻ, rồi đến khi xảy ra chuyện do lợi dụng chức vụ, quyền hạn dùng tiền công bao bồ trẻ, khiến mất ghế lại có thể bị truy cứu ra tòa nếu không khắc phục hậu quả thì lại xuống giọng van xin vợ con cứu giúp.
-
Tâm sự18 giờ trướcCơn giận lên đến đỉnh điểm, Dung không chịu đựng được nữa, đẩy cửa xông ra giật lấy điện thoại của chồng ném xuống đất, tức tưởi nói trong nước mắt: "Tôi chán anh lắm rồi, ly hôn đi".
-
Tâm sự22 giờ trướcKhi biết tôi ngoại tình, phản ứng của chồng vô cùng bình tĩnh, lạnh tanh tuyên bố bất cứ điều gì tôi làm cũng trở nên vô nghĩa với anh.
-
Tâm sự23 giờ trướcLời chất vấn của con dâu khiến bà không nói nên lời.
-
Tâm sự1 ngày trướcRồi cái tin chồng tôi có quan hệ khuất tất gì đó với cô thư ký trẻ đến tai tôi. Chưa kịp tìm thời điểm thuận lợi hỏi chồng cho ra nhẽ thì tối muộn hôm qua chồng trở về nhà với vẻ mặt thẫn thờ, buồn bã.
-
Tâm sự1 ngày trướcChồng tôi chấp nhận làm công việc văn phòng trong một cơ quan nhà nước để được nhàn hạ, nhưng lương rất thấp, chỉ 6 triệu mỗi tháng bởi suy nghĩ bố mẹ có điều kiện, không cần phải cố gắng làm gì cho vất vả.