- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
19 tuổi đã làm mẹ đơn thân, sau 3 năm cả nhà tình cũ tệ bạc quỳ từ ngoài cổng để xin tôi 1 điều
Làm mẹ đơn thân tôi không dám về quê. Thế nhưng bố mẹ tôi nghe người làng đồn đoán, họ lên thành phố tìm tôi.
Làm mẹ đơn thân ở tuổi 19 không dễ dàng gì với một cô gái mới chập chững bước vào đời như tôi. Vì yêu sớm, sự bồng bột của tuổi trẻ khiến tôi phải trả cái giá quá đắt, làm mẹ sớm, mọi kế hoạch dừng dại rồi tai tiếng đeo bám sau đó.
18 tuổi, tôi tốt nghiệp cấp 3 và thi đậu vào Đại học. Những ngày tháng sinh viên tự do, tự lập không có bố mẹ quản thúc khiến tôi buông thả hơn. Tôi gặp và yêu Hoàng - bạn trai hơn tôi 7 tuổi. Anh đi làm có điều kiện, gia cảnh khá và rất biết chiều người yêu. Ngày nào cũng được bạn trai đón đưa, rồi tặng những món quà đắt tiền khiến tôi hạnh phúc lắm.
Vì yêu và tin những lời mật ngọt của Hoàng mà sau 3 tháng tôi có bầu, nhưng đổi lại tôi nhận được sự thờ ơ, lảng tránh trách nhiệm thậm chí là lời chia tay phũ phàng của Hoàng. Hoang mang khi có thai ở độ tuổi này, tôi tìm đến tận nhà Hoàng gặp bố mẹ anh để xin họ thương đứa cháu tội nghiệp mà tổ chức đám cưới, cho mẹ con tôi một danh phận, bố mẹ tôi ở quê đỡ mất mặt. Nhưng không, tất cả tôi nhận lại chỉ là sự phũ phàng.
Bố mẹ Hoàng không chấp nhận đứa con gái chửa trước, lại xuất thân từ gia đình không có điều kiện, chưa kiếm ra tiền như tôi. Họ nói tôi ngu tự chịu, đứa bé chắc gì đã là con cháu nhà họ. Không được chấp nhận, ngược lại tôi còn được mẹ Hoàng khuyên nên bỏ đứa bé để làm lại cuộc đời. Nghe họ nói vậy, mọi hi vọng của tôi chấm hết!
Xấu hổ vì không chồng mà chửa, tôi không dám về quê. Thế nhưng bố mẹ tôi nghe người làng đồn đoán, họ lên thành phố tìm tôi. Họ không mắng nhiếc, xua đuổi hay đau khổ như tôi nghĩ. Bố mẹ động viên tôi cứ đẻ ra rồi nuôi, ông bà đỡ đần cho. Bây giờ tôi gác lại việc học để về quê sinh đẻ, sau con lớn chút đi học cũng không sao.
Có lẽ trên đời này chẳng ai bao dung, tha thứ mọi lỗi lầm của con như bố mẹ. Trở về quê, người làng có mỉa mai, giễu cợt nhưng tôi và bố mẹ đành kệ. Sau sinh vì áp lực kinh tế, nuôi con tôi chọn cho mình cách kinh doanh online vừa kiếm thu nhập vừa có thể trông con. Kiên trì, nỗ lực và có duyên bán hàng nữa nên tôi cũng làm ăn được, đủ kinh tế trang trải cuộc sống của 2 mẹ con.
Ba năm trôi qua, từ ngày có con, Hoàng và gia đình anh chưa từng hỏi thăm, đến thăm con. Có lẽ anh đã có gia đình mới rồi, sự xuất hiện của mẹ con tôi chỉ làm cuộc sống của anh đảo lộn. Còn với tôi, Hoàng đã không còn tồn tại, là người tôi phải bận tâm, suy nghĩ nhiều như trước nữa dù làm mẹ đơn thân không hề đơn giản.
Cuộc sống thanh bình, yên ả của 2 mẹ con tôi cứ thế trôi qua cho đến chủ nhật tuần trước. 3 người - 2 lớn tuổi, 1 ngoài 35 - đến nhà tôi. Tôi cũng chẳng nhớ họ là ai cho đến khi bác gái giới thiệu là mẹ của Hoàng tôi mới nhận ra. Bác già đi trông thấy, còn người kia là bố và chị gái Hoàng. Họ vừa nhìn thấy cu Tin nhà tôi đã vội mừng, ôm lấy thằng bé.
Vẫn giận chuyện năm xưa, tôi kéo cu Tin ra với vẻ mặt dè chừng. Mẹ Hoàng khóc lóc tâm sự với tôi: "Thằng Hoàng bị bệnh hiểm nghèo, không sống được bao lâu nữa. Nó có tâm nguyện cuối cùng được gặp và nhận con. Cháu cho cu Tin về nhận bố được không?". Bất ngờ trước hoàn cảnh của Hoàng bây giờ, tôi ngần ngại rồi từ chối.
Họ biết tôi vẫn giận chuyện 3 năm trước, nên hết lời van nài nhưng tôi vẫn từ chối và mời khéo họ về. Mẹ Hoàng ra đến cổng vẫn cố van nài, còn quỳ xuống van xin tôi nhưng tôi đỡ bà dậy và từ chối. Nếu không phải Hoàng bệnh nặng, chưa có gia đình, chưa có con họ có tìm đến đây không? Ngày trước họ còn muốn tôi bỏ cu Tin, giờ lại muốn nhận lại. Điều này có chấp nhận được không?
(Xin giấu tên)
Theo Vietnamnet
-
Tâm sự1 giờ trướcCho đến một ngày sau khi nắm giữ quyền lãnh đạo công ty được 3 năm, thì cả nhà tôi chết lặng nghe chồng tôi xin mấy mẹ con tôi ký giấy để anh bán nhà trả nợ cho công ty. Vì thời gian qua anh đã lạm dụng tín nhiệm, rút tiền tỷ ra bao cho cô thư ký trẻ là người tình của anh mua nhà, mua xe, sắm thời trang hàng hiệu và cùng nhau đi du lịch ở nhiều nơi trên thế giới.
-
Tâm sự13 giờ trướcTôi vẫn yêu bạn trai, người sẽ trở thành chồng của mình. Nhưng tôi cũng không thể quên nụ hôn với... anh trai của chồng sắp cưới.
-
Tâm sự15 giờ trướcTôi và anh đã yêu nhau được 3 năm nhưng tôi ngày càng thấy lăn tăn về mối quan hệ này.
-
Tâm sự16 giờ trướcLấy chồng từng ly hôn và có con riêng, đúng là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
-
Tâm sự17 giờ trướcNhờ chuyến đi du lịch này mà tôi có thêm động lực để "chia tay bạn trai".
-
Tâm sự1 ngày trướcHỏi mãi, chị mới ngập ngừng tâm sự rồi tiết lộ bí mật mà chị đã giấu bấy lâu nay.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi tôi đến, mẹ bạn trai mắt đỏ hoe ra mở cửa, còn bố anh ngồi ở phòng khách. Đồ đạc trong nhà bị ném tứ tung, có thứ còn vỡ nát...
-
Tâm sự1 ngày trướcMặc dù chúng tôi đã giải thích cặn kẽ lý do mình không thể về quê được nhưng bố mẹ vẫn không chịu nghe.
-
Tâm sự1 ngày trướcAnh rể tôi thì hiền lành, vừa thương vợ, vừa sợ mang tiếng bất hiếu với cha mẹ nên anh đứng giữa chẳng biết giải quyết ra sao.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhững dòng tin nhắn nhảy nhót khiến tôi sốc nặng, trong lòng ngập tràn sự giận dữ. Tôi lập tức bỏ về.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhông ngờ đến tuổi này, khi tự mình trải qua nhiều điều, tôi mới nhận ra bài học quý giá về hai chữ "hạnh phúc" từ vợ mới của chồng cũ.
-
Tâm sự2 ngày trướcChồng làm như 30 triệu là to lắm chẳng bằng, tôi phải khéo cân đối lắm thì mới đủ chi tiêu đấy!
-
Tâm sự2 ngày trướcĐến quán cà phê, đập vào mắt tôi là hình ảnh một người phụ nữ quý phái, sang trọng và diện... toàn hàng hiệu đắt đỏ. Tôi không chắc liệu đây có thực sự là mẹ của bạn trai không?