- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Muốn giải thoát chồng khỏi kiếp đi "ở rể", tôi có trở thành người con bất hiếu?
7 năm sau khi kết hôn, anh vẫn vậy, hết mực yêu thương và chăm sóc vợ con, duy chỉ có nụ cười như ngày càng thiếu vắng trên môi anh.
7 năm sau khi kết hôn, anh vẫn vậy, hết mực yêu thương và chăm sóc vợ con, duy chỉ có nụ cười như ngày càng thiếu vắng trên môi anh.
Nếu xét theo các tiêu chuẩn thông thường, tôi là một người hạnh phúc. Mọi chuyện từ bé đến lớn của tôi đều thuận lợi, suôn sẻ. Gia đình tôi khá giả, tôi là con một nên được bố mẹ cưng chiều hết mức. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi xin được vào làm tại một công ty lớn.
Nỗi đau khổ lớn nhất đời tôi phải trải qua là việc bố qua đời chỉ một năm sau khi tôi tốt nghiệp đại học. Căn nhà 3 người ngập tràn tiếng cười giờ trở nên vắng vẻ vì thiếu vắng bóng hình bố. Mẹ tôi dù bên ngoài luôn tỏ ra mạnh mẽ nhưng tôi biết mẹ buồn rất nhiều.
Như một sự sắp đặt của ông trời để bù đắp cho tôi, 3 năm sau ngày bố mất, tôi quen chồng tôi bây giờ qua lời giới thiệu của bạn. Lần đầu gặp gỡ, cả tôi và anh đã biết đây chắc chắn là một nửa mình đang đi tìm kiếm bấy lâu. Anh điềm tĩnh, chín chắn và biết cách làm cho tôi cười. Anh cũng luôn nhường nhịn cho tính nhõng nhẽo, trẻ con của tôi. Bạn bè, họ hàng và mẹ tôi đều rất ủng hộ mối quan hệ này.
Một năm sau ngày quen nhau, anh chính thức ngỏ lời cầu hôn tôi. Vì gia đình anh ở dưới quê, nhà tôi lại là con một, nên sau khi kết hôn, anh chính thức về nhà tôi “làm rể”.
Ai cũng khen tôi tốt số khi không một giờ phút nào phải làm dâu, được ở với mẹ là sướng nhất. Quả thực, suốt thời gian sau khi lấy chồng, sinh con tôi ngập tràn trong hạnh phúc khi vẫn được sống trong ngôi nhà thân yêu của mình.
Giờ kinh tế của 2 vợ chồng tôi đã vững vàng, đủ sức để ra ngoài sống nhưng tôi sao có thể bỏ mặc mẹ và ra ở riêng (Ảnh minh họa)
Dù đã đi lấy chồng tôi vẫn được mẹ chăm sóc từng chút một như hồi con nhỏ. Việc lớn nhỏ trong nhà hầu như tôi không phải đụng tay. Nhiều khi tôi là người cãi ngang với mẹ, chồng tôi lại là người đứng ra hòa giải. Mẹ tôi cũng rất hài lòng về anh và dành nhiều lời khen trước mặt mọi người.
Tôi cứ vô tâm chìm đắm trong niềm hạnh phúc của riêng mình mà không nhận ra được những cái thở dài len lén của người đàn ông chung giường với mình.
Mẹ tôi là người rất thương con, thương cháu nhưng cũng khá nghiêm khắc và có những quy tắc riêng của mình. Khi ăn cơm, tuyệt đối không được phát ra tiếng động. Mẹ nghiêm cấm việc vừa ăn vừa xem ti vi hay cười đùa quá trớn. Ngoài ra trong nhà cũng vẫn luôn phải ăn mặc lịch sự, kín đáo.
Vì tôi sống với mẹ từ nhỏ nên đã quen với nguyên tắc đấy. Nhưng thời gian đầu chồng tôi khá chật vật với việc ăn cơm phải im lặng. Nhà anh vốn đông con nên bữa cơm là lúc mọi người chuyện trò với nhau. Những lần lễ Tết về nhà anh, không khí bữa cơm thực sự náo nhiêt hơn nhà tôi rất nhiều.
Ở nhà tôi lâu, anh cũng đã thành thói quen, nói ít và chỉ cặm cụi ăn. Ngay cả khi ăn anh cũng cố gắng ít phát ra tiếng động nhất. Mỗi khi xem bóng đá, anh cũng đều cố gắng phải nén tiếng hô bởi mẹ tôi là một người rất thính ngủ.
Vì ở nhà tôi nên mỗi khi lên thăm cháu hay đi khám bệnh, bố mẹ anh cũng rất biết ý thường thu xếp về trong ngày hay chỉ ở lại qua đêm một ngày. Những lần như thế, tôi biết anh rất muốn giữ bố mẹ ở lại chơi thêm nhưng lại ngại.
7 năm sau khi kết hôn, anh vẫn vậy, hết mực yêu thương và chăm sóc vợ con, duy chỉ có nụ cười như ngày càng thiếu vắng trên môi anh. Ngày sinh nhât vừa qua của anh khi được hỏi thích gì nhất, anh nghĩ hồi lâu rồi nói muốn ăn một bữa cơm chỉ có 2 vợ chồng và con do chính tay tôi nấu.
Anh muốn được phụ bếp cho tôi. Cả nhà cùng nhau ăn uống và trò chuyện vui vẻ. Vừa ôm anh, tôi vừa thấy xót xa, suốt bao năm qua đúng là tôi chưa bao giờ nấu cho anh được một bữa cơm trọn vẹn. Khi ở nhà, mẹ lúc nào cũng là người đảm trách chuyện đi chợ, bếp núc. Anh hiếm khi được ăn những món bản thân thích vì trái ngược khẩu vị với mẹ. Tôi quá ỷ lại vào mẹ và lãng quên cảm xúc của anh.
Nếu tình trạng này còn kéo dài thêm, tôi thực sự lo lắng cho hạnh phúc của mình. Tôi sợ một ngày anh sẽ cảm thấy mệt mỏi, không muốn bước chân vào ngôi nhà này nữa. Có lẽ suốt bao năm qua vì tình yêu dành cho tôi quá lớn nên anh phải âm thầm chịu đựng.
Giờ kinh tế của 2 vợ chồng tôi đã vững vàng, đủ sức để ra ngoài sống nhưng tôi sao có thể bỏ mặc mẹ và ra ở riêng? Tôi biết giải thích như thế nào với mẹ. Tôi rất muốn nói với mẹ “Mẹ ơi, con muốn ra ở riêng. Con muốn tự lập và sống cuộc sống riêng của mình” nhưng những lời này cứ nghẹn lại mãi ở trong cổ mà không thể phát ra thành lời.
Theo Khám phá-
Tâm sự24 phút trướcNghe bố nói mà tôi cũng muốn về cùng bố luôn nhưng vẫn kìm lại vì sợ cả 2 bên họ hàng bẽ mặt.
-
Tâm sự1 giờ trướcCho đến một ngày sau khi nắm giữ quyền lãnh đạo công ty được 3 năm, thì cả nhà tôi chết lặng nghe chồng tôi xin mấy mẹ con tôi ký giấy để anh bán nhà trả nợ cho công ty. Vì thời gian qua anh đã lạm dụng tín nhiệm, rút tiền tỷ ra bao cho cô thư ký trẻ là người tình của anh mua nhà, mua xe, sắm thời trang hàng hiệu và cùng nhau đi du lịch ở nhiều nơi trên thế giới.
-
Tâm sự14 giờ trướcTôi vẫn yêu bạn trai, người sẽ trở thành chồng của mình. Nhưng tôi cũng không thể quên nụ hôn với... anh trai của chồng sắp cưới.
-
Tâm sự16 giờ trướcTôi và anh đã yêu nhau được 3 năm nhưng tôi ngày càng thấy lăn tăn về mối quan hệ này.
-
Tâm sự16 giờ trướcLấy chồng từng ly hôn và có con riêng, đúng là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
-
Tâm sự18 giờ trướcNhờ chuyến đi du lịch này mà tôi có thêm động lực để "chia tay bạn trai".
-
Tâm sự1 ngày trướcHỏi mãi, chị mới ngập ngừng tâm sự rồi tiết lộ bí mật mà chị đã giấu bấy lâu nay.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi tôi đến, mẹ bạn trai mắt đỏ hoe ra mở cửa, còn bố anh ngồi ở phòng khách. Đồ đạc trong nhà bị ném tứ tung, có thứ còn vỡ nát...
-
Tâm sự1 ngày trướcMặc dù chúng tôi đã giải thích cặn kẽ lý do mình không thể về quê được nhưng bố mẹ vẫn không chịu nghe.
-
Tâm sự1 ngày trướcAnh rể tôi thì hiền lành, vừa thương vợ, vừa sợ mang tiếng bất hiếu với cha mẹ nên anh đứng giữa chẳng biết giải quyết ra sao.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhững dòng tin nhắn nhảy nhót khiến tôi sốc nặng, trong lòng ngập tràn sự giận dữ. Tôi lập tức bỏ về.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhông ngờ đến tuổi này, khi tự mình trải qua nhiều điều, tôi mới nhận ra bài học quý giá về hai chữ "hạnh phúc" từ vợ mới của chồng cũ.
-
Tâm sự2 ngày trướcChồng làm như 30 triệu là to lắm chẳng bằng, tôi phải khéo cân đối lắm thì mới đủ chi tiêu đấy!