- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Tuyệt vọng
Chào các bạn! Tôi là một phụ nữ đã từng ly hôn trong nhiều bất hạnh cách đây 5 năm về trước, sau khi ly hôn tôi đã gặp và duyên số đã đưa tôi đến tình yêu với 1 người đàn ông.
Chúng tôi yêu nhau và anh ấy biết rõ về quá khứ dang dỡ của tôi, những tháng ngày đau khổ của tôi cũng nhờ có anh ấy mà tôi đã lấy được niềm tin trong cuộc sống, tôi đã hạnh phúc biết chừng nào!
Từ đó đến nay đã mấy năm trôi qua, chúng tôi đã yêu và hiểu nhau như không thể nào hơn được nữa, bạn bè 2 bên đều ủng hộ chúng tôi, họ mừng vì chúng tôi đã thực sự tìm thấy nhau, phải nói rằng chúng tôi đã rất vui khi được ở bên nhau, san sẻ cho nhau những vui buồn, tôi đã mơ nghĩ đến 1 mái ấm gia đình thật sự của mình đây rồi! Nhưng cuộc đời đúng là trêu chọc người ta, khi chúng tôi muốn tiến tới hôn nhân thì phải đối diện với khó khăn ngang trái.
Lý do là tôi đã từng một lần bước lên bàn thờ Chúa làm lễ hôn phối nên bây giờ không thể cưới nhau vì anh cũng là người có Đạo Thiên Chúa. Khỏi phải nói chúng tôi đã đau khổ như thế nào vì tình cảnh trớ trêu này. Không bỏ cuộc chúng tôi đã đi đến rất nhiều nhà Thờ để mong có 1 hướng đi cho 2 đứa, nhưng tất cả là vô vọng, tình yêu là có tội sao?
Mưu cầu hạnh phúc bình thường cũng là có tội sao? Tôi thật sự không hiểu? Tại sao luật Đạo quá khắc khe với tình yêu thật sự như thế? Chẵng lẽ khi sống trong đau khổ thì tôi (và những người phụ nữ khác) không có quyền giải thoát ly hôn để mưu cầu hạnh phúc khác sao?
Chúng tôi chưa bao giờ muốn mình chia ly và dang dở để rồi luôn nhận được ánh mắt kỳ thị của mọi người, không ai muốn cả,nhưng nếu cứ kéo dài những đau khổ thì còn gì là cuộc sống bây giờ? Hiện tại cả 2 chúng tôi đều đau khổ, mệt mỏi và chán nản, nhiều lần chúng tôi quyết định sẽ chia tay nhưng đều không thể vì chúng tôi thực sự yêu nhau quá!
Vừa rồi lấy hết can đảm tôi gặp mẹ của anh ấy, bà nói rằng tôi không nên đến với anh ấy, sẽ làm mất tương lai anh ấy, cuới tôi, anh ấy sẽ không thể ngẩng mặt lên nhìn thiên hạ. Tội lỗi của tôi quá nhiều và đừng nên kéo theo anh ấy nữa, rằng tôi sẽ làm hỏng đời này, kiếp này và kiếp sau của anh ấy nữa. Tôi sẽ làm cả gia đình của bà vướng vào tội lỗi, không thể nhìn mặt ai. Trời ơi! Tôi thật sự tội lỗi kinh sợ đến như vậy sao?
Mẹ anh ấy nói: nếu tôi yêu anh ấy thì phải hy sinh cao thượng cho anh ấy để anh ấy không có lỗi với Đạo của mình. Các bạn ơi? sao cuộc đời lại trớ trêu như thế? Tôi đã làm gì có tội? tôi dang dở 1 lần cũng đâu phải do tôi muốn. Từ nhỏ đến lớn tôi đã rất cố gắng để sống thật tốt, với gia đình, cha mẹ. Tôi luôn hy sinh vì em mình, vì cha mẹ mình, người như tôi có đáng phải có 1 kết cuộc đau khổ như vậy không?
Tôi tự hỏi: hạnh phúc và công bằng nằm ở đâu? Tôi từng tâm nguyện rằng chỉ cần cho chúng tôi 1 ánh sáng cuối đường hầm thì cho dù để tôi chịu tất cả mọi khổ sở và tội lỗi thay anh ấy tôi cũng cam lòng miễn là được danh chính ngôn thuận ở bên nhau. Chúng tôi đã bế tắc và đau khổ lắm rồi! mỗi ngày mẹ anh ấy đều nói về Thiên đường và địa ngục nếu chúng tôi lấy nhau đã khiến anh ấy sắp phát điên lên!
Tôi đang thực sự tuyệt vọng!
-
Tâm sự1 giờ trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự1 giờ trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự1 giờ trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự6 giờ trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự7 giờ trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự9 giờ trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự18 giờ trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự21 giờ trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự1 ngày trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự1 ngày trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!
-
Tâm sự1 ngày trướcThời buổi này, người yêu cũ cũng có thể trở thành bạn bè. Việc mời họ đến dự đám cưới của mình có gì đâu mà em phải phản ứng gay gắt đến thế?
-
Tâm sự1 ngày trướcNếu được chọn lại, tôi sẽ từ chối chồng ngay hôm anh tỏ tình với mình!