Tổ khúc riêng - chung

Thiết nghĩ, nếu mà trong cái chung có cái riêng của mỗi người thì bản nhạc hôn nhân mới nhiều giai điệu và rộn ràng chứ.

Thiết nghĩ, nếu mà trong cáichung có cái riêng của mỗi người thì bản nhạc hôn nhân mới nhiều giai điệu vàrộn ràng chứ.

Một bạn đồng nghiệp của tôi cáigì cũng dùng chung với chồng, từ hộp thư điện tử đến blog cá nhân, điện thoại vảcả... quần áo! Có lần thấy cô ấy mặc chiếc áo len rộng thùng thình đến cơ quan,tôi hỏi sao mua size rộng thế, cô ấy trả lời: "Áo của ông xã đấy! Tiện thấytreo trên mắc thì lấy xuống mặc luôn".

Tổ khúc riêng - chung

Lần khác đến nhà chơi, thấy côbạn ra mở cổng trong chiếc áo phông dài gần tới gối, trông rất ngộ nghĩnh, buồncười. Chẳng hỏi nhưng tôi đoán chắc là cô ấy tiện thể chui vào cái áo của chồng.Nhiều lần, khi thấy cô bạn đồng nghiệp ngồi trả lời e-mail cho các bạn củachồng, tôi cứ băn khoăn tự hỏi, làm sao người ta có thể biết chính xác cảm nhậnvà suy nghĩ của người khác để có thể thay mặt hoặc nhân danh họ giao tiếp vớibạn bè của nhau? Và liệu những người bạn của anh chồng kia có nhận ra điều gìkhi đọc một cái e-mail không phải do chính người bạn của mình viết không nhỉ?

Trong quá trình tìm kiếm bạn đời,mỗi người chúng ta đều có xu hướng hướng đến những người có cùng quan niệm giátrị về cuộc sống, có cùng những sở thích và thói quen với mình. Khi nhận biếtđược ở nhau những tín hiệu chung, những mối giao cảm đồng nhất, chúng ta sẽ cảmthấy ấm áp và tin tưởng, rồi từ đó bắt đầu có mong muốn chia sẻ và trao gửi cuộcđời. Vì thế người ta hay nhận xét, các cặp vợ chồng trông thường nhang nhácgiống nhau.

Tuy nhiên, rất nhiều cặp vợchồng, càng sống bên nhau lâu dài, họ lại càng cảm thấy khoảng cách giữa mìnhvới nửa kia ngày một giãn ra. Họ không hiểu nhau đang nghĩ gì khi một bên cứ hồnghi, căn vặn còn bên kia lại cứ nín thinh. Họ không hiểu rằng, càng cố kéo bạnđời vào một thế giới chung hai trong một và bắt họ phải từ bỏ những sở thíchriêng, những khoảng trống riêng tư, sẽ chỉ càng làm cho người bạn đời của mìnhsống khép kín hơn.

Có thể họ sống chung nhà, chungphòng, chung chăn gối, nhưng lại không cùng chung suy nghĩ trong rất nhiều vấnđề chung của cuộc sống gia đình. Chính cái cảnh "ông chằng bà chuộc" ấy khiếnbọn trẻ trong nhà không biết phải nghe theo ai, bố hay mẹ, và kết quả là "bảnhòa âm phối khí" trong gia đình họ trở nên lạc nhịp, hỗn loạn.

Câu chuyện về người bạn đồngnghiệp ở trên không có ý phản biện một cách khiên cưỡng và vụng về đối với quanniệm: Chung sống có nghĩa là chung... mọi thứ. Người viết chỉ có ý nhấn mạnhrằng, bên cạnh những cái chung có thể nắm giữ được theo cái cách đơn giản nhấtlà nắm giữ trong tay, điều quan trọng để tạo nên một bản hòa âm chung tuyệt vờitrong cuộc sống gia đình chính là sự đồng điệu của những nốt nhạc lòng!

Một lần, tôi nhắn tin cho mộtngười bạn gái. Một lúc sau thì nhận được tin nhắn trả lời. Tôi cứ tiếp tục gửithêm tin nhắn nữa, đợi mãi không thấy hồi âm, tôi liền gọi điện trực tiếp chobạn và rất ngạc nhiên khi cô ấy nói chưa nhận được tin nhắn nào của tôi.

Kiểm tra lại điện thoại thìhóa ra anh chồng cô ấy đã nhanh nhảu trả lời hộ vợ. Bạn tôi nói, việc kiểmtra tin nhắn và thậm chí trả lời hộ vợ như thế là... chuyện thường ngày ởnhà cô ấy và cô cũng chẳng buồn để ý hay tức giận nữa. Nhưng cô ấy nói, đôikhi cô cũng cảm thấy ngột ngạt, khó chịu. Có lẽ anh chồng của cô bạn tôi đãkhông hiểu một điều rằng, người ta có thể kiểm soát được tin nhắn, e-mail vàthời gian sinh hoạt của bạn đời nhưng chắc chắn sẽ không bao giờ kiểm soátđược suy nghĩ của họ.

Trong gia đình một người bạn kháccủa tôi, các thành viên trong nhà lại có lối sống rất... Tây. Dăm ba lần đến nhàhọ chơi, bao giờ tôi cũng thấy anh chồng lịch sự cảm ơn vợ mình mỗi khi nhờ côấy tìm giúp thứ gì đó. Còn cô vợ, hiếm khi nào thấy căn vặn chồng mình về nhữngmối quan hệ bạn bè khác giới. Dường như cô ấy luôn tin tưởng chồng mình. Khithấy chồng đang trò chuyện điện thoại với bạn gái học cùng thời phổ thông, vợlại ý tứ vặn nhỏ tivi lại, suỵt khẽ để các con không la hét khi chơi đùa.

Đến lượt vợ "tám" điện thoại vớibạn trai cùng lớp đại học, chồng lại để mắt giúp vợ trông nồi canh cho khỏi tràora bếp. Họ luôn biết cách lùi ra xa một khoảng mỗi khi người kia muốn được ở mộtmình. Họ tôn trọng khoảng riêng tư của nhau đến mức đôi khi có cảm giác quá lịchsự và khách sáo. Vợ chồng họ mỗi người có một ngăn tủ riêng và không ai tìm cáchxâm nhập vào không gian riêng tư đó. Trong ngăn tủ riêng của cô vợ, cô ấy vẫngiữ cuốn sổ nhật ký từ thời còn học phổ thông, vài ba lá thư tình thời sinhviên, những tấm ảnh chụp chung với mối tình đầu ngô nghê, bẽn lẽn. Còn trongngăn tủ của anh chồng chứa đựng những gì, tới vợ anh ta còn chả biết được thìlàm sao tôi biết!

Chắc hẳn sẽ có nhiều người chorằng, những ngăn tủ riêng ấy sẽ tạo ra những mối nghi ngờ, những băn khoăn, tòmò không đáng có, nhưng thực tế, một khi bạn đã hiểu được rằng ai cũng có ký ứcvà không thể thay đổi được ký ức, bạn sẽ không tìm cách căn vặn người mìnhthương yêu về quá khứ của họ.

Nói một cách văn chương và trừutượng hơn, nếu bạn hiểu được rằng, mỗi con người là một cá thể độc lập với nhữngtrải nghiệm và ký ức riêng: nếu bạn yêu mà không tìm cách sở hữu, không tìm cáchnắm giữ người mình yêu, bạn sẽ thấy lòng luôn nhẹ nhõm và món quà quý giá nhấtmà bạn dành tặng vợ hoặc chồng mình chính là khoảng trời riêng trong lành vàthoáng đãng!

Theo Hương DJe
Tổ khúc riêng - chung



Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.