Một lần “đập đá”

Chiếc taxi đi vào con ngõ nhỏ khu Mỹ Đình, huyện Từ Liêm (Hà Nội) rồi đỗ xịch trước một nhà nghỉ. Hai cặp nam nữ trẻ lẳng lặng bước vào. Thấy khách quen, quản lý nhà nghỉ như thường lệ dúi cho khách chìa khóa phòng. Trong phòng đã có một người chờ sẵn...

Chiếctaxi đi vào con ngõ nhỏ khu Mỹ Đình, huyện Từ Liêm (Hà Nội) rồi đỗ xịch trướcmột nhà nghỉ. Hai cặp nam nữ trẻ lẳng lặng bước vào. Thấy khách quen, quản lýnhà nghỉ như thường lệ dúi cho khách chìa khóa phòng. Trong phòng đã có mộtngười chờ sẵn...

>>

Chúng tôi đicùng nhóm bạn trẻ trên nhờ có sự giới thiệu của Tr., một người quen là dân ghiền“đá” sành sỏi tại Q.Thanh Xuân. Trước đó, trong một cuộc lai rai lúc 9 giờ tốitại một quán nhậu nằm dọc đường mới bờ sông Tô Lịch (phường Khương Đình, Q.ThanhXuân), Tr. móc điện thoại gọi. Ít phút sau, hai chiếc xe máy không biển số phóngvèo tới, trên xe là hai cặp nam nữ. Sau cuộc nhậu dạo đầu, cả nhóm gửi xe tạikhu chung cư gần đó rồi vẫy chiếc taxi...

 Nhậpcuộc

Nhập phòng, D. “trệt” - một thành viên trong nhóm - thuần thục mồi nướcbình, lắp “cóng”, xỏ ống hút, bơm “khò”, rót “đá”... Bình “đá” sau đó nhanhchóng được bày trên một chiếc kệ tạm bợ đặt lên nệm giường, D. bắt đầu dùngkhò mồi lửa, bốn thanh niên lần lượt thay nhau ngậm ống hút, bắt đầu mộtchầu “đập đá”.
 
Khoảng 40 phút sau, kết thúc tuần hút đầu tiên, cả nhómtrầm tư một lúc rồi đột nhiên quay sang trò chuyện râm ran. Câu chuyệnlộn xộn, không đầu không cuối nhưng mỗi lúc một sôi nổi, không ai dứt rađược. “Khó diễn tả lắm anh ơi, cảm giác nó cứ... đi sâu vào lòng người”,quay qua chúng tôi Tr. lên giọng như một nhà “đá học”.

Một lần “đập đá”

Ảnh minh họa - nguồn internet

 
Gần hai giờ sau, tuần “đá”thứ hai bắt đầu. Lần này Tr. là người mồi lửa. Sau sáu lượt hút, căn phòngnhỏ ngập ngụa khói “đá” lẫn khói thuốc lá. Hết tuần thứ hai, D. kéo tay côgái trẻ tên L. qua phòng kế bên. Còn Tr. lăn ra ôm gối, đôi mắt mơ màngtrong khi cô gái tên T. hết hí hoáy chơi game trên điện thoại lại vớ lấyđiều khiển tivi, cứ bật hết kênh này tới kênh khác như kẻ vô thức.
 
Mãi hơn hai giờ sau, khiđồng hồ chỉ hơn 3g sáng, D. và L. mới quay trở lại phòng. D. bắt đầu trổ tài“dồn cóng” - gom lượng “đá” sót lại từ chân lên phễu “cóng” để hút lần cuối.Theo D., đây là tuần hút dễ bị “ngáo” (say - PV) thuốc nhất, dân mới tậpchơi rất sợ, thường không dám thử. Tuy nhiên với giới “đập đá” sành sỏi, đâylà tuần “chất” nhất, “phê” nhất nếu biết mồi lửa đều tay. Chầu “đá” kết thúckhi trong “cóng” sạch trơn “đá”, lúc đó đồng hồ điểm 4g sáng. Trong cănphòng sáng nhờ nhờ, mấy cái bóng cứ vật vờ, tiếng trò chuyện rì rầm trộn lẫnâm thanh từ tivi đến lúc trời sáng hẳn.
 
Số má vô bổ
 
“Một chầu mà chỉ chơi mộtnửa đến một “gờ” bị cho là đồ nhà quê, ít ra cũng phải vài “gờ” một chầu đámới không bị khinh”, Tr. liến thoắng khi nói về... đẳng cấp của những taynghiện “đá”. “Đá” hiện nay vẫn là loại ma túy tổng hợp có giá đắt đỏ hàngđầu - xấp xỉ 2 triệu đồng một “gờ”. Tuy nhiên nhiều tay chơi sẵn sàng vungtiền chi cho mỗi “nồi” hẳn một “gờ”, mỗi đêm chơi hết bốn “nồi”. Nếu chơidạng này, tính ra để phục vụ cho bốn người “đập đá” trong một tối, người chủtrì phải bỏ ra cỡ 10 triệu đồng tiền “đá” và thuê phòng. Riêng với chầu “đá”chúng tôi mục sở thị nói trên, nhóm thanh niên đã “đốt” hết gần 5 triệuđồng.
 
Theo Tr., đẳng cấp dân chơikhông chỉ đơn thuần là việc vung tiền cho mỗi chầu “đập đá”, dân sành điệucòn chứng tỏ số má qua việc “độ” bình hoặc trộn các loại “hàng” với nhau khichơi. Về “đẳng cấp” này, H. “trọc” - một tay “đập đá” sừng sỏ ở Q.Thanh Xuân- là có “số má” vì đang sở hữu bộ bình rất công phu, tinh xảo: thân bìnhđược mạ vàng lóng lánh, đáy bình và vòng quanh các điểm eo có hệ thống đènled khi hút sẽ phát sáng lấp lánh. H. “đập đá” thường xuyên nhưng chỉ khinào tiếp “khách quý”, dạng đối tác làm ăn giang hồ H. mới mang bộ bình nàytheo. Tại trụ sở PC47, chúng tôi còn thấy một bộ “đập đá” là tang vật trongmột vụ án liên quan. Bộ này được làm bằng thủy tinh trong suốt, phía tronglà bình “ục” được chế tác theo hình quả dứa mạ đồng, phía đế được gắn hìnhbốn con thiên nga cùng chầu phục về giữa. Theo các cán bộ đội 4 - PC47, đâylà bộ dụng cụ được nhập từ nước ngoài về có giá khá đắt.
 
Với những tay chơi “đá” từmột đến hai năm, “đá” vẫn như là một loại “thần dược” đầy mê hoặc giúp thănghoa, hưng phấn hơn. Đây cũng là điều mà con nghiện “đá” Tr. thừa nhận - mặcdù có nhiều ngày mất ngủ, bỏ ăn nhưng “đá” giúp Tr. cảm thấy sống... hếtmình hơn (!). Thế nhưng, khi tới những viện tâm thần, trung tâm cai nghiệnma túy mới rõ sức tàn phá của “thần dược” đó kinh khủng như thế nào.
  
Theo Tuổi Trẻ


Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.