NS Quốc Bảo: Sao tôi phải "rút lui trong danh dự"?

"Tôi chả làm gì mất danh dự để mà phải “rút lui trong danh dự” cả!" Nhạc sĩ Quốc Bảo kêu trời như vậy trước thông tin cho rằng anh lấy cớ bị bệnh để xin rút lui khỏi ghế giám khảo Bước nhảy Hoàn vũ vì bị dư luận chê là "nhạt", "thảm họa".

"Tôi chả làm gì mất danh dự đểmà phải “rút lui trong danh dự” cả!" - Nhạc sĩ Quốc Bảo kêu trời như vậy trướcthông tin cho rằng anh lấy cớ bị bệnh để xin rút lui khỏi ghế giám khảo Bướcnhảy Hoàn vũ vì bị dư luận chê là "nhạt", "thảm họa".


- Không thấy anh trên hàngghế giám khảo “Bước nhảy hoàn vũ” (BNHV) tối qua, tự dưng lại thấy… “nhơ nhớ”!Áy náy thì đúng hơn, cứ như dư luận vừa làm một việc gì đấy hơi quá, không phải…

- Vậy ra chị vẫn nghĩ rằng tôirời BNHV là vì sức ép dư luận? Đơn giản thế thôi sao? Nên nhớ là cho đến tậnngày hôm qua, bên Ban tổ chức (BTC) còn gọi điện cho tôi để cập nhật tình hìnhsức khỏe của tôi và hy vọng tôi sẽ chóng hồi phục để kịp sớm quay lại BNHV trướckhi nó kết thúc…

- Anh có nghĩ họ đang “xãgiao” không?

- Không ai đi “xã giao” bằngnhững lời mời tha thiết đến thế cả, khi mà tôi đâu phải là một “thế lực” đối vớihọ! Thực ra BTC từng mời tôi từ hai năm trước kia, nhưng phải đến năm nay tôimới thu xếp được vì quá nể tấm thịnh tình của họ.

- Cái này gọi là “chết vì cảnể” rồi đây!

- Đúng là dễ phải có đến 70 – 80%là yếu tố tình cảm ở đây. Nhưng quả thật, trước khi quyết định nhận lời, bao giờtôi cũng cân nhắc rất kỹ xem lời mời ấy tha thiết đến đâu, họ cần mình ở mức độnào và mình có thể đảm đương được vị trí đó hay không…

NS Quốc Bảo: Sao tôi phải "rút lui trong danh dự"?
 

- Vậy tới lúc này anhđã có câu trả lời cho mình chưa?

- Tôi nghĩ một trong những nguyênnhân khiến BTC tha thiết mời tôi chính là vì họ cần ở tôi không chỉ một vị giámkhảo có chuyên môn về âm nhạc mà còn là một vị cố vấn có thể đưa ra những góp ýcho ban nhạc, cho thí sinh… trong quá trình dàn dựng tiết mục và luyện tập. Vàcái vai trò “đứng sau” kia mới là quan trọng, đây cũng là nơi tôi đóng góp đượcnhiều hơn cả cho BNHV. Còn việc lên sóng nói dăm câu ba điều kia, tôi cho, chỉlà việc phụ.

- Vậy, có lúc nào anh nghĩanh đã đứng nhầm chỗ không, hoặc ít nhất, BTC đã nhìn nhầm? Rằng, chỗ của mộtngười (vẻ như) không lợi khẩu cho lắm, trong một show truyền hình thực tế, thìtốt nhất là… hậu trường?

- Thì vẫn thường là thế mà, côngviệc của tôi xưa nay vẫn luôn là người “đứng sau”. Chỉ duy nhất lần này là nhàtổ chức cần tôi “bao sân trọn gói”, trong tư cách một nhà cố vấn. Tuy nhiên, tôicũng không nghĩ mình là người kém lợi khẩu, lại càng không phải là một ngườinhút nhát và dễ dàng bị “khớp” trước đám đông, khi mà đã từng có 12 năm đứnglớp. Chỉ có điều, tôi vốn dĩ không phải là kẻ lắm lời nên chỉ muốn nói cốt saocho vừa đủ mà thôi, bằng những từ đơn giản nhất có thể!

- Nhưng để được thiên hạ coilà “đủ” khó lắm anh ơi – như anh đã biết! Thực ra thì có thể chỉ là vì họ đã quáyêu mến một Quốc Bảo mượt mà và trôi chảy của ca từ!

- Và bây giờ họ muốn anh ta cũngphải tiếp tục nói những lời hoa mỹ ấy từ hàng ghế giám khảo BNHV? Chẳng phải cókhoảng cách giữa văn viết và văn nói sao? Nói thật, ngồi ở đấy mà nói những từmướt mát văn hoa, tôi thấy nó kỳ lắm!

- Đã đành là thế, hẳn rồi!Nhưng quả thật là, ít nhiều, tôi vẫn thấy ngỡ ngàng trước một Quốc Bảo sao lạivẻ như khó khăn đến thế trong khi sở hữu một vốn từ mênh mông đến thế!

- Hai chuyện đó khác nhau. Vớivăn nói, tôi trái lại, chỉ muốn tìm cách “hãm” bớt vốn từ của mình sao cho nóđơn giản nhất, dễ hiểu nhất, nghiêm ngắn nhất, lịch sự nhất, đủ để không làm“bẩn sóng” của nhà đài và khả dĩ giúp ích được cho thí sinh. Bằng không, nó dễ“cải lương” lắm, nếu cứ sử dụng văn viết. Cái đấy, nếu có, nó là vì mình chứkhông phải vì thí sinh. Mà tôi thì đâu có bị phân công làm một anh diễn viên cảilương ở đây đâu!

- Anh có nghĩ mình hơi bảothủ không? Chẳng nhẽ các comment vừa qua không làm anh suy nghĩ gì sao?

- Tôi thấy lúc này người ta haynói đến “quyền lực của comment”. Tôi thì lại không muốn dùng từ “quyền lực” ởđây vì tôi đâu có quan tâm đến nó. Hay đúng hơn, nó (có thể) là quyền của họ,chứ không thể là một thứ quyền lực đối với tôi! Lúc này, giờ này, tôi có phải làmột thằng bé trong cái làng này nữa đâu mà lại phải “yếu bóng vía” đến thế?

- Nhưng biết đâu,chính bởi vì không phải là “thằng bé”, mà mình mới càng cần phải giữ gìnhình ảnh hơn?

- Thế nào là công chúng? Cần phảiphân chia rõ ràng khái niệm công chúng ở đây, thay vì đưa ra một khái niệm“chung chung”, “co dãn”. Mà đám đông thì chín người mười ý, biết đâu mà lần! Thếnên, tôi nghĩ, mình chỉ thuộc về những công chúng yêu mến tôi trong những dự ánâm nhạc của tôi, chứ ở đây tôi là cái anh “đánh thuê” cơ mà, đâu phải là dự áncủa tôi?

- Ô, vậy khi đi “làm thuê”,anh không nghĩ gì đến chuyện “được - mất” sao?

- Tôi quan tâm nhiều hơn đến cáingười ta nhận được từ mình, sau những gì mình nhận được từ họ. Và vì vậy sự bằnglòng của nhà tổ chức, sự tiến bộ của thí sinh, trong đó ít nhiều có sự đóng gópcủa mình (không chỉ lúc ngồi ghế giám khảo mà nhiều hơn cả là lúc ở hậu trường)- đó mới là cái “được” mà tôi quan tâm hơn cả.

- Vậy anh có tính trở lạiBNHV nữa không? Người bảo anh rút hẳn, người bảo anh chỉ tạm dừng, thế là sao?

- Bác sĩ thì họ khuyên tôi là cầnphải tránh di chuyển và kiêng ánh sáng mạnh trong khoảng hơn hai tháng, dù tìnhtrạng bệnh chưa đến mức phải phẫu thuật. Thế nên, mặc dù BTC vẫn để “cửa ngỏ” đểđợi tôi về, nhưng tôi vẫn e rằng nếu đúng là hai tháng – như lời khuyên của bácsĩ – thì chắc là không kịp để tôi quay lại, thì giữa tháng 6 là đã kết thúc BNHVrồi còn gì!

NS Quốc Bảo: Sao tôi phải "rút lui trong danh dự"?
 

- Vẻ như “trùng khớp” quánhỉ: dư luận la ó, và anh kêu bị bệnh? “Rút lui trong danh dự” sao?

- Tôi chả làm gì mất danh dự đểmà phải “rút lui trong danh dự” cả! Bệnh tình trời kêu ai nấy dạ thôi, có saonói vậy, chứ tôi việc gì phải viện cớ?

- Chí Anh nói rằng “Khán giảđã quá khắt khe” với anh! Không chừng còn tệ hơn là chứng “tăng nhãn áp”, làchứng “tăng… thính áp” đấy nhỉ?

- Chí Anh thật tốt đối với tôi,nhưng thôi, để ý làm gì, việc mình mình làm! Và đã làm thì phải tập trung cao độvào việc chính, hơi đâu đi để ý ba cái chuyện ngoài lề. Còn thì khắt khe, đấy làviệc của khán giả. Nên tôi chả quan tâm, cũng chả trách gì họ!

- Vì thực ra là họ có quyền?

- Đúng rồi, đương nhiên bình phẩmlà quyền của họ, và chuyện đó là hiển nhiên, giữa thời đại của Facebook, miễn nókhông vượt quá khả năng hiểu biết của họ - mong là thế! Đúng là khi đứng ngoài,tôi cũng từng là một khán giả rất khắt khe, nhưng phải khi nhập cuộc, tôi mớithấy hết cái khó khăn của những người thực hiện một chương trình truyền hìnhthực tế nó “kinh khủng” thế nào, nếu như muốn làm cho nó lôi cuốn…

- Quốc Trung từng thông cảmvới giám khảo Got Talent rằng: “Thí sinh thiếu muối (ở chặng đầu) thì làm saogiám khảo mặn được”. Anh có nghĩ sở dĩ Quốc Bảo không “mặn”, có thể một phầncũng là do “mẻ lưới” của BNHV năm nay ít “cá to”?

- Tôi thực sự không muốn “đổ lỗi”cho ai trong chuyện này theo cách đấy. Nhưng điều Quốc Trung nói, tôi nghĩ,không phải là không có lý. Vì nói gì thì nói, chất lượng thí sinh chắc chắn làít nhiều ảnh hưởng đến cảm hứng của giám khảo – điều đó là đương nhiên chứ! Thựctế là có những tiết mục xem xong, chúng tôi không biết “comment” kiểu gì. Cónhững tiết mục khi tập thì rất ổn, vậy mà khi lên sàn lại chẳng có gì để xem, lạthế!

Dàn thí sinh của BNHV năm nay, tôi thấy, tất thảy họ đều nỗ lực hết sức nhưng đểtìm được một người có bản năng nhảy múa đậm đà đến nhuần nhị như Ngô Thanh Vânhay kể cả như Thu Minh ở mùa trước, thì quả tình là tôi chưa nhìn thấy ai, trongcả 10 người.

- Kể cả Minh Hằng?

- Kể cả Minh Hằng. Nhưng tấtnhiên, tôi vẫn tin khả năng về nhất của cô ấy, với điều kiện phải giữ được phongđộ. Ngoài ra, tôi cũng rất yêu khát vọng chiến thắng ở Vân Trang nhưng tiếc làđêm qua, cô ấy đã phải dừng bước.

- Không còn gặp anh ở BNHV,vậy khán giả có thể gặp lại anh ở đâu?

- Ở… văn viết, nếu như đó là điềuhọ thích. Không lâu nữa đâu, vì khoảng giữa tháng 6 này, tôi sẽ lại ra một tậpsách nữa. Vàsau đó, sẽ là một album gồm toàn những ca khúc mới của tôi … 

- Rõ là anh làm tôi thở phàorồi nhé! Cảm ơn anh!


Theo Đẹp



Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.