- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
35 tuổi và 3 cuộc hôn nhân đổ vỡ
Anh 35 tuổi, đã kết hôn 3 lần nhưng những cuộc hôn nhân ấy đều đổ vỡ. Sau đó, anh còn sống chung với vài người con gái nhưng tất cả cũng chẳng đi đến đâu.
Cuộc hôn nhân
thứ nhất đến khi anh ở tuổi 25 tuổi. Chỉ sau một năm chung sống, anh
cảm thấy ngột ngạt và bí bách không thể chịu đựng nổi. Vợ đối xử với anh
như một đứa con nít đôi ba tuổi luôn cần chăm sóc, trông coi. Vợ quản
lý giờ giấc, mọi sinh hoạt, những mối quan hệ của anh. Anh phản kháng
thì vợ bù lu bù loa, đay nghiến, chì chiết và nghi ngờ mọi lúc mọi nơi.
Một ngày mùa thu, anh đã đặt lá đơn ly hôn lên bàn. Vợ đọc lướt qua, nhìn thẳng vào mắt anh cười khẩy: “Có bồ mới rồi à? Chẳng đứa nào bằng con này đâu. Cứ thử mà xem!”. Rồi vợ lấy bút kí tên roẹt một cái. Ngay hôm sau vợ xách va li đi, không ngoảnh đầu nhìn lại.
Một ngày mùa thu, anh đã đặt lá đơn ly hôn lên bàn. Vợ đọc lướt qua, nhìn thẳng vào mắt anh cười khẩy: “Có bồ mới rồi à? Chẳng đứa nào bằng con này đâu. Cứ thử mà xem!”. Rồi vợ lấy bút kí tên roẹt một cái. Ngay hôm sau vợ xách va li đi, không ngoảnh đầu nhìn lại.
29
tuổi, anh kết hôn với một người phụ nữ hơn anh một tuổi. Sau gần một
năm chung sống, anh bày tỏ niềm mong ước muốn có một đứa con. Vợ anh
“khất” với lí do: “Em muốn học lên tiến sĩ đã. Còn trẻ, con cái để thư thư nhé anh!”.
Sau
nhiều lần tha thiết thuyết phục, vợ anh vẫn không suy chuyển tí tẹo
nào. Một lần, vô tình nghe thấy vợ nói chuyện điện thoại với một cô bạn:
“Lão cứ đòi có con, chết thật. Chả lẽ
xổ toẹt ra là đời này tao không thích sinh con. Tao ghét trẻ con lắm,
khóc lóc nhức đầu, bẩn ơi là bẩn, đẻ xong còn xấu xí cả người nữa!”.
Anh ngán ngẩm tột độ, ngay hôm sau đặt ngay lá đơn ly hôn trước mặt vợ. Vợ nhìn anh dò xét: “Anh có người khác à?”. “Không”. “Vậy thì vì sao?”. “Anh rất muốn được làm bố!”. “Ừm, vậy thì em xin lỗi, thẳng thắn thì em không muốn có con”. Rồi vợ nhanh chóng kí vào vào lá đơn ly hôn.
Năm
32 tuổi, một lần nữa anh kết hôn, với một người phụ nữ trẻ. Hơn 1 năm
sau khi chung sống, anh phát hiện ra vợ ngoại tình. Và người đó chẳng
phải ai khác chính là giám đốc công ty anh.
Anh giận dữ ném tờ giấy ly hôn xuống trước mặt vợ. Vợ anh thản nhiên đọc và bảo: “Vâng, em cũng chẳng muốn sống với một người đã đổ vỡ trong hôn nhân hai lần lại tài hèn sức mọn như anh nữa đâu”. Và vợ anh kí tên.
Anh
xin nghỉ việc ở công ty đó. Nỗi thất vọng và chán chường đè nặng tâm
trí, anh lao đầu vào công việc mới để quên đi tất cả. Nhiều lúc anh đã
mơ về một tình yêu và gia đình hạnh phúc. Nhưng rồi lý trí lại bảo với anh rằng nên chấm dứt ước mơ viển vông đó đi vì anh sẽ chẳng bao giờ có được điều đó cả đâu.
Càng ngày anh càng nhận ra, tình yêu và hạnh phúc là thứ quá xa xỉ với một thằng đàn ông thất bại như anh (Ảnh minh họa).
Anh dần có thói quen đi bar sau giờ làm việc căng thẳng, gặp gỡ những cô gái trẻ ở đó. Chẳng bao lâu sau, cô người tình theo anh về nhà, sống chung và không ràng buộc. Một cô, hai cô, ba cô, bốn cô, năm cô... người này đi lại có người khác thay thế ở bên anh.
Nhưng
người ở với anh lâu nhất chỉ 5 tháng, còn lại chỉ sau 1 hoặc 2 tháng họ
đều rời đi như vốn lẽ nó phải vậy. Anh không có tình cảm với bất cứ
trong số họ, họ cũng vậy. Càng ngày anh càng nhận ra, tình yêu và hạnh
phúc là thứ quá xa xỉ với một thằng đàn ông thất bại như anh.
Rồi
một ngày, anh đăng kí tham gia đi phượt cùng những người xa lạ. Trong
chuyến đi đó, anh đã gặp một cô bé 19 tuổi, đang là sinh viên đại học.
Anh xin được số điện thoại, địa chỉ trường của cô bé, nói chuyện khá
nhiều nhưng cũng chỉ nghĩ đó như một trò đùa cợt cho vui.
Nhưng
qua những lần nói chuyện hài hước, thông minh nhưng cũng không kém phần
sâu sắc của cô bé, anh nhận ra anh rất thích nói chuyện với cô bé này.
Nhìn bức ảnh cô bé trong chiếc áo dài trắng tinh khôi, gương mặt trong
sáng, nụ cười tươi tắn, anh như bị hớp hồn.
Anh kể cho cô bé nghe về công việc và hôn nhân của mình. Anh hỏi: “Em có nghĩ một người như anh sẽ lại có thể tìm được hạnh phúc không?”.
“Hạnh phúc được chia đều cho tất cả mà. Chỉ là anh có thật sự muốn có nó không thôi. Với lại ly hôn thì đâu có nghĩa là xấu nhỉ?” - Cô bé trả lời.
Cô
kể rất nhiều chuyện cho anh nghe, mang thời sinh viên hồn nhiên ngày
nào về với anh khiến lòng anh thấy ấm áp vô cùng - thứ cảm giác đã rất
lâu rồi anh không có được.
Và rồi anh ngỡ ngàng nhận ra, trái tim anh không thôi gào thét tên cô hằng đêm. Anh không muốn thừa nhận mình đang yêu, nhưng sự thực là như thế. Anh rất sợ mình sẽ làm tổn thương cô, tổn thương trái tim thuần khiết ấy. Anh đã đổ vỡ nhiều lần trong tình yêu và hôn nhân. Còn cô, cô là cô bé 19 tuổi, cô vẫn không thể hiểu hết cuộc sống vô cùng này…
Anh hay
sang trường thăm cô. Được nghe thấy giọng cô, được nhìn thấy cô là trái
tim anh bình yên và thanh thản lạ thường. Cô kể cho anh nghe, cô mồ côi
cha mẹ và sống với anh trai của mình từ nhỏ, đồng nghĩa với không còn
người thân nào ngoài anh trai mình. Cô đã từng đi làm thêm để tự lập
trước khi vào đại học. Tuổi thơ khốn khó và nhiều bất hạnh nhưng chưa bao giờ cô đánh mất hy vọng về hạnh phúc.
Anh
lặng người đi khi biết những chuyện về cô. Thương cô một, anh cảm phục
cô mười. Một cô bé đầy can đảm và chín chắn trước tuổi. Thấm thoắt cũng
đã hơn một năm trôi qua, cô gái đã bước sang năm học thứ ba đại học và
bước vào tuổi 20 - dấu mốc quan trọng của cuộc đời mỗi con người.
Ngày
sinh nhật 20 tuổi của cô, anh mang đến một bó hoa hướng dương - loài
hoa luôn hướng về phía mặt trời, cũng là loài hoa cô yêu nhất. Cô ôm bó
hoa, nhìn anh đầy xúc động. Anh, 35 tuổi, đã trải qua biết bao cuộc tình, nhưng lại giống như một chàng trai 20, nhút nhát và ngượng ngùng khi bắt gặp ánh mắt cô đang nhìn mình.
Anh lấy hết can đảm để nắm tay cô: “Anh yêu em, từ rất lâu rồi. Làm người yêu anh nhé?”.
Đáp lại anh là một nụ cười - chính là nụ cười đã làm anh phải lòng ngay từ cái nhìn đầu tiên: “Vâng, em cũng yêu anh! Em đợi câu nói này của anh lâu rồi”.
Theo Trí thức trẻ
-
Tâm sự3 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự14 giờ trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự19 giờ trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự19 giờ trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự19 giờ trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự23 giờ trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự1 ngày trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự2 ngày trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!