- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Khi nhìn thấy mẹ kế của người yêu, tôi bất ngờ đến không thốt nên lời
Nhìn người yêu cũ ngồi bình thản trên ghế salon mà tôi cứng họng. Có ai ngờ tôi và cô ấy lại gặp nhau trong hoàn cảnh bi hài này.
Tôi từng có tình yêu sâu đậm 3 năm với H. Cô ấy nhỏ hơn tôi 1
tuổi. Thời gian đó chúng tôi chung sống với nhau như vợ chồng. Tuy
nhiên tôi chưa từng nghĩ sẽ cưới H làm vợ vì gia đình chúng tôi ở quá xa
nhau. H ở Khánh Hòa còn tôi ở tận Quảng Bình. Tôi chỉ nghĩ đây đơn
thuần là tình yêu sinh viên khi nào ra trường sẽ kết thúc tất cả.
Khi tôi tốt nghiệp thì H chuẩn bị vào năm 4. Những ngày cuối cùng ở lại trường chúng tôi cứ quấn quýt bên nhau. Thú thật tôi yêu H thật lòng. Cô ấy cứ nói sẽ ra thăm tôi rồi nói tôi không được bỏ rơi cô ấy, không được lừa dối cô ấy. Tôi ừ ừ mà lòng dạ cũng rối bời và đau khổ.
Tôi về quê, xin được việc làm ở công ty điện lực. Công việc mới khởi đầu nên cũng vất vả. Vì thế tôi ít gọi điện cho H hơn. Một hôm, cô ấy gọi điện cho tôi, giọng hốt hoảng và đứt quãng vì khóc: "Em có bầu rồi anh ơi. Giờ phải làm sao đây?". Tôi suýt đánh rơi điện thoại khi nghe cô ấy nói hết câu.
Những ngày cuối cùng ở lại trường chúng tôi cứ quấn quýt bên nhau. (Ảnh minh họa)
Đột ngột quá nên tôi chỉ biết bảo cô ấy bình tĩnh để tôi thu xếp công việc vào lại Quy Nhơn - thành phố nơi chúng tôi theo học. Xin nghỉ được đúng 1 ngày, tôi nói người yêu chuẩn bị để tôi vào là dẫn đi phá thai luôn. Nhưng cô ấy nhất quyết không chịu, thậm chí tôi vào đến nơi rồi cô ấy cũng không đi. Thuyết phục, dọa nạt đủ mọi cách H vẫn cương quyết: "Con em em nuôi. Em chấp nhận hết. Anh không được làm hại nó". Tối đó tôi lên xe về lại Khánh Hòa và chúng tôi chia tay từ hôm đó.
H thay số điện thoại, cắt đứt liên lạc nên tôi không thể biết thêm thông tin gì về em. Bảy năm qua, tôi vẫn luôn áy náy khi nghĩ về H. Tôi chỉ không ngờ có ngày gặp lại cô ấy nhưng trong tình huống khó xử vô cùng.
Làm ở quê được một năm thì tôi được chuyển vào Sài Gòn để làm việc tại tổng công ty. Ở đây tôi quen người yêu hiện tại của mình. Em nhỏ hơn tôi nhiều tuổi và rất tự hào về gia đình mình. Em hay kể về ba mẹ mình. Ba em hiện cũng hơn 50 tuổi và mới cưới vợ hai được 3 năm nay.
Nghe người yêu tôi kể thì vợ hai ông ấy hơn em chỉ vài tuổi, chắc cũng ngang ngang tuổi tôi và cũng có một đứa con trai 7-8 tuổi. Em kể về mẹ kế với sự thích thú và kính trọng. Em nói mẹ kế tuy trẻ mà rất giỏi và biết cách sống. Chưa bao giờ em thấy ba mình cười nhiều, vui vẻ và hạnh phúc như mấy năm nay. Đứa con riêng của mẹ kế em cũng hiền lành, học giỏi và lễ phép.
Hôm chủ nhật vừa rồi, tôi đến nhà em chơi để bàn đến chuyện cưới hỏi. Khi đến, tôi cầm trái cây và một ít quà biếu cho bố mẹ vợ tương lai. Khi tôi vừa vào thì một cậu nhóc chạy ra, miệng liếng thoắng: "Người yêu của chị hai đến rồi này ba mẹ ơi". Nhưng nhìn đứa bé, tôi bất giác giật mình. Nó có nét gì đó quá quen thuộc, nói thẳng ra thì nó khá giống tôi ngày còn nhỏ.
Suốt cả buổi nói chuyện và ăn cơm trưa, tôi vẫn không sao chấp nhận được sự thật này. (Ảnh minh họa)
Vừa lúc đó thì bố mẹ người yêu tôi từ trên lầu đi xuống. Khi chào đến mẹ kế của bạn gái thì cứng họng điếng người. Đã mấy năm không gặp nhưng dù có chết tôi vẫn nhớ khuôn mặt đẫm nước mắt của H ngày tôi về lại quê cách đây 7 năm. H cũng sững sờ rồi nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh.
Suốt cả buổi nói chuyện và ăn cơm trưa, tôi vẫn không sao chấp nhận được sự thật này. Nhìn H và chồng tình tứ gắp thức ăn cho nhau mà tôi cảm thấy trong người như có gì đó day dứt, khó chịu. Không chỉ thế, ông ấy còn bế bồng và nựng nịu đứa bé trai mà tôi chắc chắn nó là con trai tôi. H cũng không nói chuyện gì với tôi mà chỉ lặng lẽ ăn. Từng giây trôi qua đúng là dài như cả năm vậy.
Rời khỏi nhà người yêu mà tim tôi nặng như đeo đá. Giờ tôi phải làm sao đây? Tôi có nên hẹn gặp H để hỏi rõ sự việc không? Nếu đứa bé đó đúng là con trai tôi thì tôi làm sao mà tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa? Chưa bao giờ tôi hoảng loạn như lần này. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo Trí thức trẻ
-
Tâm sự16 phút trướcMỗi dịp lễ, Tết, mẹ lại xốn xang muốn về gặp họ hàng, người thân. Nghĩ đến cảnh người ta có quê, có nhà để về, mình thì không, mẹ lại giấu tôi khóc.
-
Tâm sự1 giờ trướcĐi du lịch cùng bố mẹ chồng một năm rồi khiến tôi cạch đến già.
-
Tâm sự4 giờ trướcAnh ta hoảng hốt khi thấy tôi xuất hiện. Trái ngược với chồng, vợ anh lại rất bình tĩnh, chào đón tôi như một người khách tới nhà. Đến lúc này tôi mới nhận ra, vợ anh ấy cực kỳ dịu dàng và xinh đẹp.
-
Tâm sự5 giờ trước"Không có lửa thì sao có khói", những gì người yêu cũ của chồng sắp cưới nói vẫn ám ảnh tôi từ hôm kia đến bây giờ.
-
Tâm sự9 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự20 giờ trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự1 ngày trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự1 ngày trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự1 ngày trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.