- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Lấy vợ ngay cạnh nhà, mới chỉ cãi nhau, cả nhà vợ đã lao sang chửi bới
Vợ chồng sống làm sao tránh được có lúc mâu thuẫn, bất đồng. Nhưng khổ nỗi, hai vợ chồng chỉ vừa mới to tiếng với nhau, cả nhà cô ấy đã lao sang mắng mỏ, chửi bới tôi không ra gì.
Vợ chồng sống làm sao tránh được có lúc mâu thuẫn, bất đồng. Nhưng khổ nỗi, hai vợ chồng chỉ vừa mới to tiếng với nhau, cả nhà cô ấy đã lao sang mắng mỏ, chửi bới tôi không ra gì.
Tôi đã nhẫn nhịn, nhịn suốt hơn 5 năm qua để cho cái gia đình này yên ấm. Nếu không vì nghĩ đến nhiều người khác thì có lẽ tôi đã ly hôn ngay sau khi cưới được 2 tháng rồi.
Cuộc hôn nhân của tôi thực sự là một bi kịch. Lỗi không phải phần nhiều do vợ tôi mà là do bố mẹ của cô ấy. Tôi mệt mỏi và khó mà chấp nhận được.
Tôi cưới vợ gần nhà, chỉ cách vài trăm mét. Lúc đầu ai cũng bảo như thế nhàn, sau này sinh con đẻ cái có ông bà hai bên hỗ trợ. Vợ tôi là con gái duy nhất trong nhà, cô ấy có hai anh trai. Kinh tế gia đình vợ tôi rất khá nên từ nhỏ cô ấy đã được chiều chuộng, cưng nựng như công chúa.
Ngay từ hồi yêu tôi cũng đã biết điều này nhưng nghĩ chuyện đó chẳng có vấn đề gì cả. Nhà vợ quý mến cô ấy thì mình càng tốt chứ sao đâu. Nhưng rồi lấy về rồi tôi mới thấy cái khổ nhục của tình yêu thương vô bờ đó.
Vợ tôi là con gái duy nhất trong nhà, cô ấy có hai anh trai. Kinh tế gia đình vợ tôi rất khá nên từ nhỏ cô ấy đã được chiều chuộng, cưng nựng như công chúa. (ảnh minh họa)
1 tháng sau khi cưới, chúng tôi bắt đầu có trận cãi nhau đầu tiên. Tôi và vợ thậm chí còn không to tiếng, chỉ là bất đồng quan điểm. Vốn quen được chiều chuộng, vả lại vừa cưới xong nên chắc hẳn thấy chồng không chiều ý mình nên vợ tôi bị tổn thương.
Cô ấy chạy sang tâm sự với mẹ, vừa nói vừa khóc lóc. Những tưởng mọi việc chỉ dừng lại như thế, ai dè tối đó, cả nhà vợ kéo sang nhà tôi đòi… họp gia đình.
Bố vợ tôi nói gần 3 tiếng đồng hồ, trách cứ tôi là đàn ông không bao dung, không thông cảm cho vợ. Ông còn nói tôi không đáng mặt làm chồng. Ngày xưa yêu thì hứa như thế này, thế nọ mà giờ vừa cưới về đã để con gái ông phải khóc.
Thú thật lúc đó tôi giận lắm vì tôi nghĩ mình chẳng làm gì quá đáng đến mức như thế. Nhưng rồi nghĩ vừa mới cưới nhau xong, bố mẹ vợ chắc cũng xót con nên tôi nhẫn nhịn bỏ qua.
Sống gần nhau, có nhiều khi vợ tôi không nói mà mẹ vợ tôi nghe ngóng được thế là cả nhà lại kéo sang. Tôi có cảm giác mình như tội phạm, nói cái gì, làm cái gì cũng bị soi xét và bị vạch tội. (Ảnh minh họa)
Và… đó là điểm khởi đầu cho một cuộc hôn nhân đầy bi kịch của tôi. Kể từ đó, cứ hễ vợ chồng tôi xảy ra xích mích, dù là nặng lời, to tiếng với nhau hay chỉ là mâu thuẫn không tìm được tiếng nói chung là cả nhà vợ lao sang tìm tôi… hỏi tội.
Sống gần nhau, có nhiều khi vợ tôi không nói mà mẹ vợ tôi nghe ngóng được thế là cả nhà lại kéo sang. Tôi có cảm giác mình như tội phạm, nói cái gì, làm cái gì cũng bị soi xét và bị vạch tội.
Hơn 5 năm qua tôi sống như địa ngục. Tôi không phải là gã đàn ông tồi tệ, tôi chưa bao giờ đánh vợ lấy một lần. Nhưng cuộc sống vợ chồng làm sao tránh khỏi có lúc mâu thuẫn. Vậy mà bố mẹ vợ tối ngày giáo huấn tôi, nói tôi không ra gì.
Điều khó chấp nhận hơn nữa là cả gia đình bên vợ luôn xen vào chuyện của nhà tôi. Cách mà bố mẹ vợ tôi làm hàng xóm, láng giềng nhìn tôi như một gã chồng khốn nạn, tối ngày để bố mẹ vợ phải chạy sang bênh con.
Phải nói thật, chúng tôi được bố mẹ vợ giúp đỡ nhiều nên có lẽ vì thế mà ông bà càng không cho phép tôi được “cãi nhau” với vợ. Thái độ khác thường của nhà vợ khiến chính bố mẹ tôi cũng chán và chẳng bao giờ qua thăm vợ chồng tôi.
Mẹ tôi nói bóng gió: “Sợ sang nhà con chơi, nói gì, làm gì thất thố với con dâu, hôm sau ông bà thông gia lại sang dằn mặt thì khổ lắm”.
Quả thật, nếu không vì nhìn hai đứa con còn bé quá thế kia thì có lẽ tôi đã bỏ vợ lâu rồi. Tôi không thể chịu đựng thêm được cảnh này hơn nữa (Ảnh minh họa)
Đã rất nhiều lần tôi nói với bố mẹ vợ rằng hãy để cho chúng tôi có sự tự do và tôn trọng nhà tôi, nhưng ông bà mặc kệ hết. Chỉ cần con gái có gì không vui là ông bà sang hỏi tội tôi. Tất cả những điều này khiến tôi mệt mỏi và muốn ly hôn.
Quả thật, nếu không vì nhìn hai đứa con còn bé quá thế kia thì có lẽ tôi đã bỏ vợ lâu rồi. Tôi không thể chịu đựng thêm được cảnh này hơn nữa. Mặc dù vợ tôi không hoàn toàn sai nhưng tôi quá mệt mỏi với cách hành xử của nhà vợ.
Giờ đây, tôi đang tính bán nhà, chuyển ra thật xa nhà vợ để hạn chế bớt điều này xem sao. Còn nếu không thể thay đổi được, tôi sẽ ly hôn.
Theo Khám phá
-
Tâm sự3 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự14 giờ trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự19 giờ trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự19 giờ trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự19 giờ trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự1 ngày trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự1 ngày trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự2 ngày trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!