- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Mẹ chồng nhập viện tôi vẫn về nhà bố mẹ đẻ, khi biết chuyện ai cũng vỗ tay ủng hộ còn chồng thì hoảng hốt
Từ khi tôi sinh con, mẹ chồng như trở thành con người khác, bà không hề giúp mẹ con tôi mà liên tục sang nhà con dâu cả.
Trước khi cưới chồng, tôi luôn mong muốn được ở riêng, dù nhà to hay nhỏ thì mình cũng sẽ thoải mái hơn nhiều so với việc ở chung cùng bố mẹ chồng. Nhưng lúc đó, mẹ chồng một mực khuyên hai đứa, bà tâm sự: "Anh trai và chị dâu con ra ngoài ở riêng rồi, nhà còn mỗi hai ông bà già, giờ hai đứa cưới xong cứ ở lại với bố mẹ cho vui cửa vui nhà. Sau này sinh con đẻ cái, mẹ cũng đỡ đần cho".
Nghe lời mẹ nói hợp lý nên chồng cũng khuyên nhủ tôi đừng ra ngoài thuê nhà, tôi cũng đồng ý. Tôi mong những lời mẹ chồng nói sẽ trở thành hiện thực và sống hòa thuận, yêu thương nhau như ruột thịt.
Thời gian đầu ở chung, mẹ chồng thương tôi lắm, đi làm về là có cơm ăn ngay, tôi chỉ phải rửa bát vào buổi tối. Những việc vặt trong nhà như lau chùi dọn dẹp thì bà đều làm giúp cả. Nhưng kể từ khi sinh con, mọi chuyện hoàn toàn thay đổi đến bản thân tôi còn không nghĩ ra.
Từ khi tôi sinh con, mẹ chồng như trở thành con người khác, bà không hề giúp mẹ con tôi mà liên tục sang nhà con dâu cả. Chị dâu tôi cũng vừa sinh con trai được 3 tháng nay, còn tôi sinh con gái. Tôi cảm giác như mẹ chồng phân biệt đối xử giữa cháu trai và cháu gái nên mới cư xử như vậy. Dù bà không nói ra nhưng hành động là tôi hiểu được ngay. Sáng ra bà đi rất sớm, tối bà về muộn như ở nhà chẳng có việc gì, trong khi tôi bận túi bụi chăm con nhỏ.
Chồng tôi lại bận đi làm, chẳng thể giúp được gì. Có hôm sáng ra mẹ chồng giúp tôi kho thịt nhưng đến lúc nồi thịt cháy kết tôi ở trên tầng ngửi thấy chạy xuống chẳng thấy bà đâu. Tôi gọi điện thì bà bảo con dâu cả gọi sang gấp nên bà đang nấu thịt quên mất. May mà tôi xuống kịp không thì nhà cháy cũng chẳng còn.
Vừa phải chăm con, vừa phải dọn dẹp nhà, tôi cảm thấy bí bức trong người. Mỗi lần chồng đi làm về là tôi như muốn xả cơn tức giận, tôi ngỏ lời muốn anh bớt công việc giúp tôi. Chồng chẳng thông cảm lại nói nặng lời: "Giờ tôi đi làm kiếm tiền đưa cho cô hết, cô còn muốn gì nữa". Nghe chồng trách móc tôi chỉ biết tủi thân rơi nước mắt. Đến lúc cãi nhau lên đỉnh điểm, tôi tức giận nói: "Mẹ anh thích con trai hơn nên ngày nào cũng sang nhà chị dâu, kể từ khi tôi sinh, mẹ không thèm nhìn mặt cháu ngoại khiến tôi cảm thấy rất thiệt thòi. Giờ tôi không ở đây nữa, tôi về nhà bố mẹ đẻ một thời gian".
Sau hôm cãi nhau đó, mẹ chồng tôi sáng ra vội sang nhà chị dâu bỗng nhiên trượt ngã cầu thang bị gãy chân. Chồng phải đưa bà đi nhập viện nhưng tôi mặc kệ vẫn mang con về nhà ngoại. Lúc sau chồng tôi gọi điện nói: "Em về nhà đi, mẹ bị gãy chân phải nhập viện cần có người chăm sóc. Chắc bà ở viện 3 hôm thôi sẽ về nhà, em ở nhà tiện thì chăm con, chăm cả bà luôn thể".
Nghe chồng nói tôi thấy nực cười, bỗng dưng tôi đang chăm con nhỏ lại phải chăm thêm mẹ chồng, thật vô lý. Biết chuyện của tôi, đằng ngoại ủng hộ tôi không về vì bản thân tôi đang ở cữ phải về nhà ngoại để bố mẹ chăm sóc, thời gian công sức đâu mà tôi chăm mẹ chồng nữa. Bố mẹ đẻ cũng rất thương tôi, trước đây ông bà cứ nghĩ tôi được gả vào nhà chồng tốt, mọi chuyện suôn sẻ nhưng ai ngờ giờ mới thấu lòng người.
Tôi nhất quyết không về, chồng gọi điện mắng tôi là đồ vô ơn không biết nghĩ đến người khác. Nhưng rõ là mẹ chồng có nghĩ đến mẹ con tôi đâu. Sau vài ngày suy nghĩ, tôi quyết định ly hôn với chồng. Khi nhận được tin nhắn của tôi, chồng gọi điện thoại lại với sự hốt hoảng bảo: "Em điên à, tự dưng lại nói đến ly hôn. Thôi, em cứ ở nhà ngoại khi nào muốn về thì về, đừng làm căng lên thế". Sự nhún nhường của chồng khiến tôi đang suy nghĩ lại nhưng cứ nghĩ đến cảnh giờ không biết phải sống sao với mẹ chồng tôi lại muốn rời xa ngôi nhà đó. Hãy cho tôi lời khuyên, tôi đang rối quá!
(Xin giấu tên)
Theo Vietnamnet
-
Tâm sự10 giờ trướcĐọc xong thư và cuốn sổ của mẹ chồng, con dâu bật khóc cảm thấy có lỗi.
-
Tâm sự14 giờ trướcCâu chuyện của hai vợ chồng kết thúc trong sự ấm ức của tôi. Chồng tôi bao năm nay vẫn vậy, vẫn nhẹ nhàng với cả thế giới, trừ vợ.
-
Tâm sự19 giờ trướcTôi thấy cơ hội hiếm có nên bảo cô em bán luôn, tiền lại gửi tiết kiệm hoặc tìm mua mảnh đất khác. Nhưng miếng đất vị trí đẹp, cô em họ muốn để một thời gian nữa. Vì là mua chung nên chúng tôi cũng cố gắng dung hòa.
-
Tâm sự19 giờ trướcTheo bác, việc cần làm ngay của cháu là tìm lý do để rời khỏi người đàn ông vô đạo đức kia, đồng thời nói lời chia tay với bạn trai mà không cần cho anh ấy biết quá khứ tồi tệ của mình.
-
Tâm sự21 giờ trướcTôi từng thấy may mắn khi chọn công việc nhàn, ít áp lực, nhưng nay khi gửi CV ngập cả hộp thư các đơn vị tuyển dụng mà vẫn thất nghiệp, tôi biết mình sai.
-
Tâm sự1 ngày trướcTỉnh giấc giữa đêm không thấy chồng đâu, tôi mắt nhắm mắt mở đi xuống dưới tìm thì bất ngờ nghe được cuộc điện thoại, nội dung khiến tôi đứng hình.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhiều năm lấy chồng, tôi trải qua cuộc sống chán nản, mệt mỏi và cô độc nhưng không ai thấu hiểu.
-
Tâm sự1 ngày trướcVậy mà chỉ vì thích sống hưởng thụ bản năng, thích đua đòi ăn diện nhưng không muốn bỏ sức lao động nên cuối cùng cô phải trả giá đắt cho sự lựa chọn làm 'gái bao' của mình.
-
Tâm sự1 ngày trướcCác đồng nghiệp khác giới của tôi, hễ tôi khen là chồng tôi tìm mọi cách chê bai, nói xấu. Sống với chồng, tôi ít nhiều cũng bị nhiễm cách nhìn tiêu cực của anh ấy. Đến lúc tôi giật mình thấy không thể tiếp tục cách sống tiêu cực đó nữa
-
Tâm sự1 ngày trướcTrong mắt mọi người và các con, chồng tôi là người sống mẫu mực, thương yêu vợ con. Ấy vậy mà anh ấy Email nhầm cho tôi bức thứ định gửi bồ nhí với lời lẽ hết sức nhạy cảm, nói rằng cô ta làm tình giỏi khiến anh ấy lúc nào cũng nhớ...
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi không biết mình đã sai ở đâu hay ngay từ đầu, khi tôi cãi lời bố mẹ để bước vào cuộc hôn nhân này đã là một sai lầm của cuộc đời tôi.
-
Tâm sự2 ngày trướcNhờ pha đi chợ “sáng tạo” của chị dâu mà bữa tối cả nhà đành kéo nhau ra ngoài ăn hàng.
-
Tâm sự2 ngày trướcTrải qua cuộc hôn nhân đổ vỡ, tôi mất niềm tin vào tình yêu, nhưng sự ấm áp, theo đuổi cuồng nhiệt của cậu ấy lại khiến tôi rung động.