- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Người cũ trở về…còn đám cưới mới thì sao?
Khi mà bao ký ức về mối tình xưa tưởng chừng như đã xóa nhòa trong tôi, đã ngủ yên vào quá khứ chẳng khi nào tôi bận tâm nữa thì bất ngờ một ngày người cũ của tôi trở lại…
Khi mà baoký ức về mối tình xưa tưởng chừng như đã xóa nhòa trong tôi, đã ngủ yênvào quá khứ chẳng khi nào tôi bận tâm nữa thì bất ngờ một ngày người cũcủa tôi trở lại…
Tôi và em đã có một tình yêu thật đẹp, suốt 3 năm gắn bó mặn nồng. Từmột chàng sinh viên nghèo tôi đã có trong tay hai tấm bằng đại học danhtiếng ở Hà Nội và sắp hoàn thành văn bằng Thạc sỹ cuối năm tới. Hiện tôiđang là Phó phòng của một công ty tại Hà Nội.
Hạnh phúc mà chúng tôi xây dựng bấy lâu nay cùng nhau vun đắp tưởng đãđến rất gần, chúng tôi dự định qua tết sẽ tổ chức đám cưới và bao nhiêudự định về mái nhà hạnh phúc ở tương lai.
|
Ảnh minh họa |
Suốt 3 năm chịu đựng sức ép từ phía gia đình em, chúng tôi đã vượt quatất cả, đã trao nhau bao nhiêu ân tình sâu nặng, đóng góp vào sự thànhcông của tôi ngày hôm nay có sự hy sinh thầm lặng của em. Sự trợ giúpcủa em đối với tôi ngay ở những lúc khó khăn nhất của cuộc đời. Tôi thầmnghĩ có lẽ những ân tình mà em đã trao tôi, tôi có trả cả cuộc đời cũngkhông hết…Vậy mà tôi chưa kịp đền đáp ân tình cho em đã bị gia đình emphản đối kịch liệt.
Tôi là người Bắc, còn emlà người miền Trung. Lý do được phía gia đình em đưa ra là vì không muốnem lấy chồng xa sợ em khổ…lý do ấy quyết liệt đến mức buộc em phải lựachọn giữa tình yêu và gia đình. “Bên hiếu, bên tình” bên nào nặng hơn?Tôi biết không thể để em, một người con gái mong manh yếu ớt mang tộibất hiếu với gia đình được. Hơn nữa, để ngăn cản chúng tôi đến với nhau,gia đình em đã chuyển công tác của em vào Sài Gòn, trong khi tôi ở HàNội…Chúng tôi đã ngậm ngùi chia tay trong nước mắt. Suốt cả mấy thángtrời em và tôi sống trong tiều tụy héo mòn, tôi sút đến cả chục cân, cònem cũng chẳng hơn gì tôi. Thế nhưng mọi lời thuyết phục với gia đình emđều vô nghĩa…Em quyết định ra đi không để lại một tin tức gì, bỏ mặc tôiđau đớn quằn trong nhớ thương em hàng đêm.
Thời gian thấm thoát trôi đi, đã gần một năm. Người ta thường nói thờigian là liều thuốc tiên sẽ làm lành tất cả…và quả đúng như vậy. Nỗi đautrong tôi đã dần nguôi ngoai, tôi đã trở lại với cuộc sống thường nhậtvới sự bình yên và thanh thản trong tâm hồn. Và tôi đã quen em, một côbé đồng hương, ngoan ngoãn dễ thương. Gia đình em nghèo, rất nghèo nhưngem đã luôn thấu hiểu tôi, ở bên tôi bất cứ khi nào tôi cần.
Em đã giúp tôi mau lànhvết thương cũ và lấp đầy khoảng trống trong lòng mà người cũ đã để lạitrong lòng tôi. Có thể nói em đã giúp tôi được sống lại thêm lần nữa vàcảm thấy cuộc sống này còn có ý nghĩa. Em và tôi đã về ra mắt gia đìnhtrong niềm vui và hạnh phúc của hai bên gia đình, bố mẹ em là nhữngngười nông dân hiền lành chất phác. Tôi thầm cảm ơn hai bác vì đã sinhra em, nuôi dưỡng em để cuộc đời mang đến cho tôi. Chúng tôi đã dự địnhtổ chức đám cưới vào mùa thu tháng 8, khi tôi bảo vệ xong tấm bằng Thạcsỹ. Tôi nhận rõ hạnh phúc hiện trên đôi môi em cười, cảm ơn cuộc đời đãmang em đến bên tôi…
Nhưng cuộc đời nhiều khi không như người ta muốn. Khi mà bao ký ức vềmối tình xưa tưởng chừng như đã xóa nhòa trong tôi, đã ngủ yên vào quákhứ chẳng khi nào tôi bận tâm nữa thì bất ngờ một ngày người cũ của tôitrở lại…thì ra sau bao tháng xa cách em vẫn một lòng chung thủy với tôi,em vẫn không yêu ai ngoài tôi. Có lẽ vì sự quyết tâm đó của em mà giađình em cũng không còn đủ sức can ngăn em nữa, cho em tự quyết định hạnhphúc của mình…và em đã trở lại tìm tôi.
Em trở về bên tôi giữa lúc này khiến lòng tôi rối bời. Tôi biết làm saođây? Ân tình em trao tôi khi xưa quá nhiều, em đã vì tôi, đã chờ đợitôi, đã giúp tôi rất nhiều trong những tháng năm sinh viên nghèokhó…Nhưng tôi cũng không thể rũ bỏ tất cả những gì mình đang có, nhất làkhông thể để bố mẹ già mất thể diện với hàng xóm láng giềng được…
Tôi phải làm sao? Bước tiếp trên con đường hạnh phúc đang rộng mở haydừng lại để nối lại những ân tình xưa?
Theo VietNamNet
-
Tâm sự3 giờ trướcAnh ta hoảng hốt khi thấy tôi xuất hiện. Trái ngược với chồng, vợ anh lại rất bình tĩnh, chào đón tôi như một người khách tới nhà. Đến lúc này tôi mới nhận ra, vợ anh ấy cực kỳ dịu dàng và xinh đẹp.
-
Tâm sự4 giờ trước"Không có lửa thì sao có khói", những gì người yêu cũ của chồng sắp cưới nói vẫn ám ảnh tôi từ hôm kia đến bây giờ.
-
Tâm sự7 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự19 giờ trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự23 giờ trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự23 giờ trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự23 giờ trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự1 ngày trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".