- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Tôi muốn buông bỏ cuộc hôn nhân này để sống cho chính mình
Thật lòng khi ấy tôi cũng có suy nghĩ là cưới rồi sẽ yêu, sẽ có tình có nghĩa nhưng có lẽ đó là sai lầm lớn nhất của tôi khi bắt đầu cuộc hôn nhân này.
Tốt nghiệp ra trường tôi xin vào làm ở một công ty du lịch. Vốn là người ham công việc và cũng muốn khẳng định vị trí của mình nên tôi dành tất cả thời gian ở công ty. Cuộc sống bận rộn nên tôi cũng không quan tâm nhiều đến chuyện tình cảm, vài mối tình đến rồi đi chẳng để lại ấn tượng gì sâu đậm.
Mãi đến khi thấy bạn bè cùng tuổi ai cũng con bồng con bế tôi mới giật mình. Vả lại ngày nào về đến nhà mẹ tôi cũng mãi một chủ đề là khi nào mới chịu có chồng làm tôi phát chán. Nên tôi kết hôn vào năm mình 29 tuổi, một cuộc hôn nhân sắp đặt của bố mẹ hai bên.
Ngày đó cả anh và tôi đều nhận thấy đối phương chẳng ai có thiếu sót gì. Vẻ ngoài không đến nỗi tệ, công việc thì ổn định, sau ba tháng tìm hiểu chúng tôi đám cưới. Thật lòng khi ấy tôi cũng có suy nghĩ là cưới rồi sẽ yêu, sẽ có tình có nghĩa nhưng có lẽ đó là sai lầm lớn nhất của tôi khi bắt đầu cuộc hôn nhân này.
Sau kết hôn chúng tôi sống trong căn hộ chung cư mà cả hai góp tiền để mua. Cuộc sống phẳng lặng đến mức nhàm chán. Anh chẳng bao giờ quan tâm hay để ý gì đến tôi. Sống cùng nhau anh chưa khi nào tặng tôi một món quà hay một lời khen.
Ngày mới cưới tôi cũng dành nhiều thời gian để vun vén cuộc sống gia đình. Tan giờ làm là ba chân bốn cẳng chạy ngay về nhà, hì hục chuẩn bị cơm chiều. Nhưng rồi mòn mỏi chờ đợi khi cơm canh nguội lạnh. Anh về cũng không hề để ý đến cảm nhận của tôi. Vậy mà khi tôi có ý trách móc, anh lại sẵn giọng: "Tôi có bảo cô đợi không, đói thì cô cứ việc ăn tôi đâu có cấm". Nhiều lần vừa bê thức ăn đi đổ bỏ tôi vừa khóc.
Khi tôi có con đầu lòng, tình cảm vợ chồng cũng chẳng thay đổi gì nhiều. Thời gian tôi mang bầu, ở cữ rồi có con nhỏ vậy mà anh bỏ nhà đi suốt. Có khi còn đi qua đêm. Mới đầu tôi còn lên tiếng này nọ, nhưng dần dà tôi cũng chán, mặc anh muốn đi đâu thì đi. Cuộc sống gia đình nhạt nhẽo, anh và tôi sống cùng nhà nhưng cứ xa lạ như hai người dưng.
Cách đây ba tháng tôi có chuyến công tác dài ngày ở thành phố biển. Trong buổi hội thảo về du lịch tôi có gặp Bình, anh hơn tôi 8 tuổi và cũng làm chung ngành. Qua tiếp xúc tôi và Bình đều nhận ra mình có rất nhiều điểm hợp nhau.
Những ngày ở đây Bình đưa tôi đi tham quan nhiều nơi, anh dành cho tôi sự quan tâm vô cùng đặc biệt. Những lúc bên Bình tôi thấy mình thật sự vui vẻ thậm chí là rất hạnh phúc. Anh mang lại cho tôi cảm giác mình là một người phụ nữ, được nâng niu được chăm sóc và được tôn trọng.
Mỗi tối trên con đường ngập tràn gió biển, hai đứa cùng ngồi trên quán vỉa hè ăn ngô nướng. Hay đơn giản là anh cùng tôi đi trên những con đường để ngắm phố về đêm. Chỉ những điều nhỏ bé như vậy thôi nhưng lòng tôi ngập tràn niềm vui.
Những điều đơn giản ấy nếu tôi nói với chồng mình thế nào anh ta cũng nạt: "Cô rãnh quá nhỉ, dở hơi". Nhiều lần tôi nghĩ có lẽ Bình chỉ muốn tán tỉnh trêu ghẹo mình cho vui nhưng rồi khi bên cạnh Bình tôi thấy mình rung động thật sự.
Kể từ sau chuyến công tác, cứ mỗi cuối tuần Bình lại vượt mấy trăm cây số để gặp tôi. Đã vậy mấy tháng liền, ngày nào anh cũng dành cho tôi những tin nhắn vô cùng ấm áp. Những món quà đầy ý nghĩa tại những nơi mà anh đi qua, anh đều gởi tặng. Anh mang lại cho tôi cảm giác yêu thương và khao khát được yêu thương mà từ trước đến giờ chưa hề có. Tôi thèm được ai đó nâng niu tôn trọng, thèm được ai đó quan tâm chăm sóc.
Từ ngày gặp Bình, tôi muốn dừng lại cuộc sống gia đình nhạt nhẽo của mình hiện nay. Tôi không muốn chịu đựng thêm cuộc hôn nhân vô nghĩa của mình nữa. Bình cũng đã một lần tan vỡ hôn nhân nên đến với anh sẽ không có vấn đề gì.
Nhưng khi tôi quyết định li hôn tôi sẽ gặp rất nhiều trở ngại từ gia đình hai bên. Họ sẽ cho tôi là thứ đàn bà hư hỏng bỏ chồng để theo tình nhân. Tôi muốn buông bỏ tất cả để một lần sống cho chính mình. Tôi quyết định như vậy có quá vội vàng và sai lầm không, mong mọi người tư vấn giúp tôi với.
Theo Trí thức trẻ-
Tâm sự3 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự14 giờ trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự18 giờ trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự19 giờ trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự19 giờ trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự23 giờ trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự1 ngày trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự2 ngày trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!