- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Vợ tôi gần như không biết khóc: Từ thiên đường rơi thẳng xuống địa ngục
Thứ ba, 20/09/2016 10:46
Có lần, tôi cau có hỏi: “Hiền lắm thế, không sợ chồng ngoại tình, nuôi bồ hay có con riêng bên ngoài à?”.
Có lần, tôi cau có hỏi: “Hiền lắm thế, không sợ chồng ngoại tình, nuôi
bồ hay có con riêng bên ngoài à?”. Em đáp lại: “Em sống hết lòng với gia
đình và anh. Nhưng nếu điều đó xảy ra, em chấp nhận nhường anh cho
người phụ nữ đó để ra đi”.
(Còn tiếp)
Theo Trí thức trẻ
Trước đây, vợ tôi làm nhân viên thu ngân cho siêu thị với mức lương
rất thấp. Còn tôi đã là kế toán chính của công ty nước ngoài, lương cao
ngất ngưởng. Cưới em về, tôi bảo em nghỉ việc ở nhà chăm lo gia đình.
Em đồng ý mà không một lời phản đối lại.
Tuy nhiên, thái độ cam chịu của
vợ lại khiến tôi chán. Khi yêu, tôi thích sự dịu dàng, nhẫn nhịn của em
bao nhiêu, nay cưới về, tôi càng ngán bấy nhiêu. Tôi muốn vợ phải có sự
kiên quyết, có chính kiến chứ không phải chồng bảo gì cũng dạ, sai gì
cũng nghe.
Suốt ngày, em chỉ ở nhà dọn dẹp, nấu nướng rồi đợi tôi về. Dù tôi có về lúc nửa đêm, vẫn thấy em bên mâm cơm nguội lạnh.
Không
biết mọi người thế nào, nhưng tôi lại không thích điều đó. Có lần tôi
còn cố tình nổi nóng, hất mâm cơm xuống đất không lý do. Tưởng vợ sẽ
nhăn mặt, sẽ khóc, nào ngờ, em cứ bình lặng dọn dẹp rồi vào phòng. Giống
như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Tôi chưa
một lần được nghe vợ to tiếng, càu nhàu vì mình bỏ bê gia đình. Tôi cũng
chưa từng thấy vợ khóc, dù có bị tôi mắng thế nào đi nữa. Lắm lúc, thấy
bạn bè kể chuyện vợ kiểm soát, tra điện thoại hay lục ví kiểm lương,
tôi lại thèm. Vợ tôi thì hiền quá, tốt quá, cái gì cũng chịu đựng được
thành ra hóa nhạt nhẽo, nhạt còn hơn nước lã. Nên tôi chán.
Vợ tôi thì hiền quá, tốt quá, cái gì cũng chịu đựng được thành ra hóa nhạt nhẽo, nhạt còn hơn nước lã. (Ảnh minh họa)
Có lần, tôi cau có hỏi: “Hiền lắm thế, không sợ chồng ngoại tình,
nuôi bồ hay có con riêng bên ngoài à?”. Em đáp lại: “Em sống hết lòng
với gia đình và anh. Nhưng nếu điều đó xảy ra, em chấp nhận nhường anh
cho người phụ nữ đó để ra đi”. Tôi cứng họng. Đôi khi còn không biết vợ
có yêu mình không?
Có con, tôi vẫn ít khi về
nhà sớm. Tôi thương con, nhưng nhìn vợ bù xù, hôi hám lại không muốn về.
Tôi cũng không gái gú bên ngoài, tôi sợ mang tiếng đời. Cái tôi ham là
tiền. Con bệnh, nằm viện, tôi cũng vào thăm rồi đi làm. Tôi nghĩ, đàn bà
chỉ mỗi việc chăm con thì không khổ sở gì. Tôi phải lo việc lớn để dành
dụm cho con cái sau này.
Lúc con được 3 tuổi, tôi bắt đầu chơi cổ phiếu
theo lời khuyên của vài người bạn. Đây là cách nhanh nhất có tiền. Tôi
cũng không nói với vợ, chỉ tự làm theo rồi âm thầm xem giá cổ phiếu từng ngày.
Mấy
lần đầu, tôi thắng đậm. Tiền tôi lên tới mấy trăm triệu trong tài
khoản. Tôi mê điên loạn. Giấu vợ, tôi đem sổ đỏ nhà đất cầm ngân hàng,
rồi lấy hết tiền chơi một vố đậm. Nếu trúng, tôi sẽ thành tỷ phú.
Em dọn đi hôm đó, tôi thì nằm vật vạ trên giường. Mọi thứ đều đen tối. (Ảnh minh họa)
Đúng là người tính không bằng trời tính.
Tôi
thua trắng tay. Tôi điên cuồng mượn tiền công ty gỡ gạc. Những ngày đó,
tôi lúc nào cũng chỉ nghĩ đến tiền. Nhưng lần nào gỡ, tôi thua luôn lần
đó, cuối cùng trở thành kẻ chẳng còn xu nào dính túi.
Chán
nản, bất cần, tôi đâm ra cau có, mắng chửi vợ để giải tỏa tâm lý. Không
khí trong nhà lúc nào cũng nặng nề, im lặng đến đáng sợ. Mỗi khi về
nhà, tôi ở lỳ trong phòng làm việc, kệ hai mẹ con muốn làm gì thì làm.
Hình như em cũng sợ tôi nên đi đứng, nói năng rất kẽ khàng. Em còn dặn
con không được quấy rầy bố làm việc.
Một lần, khi đang nghĩ cách kiếm tiền trả nợ ngân hàng
thì con khóc. Bực vợ, bực con, bực tiền, tôi tát vợ hai cái: “Giữ con
cũng không nên thân. Hai mẹ con biến khỏi nhà tao đi”. Em và con trai
sững sờ. Mắt em đỏ lên, nhưng vẫn không khóc.
Em chỉ lặng lẽ thu dọn quần áo vào vali. Em dọn đi hôm đó, tôi thì nằm vật vạ trên giường. Mọi thứ đều đen tối...
Theo Trí thức trẻ
Gửi bình luận
-
Tâm sự8 giờ trước2 năm nay, tôi quá bận rộn nên không thể về quê chăm sóc bố được. Ai ngờ, bố lại quyết định trớ trêu như vậy.
-
Tâm sự13 giờ trướcTôi chưa hết sốc trước lời nói của chồng cũ thì anh lại tiếp tục lôi ra một xấp ảnh cưới để minh chứng cho tình yêu mấy năm qua.
-
Tâm sự13 giờ trướcMỗi dịp lễ, Tết, mẹ lại xốn xang muốn về gặp họ hàng, người thân. Nghĩ đến cảnh người ta có quê, có nhà để về, mình thì không, mẹ lại giấu tôi khóc.
-
Tâm sự14 giờ trướcĐi du lịch cùng bố mẹ chồng một năm rồi khiến tôi cạch đến già.
-
Tâm sự18 giờ trướcAnh ta hoảng hốt khi thấy tôi xuất hiện. Trái ngược với chồng, vợ anh lại rất bình tĩnh, chào đón tôi như một người khách tới nhà. Đến lúc này tôi mới nhận ra, vợ anh ấy cực kỳ dịu dàng và xinh đẹp.
-
Tâm sự19 giờ trước"Không có lửa thì sao có khói", những gì người yêu cũ của chồng sắp cưới nói vẫn ám ảnh tôi từ hôm kia đến bây giờ.
-
Tâm sự22 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự1 ngày trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự1 ngày trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự1 ngày trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.