Gương đã vỡ làm sao vẹn nguyên như cũ

Bạn không muốn mất người chồng phản bội và dùng mọi cách để anh quay về. Thế nhưng, chấp nhận cuộc sống chung ấy lần nữa không dễ.

Bạn không muốn mất người chồngphản bội và dùng mọi cách để anh quay về. Thế nhưng, chấp nhận cuộc sống chungấy lần nữa không dễ.

Mở cửa vào nhà, Trân đá đôi guốccao gót vào góc, quẳng cái cặp lên ghế rồi nằm dài trên sa-lông. Tay với chiếcremote ti-vi, chị bật kênh ca nhạc mình yêu thích và hát vang theo nhịp điệu củabài "Telephone". Chị nhắm mắt, duỗi người thư giãn và lớn tiếng gọi con chócưng.

Đột nhiên, Trân cảm thấy có bàntay ai lướt nhẹ trên vai. Một giọng nói quen thuộc vang lên: "Em mới về hả,anh đợi nãy giờ".

Chị choàng tỉnh và nhìn thấy anhLinh, chồng mình đang ngồi bên cạnh. Anh định cúi xuống hôn vợ, nhưng chị ngồibật dậy, nhìn anh ngỡ ngàng.

Gương đã vỡ làm sao vẹn nguyên như cũ

Bạn không muốn mất người chồng phản bội và dùng mọi cách để anh ấy quay về. Thế nhưng, chấp nhận cuộc sống chung ấy lần nữa không dễ

Lát sau, khi đã bình tĩnh, thấyvẻ mặt đau khổ của chồng. Trân vội chữa ngượng: "Anh làm em giật cả mình.Thôi, em đi tắm rồi mình ăn cơm".

Nói xong, chị chợt nhớ mình đãnấu cơm nước gì đâu, nhưng cũng vội bước lên lầu. Vừa vào phòng, chị khoá tráicửa, trùm chăn, nghe tim mình đập mạnh. Bao nhiêu ký ức như thước phim quaychậm, ùa về trong đầu chị.

Anh không yêu em nữa

Một buổi tối cách đây ba tháng,Linh về nhà với mùi rượu nồng nặc. Từ nhiều tháng nay anh thường về trễ và gâygổ với Trân. Đắp khăn ướt lên trán chồng, Trân nghe anh lè nhè gọi tên ai đó,một cái tên phụ nữ. Chị gạt nước mắt, bỏ vào phòng nằm khóc rồi thiếp đi.

Đến gần sáng, Linh lay vợ dậy.Anh hít một hơi dài rồi nói: "Anh xin lỗi em, anh có lỗi nhưng... mình chiatay đi".

Trân lặng người, nghẹn lời: "Tạisao? Em đâu có làm gì sai?". "Em không sai, nhưng nói thật với em là anh lỡthương một cô gái và không thể chia tay cô ấy. Anh không muốn dối gạt em",Linh nói.

Trân im lặng, chị biết ngày nàysớm muộn gì cũng đến. Từ lâu chị đã nghe chuyện "mèo mả gà đồng" của Linh với côsinh viên thực tập trong công ty anh.

Không bằng chứng, lại không muốnmất chồng, Trân cứ mắt nhắm mắt mở cho qua chuyện. Trân hy vọng đó là tình cảmthoáng qua và Linh sẽ biết quay về con đường "chính đạo", nhưng không ngờ anhlại nói chia tay.

Trân từ chối và bỏ lên lầu. Hômsau, khi xuống nhà, chị thấy tờ đơn ly hôn đặt trên bàn. Trân lẳng lặng cất vàotủ và nhắn tin cho chồng: "Em không bao giờ để anh rời xa. Em vẫn yêu anh"."Tuỳ em, anh dọn ra ngoài, khi nào em ký xong thì gọi anh nhé. Anh xin lỗi em!",đọc tin nhắn lạnh lùng của Linh, lòng Trân tan nát.

Thế nhưng, Trân quyết không đểchồng mình rời xa như thế. Kể từ giây phút đó, cô bắt đầu lên kế hoạch giữ chânanh.

Giành lá cờ tình yêu bằng mọigiá

Trân chăm sóc nhan sắc và chưngdiện nhiều hơn. Nếu như trước đây, bao nhiêu tiền chị đều dồn cho gia đình, naychị dành để làm đẹp. Chị ra ngoài giao thiệp và thỉnh thoảng gặp bạn bè hànhuyên. Tin tức về chị được gửi đến Linh ngày càng nhiều: "Dạo này Trân xinhtươi hẳn", "Mày có vợ đẹp, giỏi giang làm tao ghen tỵ quá"...

Trân còn sang nhà thăm nom bố mẹLinh. Ông bà ngày càng yêu quý chị. Biết con trai có người phụ nữ khác, mẹ Linhbóng gió với con: "Tao chỉ có con dâu là Trân thôi đấy!".

Những ngày giỗ chạp, Trân về phụlàm cỗ với vẻ dịu dàng, tươi tắn. Nhiều lần chạm mặt chồng, Trân đều mỉm cườinhẹ nhàng. Thỉnh thoảng Trân còn mang đến cơ quan những món ăn anh thích với lờinhắn: "Em làm nhiều lắm, anh ăn với em nhé!".

Trong những tháng ngày ấy, chị códịp gặp gỡ những người đàn ông khác. Chị đã biết sống cho mình thay vì mãi hysinh cho chồng con như trước. Sự vô tình ban đầu xuất phát từ suy nghĩ: "Phảicho anh ấy thấy mình vẫn vui vẻ, là một người phụ nữ có giá trị". Thế nhưnglâu dần, Trân không biết mình đang xây dựng một lối sống mới: thoải mái, vui vẻvà tự tin.

Một ngày nọ, Linh gọi điện thoạicho Trân và nói: "Em có thể gặp anh được không, anh muốn gặp em".

Hôm đó, Linh nói hết cho Trânnghe về những bực dọc với cô người yêu mới sau một tháng góp gạo thổi cơm chung.Từ đó, Trân luôn đóng vai người lắng nghe anh bằng thái độ dịu dàng nhất. Biếtbao lần Trân đã muốn bật khóc. Thế nhưng, chị không muốn công cuộc giành lạichồng của mình thất bại.

Một ngày nọ, khi thời cơ đã chínmuồi, cô nhắn tin cho anh: "Em đã ký giấy ly hôn rồi. Anh sang lấy nhé".Nửa tiếng sau, Linh có mặt ở nhà. Khi Trân đưa lá đơn, Linh lập tức xé nát. Anhnói: "Anh không đồng ý. Anh không muốn mất em. Hãy cho anh cơ hội".

Trân không đồng ý ngay. Chị đểanh năn nỉ, theo đuổi vợ bằng hoa, quà, tin nhắn và những cuộc điện thoại đầyyêu thương mới xiêu lòng.

Không còn muốn anh quay về

Ngày anh mở lời xin về nhà, Trânchợt thấy lòng hụt hẫng. Chị không vui như đã tưởng. Trong lòng chị chỉ có cảmgiác hả hê và nỗi lo sợ mơ hồ. Chị sợ những tháng ngày cặm cụi lo bữa cơm chochồng, sợ những thú vui thư giãn cuối tuần của mình biến mất vì phải ở nhà đợianh như ngày xưa. Chị miễn cưỡng đồng ý nhưng lòng đầy hoang mang. Thậm chí ngàyanh về, chị cũng quên mất vì bận dự sinh nhật cô bạn trong lớp yoga.

Những tháng ngày sống chung saukhi "gương vỡ lại lành" của vợ chồng Trân trở nên khập khiễng, gượng gạo. Trướcsự hào hứng của chồng, lòng Trân nguội lạnh. Chị lười về nhà, la cà phố xá cùngbạn bè đến tận chín, mười giờ đêm.

Những người đàn ông mới thườngxuyên nhắn tin và quan tâm đến chị. Trân nhận thấy chị thích sự quan tâm của họhơn cả Linh.

Còn Linh, anh cũng cảm nhận sựthay đổi của vợ. Thế nhưng thay vì bình tĩnh giải quyết, anh chì chiết vợ, chorằng chị thay đổi và ngoại tình trong tư tưởng. Họ tranh cãi nhiều hơn. Cuốicùng, chính Trân là người viết lá đơn ly hôn, chấp nhận tiếng phản bội để đượctự do.

"Tôi không biết mình còn yêuanh ấy không. Chính tôi cũng ngỡ ngàng vì sự lạnh nhạt của mình. Tôi có cảm giácmình chỉ háo thắng, muốn trả thù người phá hoại hạnh phúc gia đình và cho anhmột bài học, chứ thực chất ngày anh ra đi, lòng tôi đã không muốn anh quay về",Trân tâm sự.

Nối lại tình xưa thật không dễ

Cảm giác này của Trân dễ dàng bắtgặp ở những phụ nữ có một vị trí trong xã hội nhưng vẫn phải hy sinh cho chồngcon. Khoảng thời gian bị bỏ rơi và cố gắng vượt qua mặc cảm "người đàn ông đókhông cần mình", cố lấp khoảng trống bằng việc nghĩ cho bản thân khiến họ mở ramột cánh cửa mới. Đó là cuộc sống thoải mái, hưởng thụ mà họ chưa có cơ hội thựchiện.

Sau khi vô tình tìm thấy chínhmình trong "công cuộc giành lại chồng", họ chợt "tắt lửa lòng" với người chồngđã phản bội. Họ không muốn thay đổi cuộc sống mới của mình vì người đàn ông ấynữa.

Theo các chuyên gia tâm lý, ngàyxưa, phụ nữ cố níu kéo chồng vì họ lệ thuộc vào người chồng cả về tài chính lẫntinh thần. Nếu buông người ấy ra, họ không biết dựa vào ai. Họ sợ không tìm đượcngười đàn ông khác vì mang tiếng gái một đời chồng.

Còn phụ nữ ngày nay quá độc lậpvà có thể tự tìm thấy niềm vui cho bản thân sau khi hôn nhân tan vỡ. Họ khôngcho phép mình gục ngã nên khó lòng rộng lượng tha thứ cho sự phản bội của ngườiđàn ông.

Sự cố gắng giữ gìn hôn nhân củahọ chỉ là cảm giác hiếu thắng. Khi đã đạt mục đích, họ không còn thấy hạnh phúcnữa. Nếu tình yêu của họ không đủ mạnh, sâu sắc, người đàn ông không kiên trìchuộc lỗi và cố giữ chân vợ, tan vỡ lần thứ hai là điều tất yếu.

Muốn hàn gắn, cần có sự hợp táccủa cả hai. Nếu thấy mình "tắt lửa lòng", bạn cần chia sẻ với chồng, khi còn yêubạn, anh sẽ dùng mọi cách để chinh phục vợ. Đồng thời, cần có sự thoả thuận:"Chúng ta dẹp bỏ quá khứ để làm lại từ đầu".

Gương đã vỡ làm sao vẹn nguyênnhư cũ, ít nhiều cũng có những mảnh vỡ không thể tìm thấy. Điều quan trọng là cảhai cùng nhau lấp đầy những khoảng trống ấy.

Theo Gương đã vỡ làm sao vẹn nguyên như cũ



Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.