Hoa hậu Thu Thủy: Tôi đã mắc nhiều sai lầm

Thu Thủy của năm 2010 là người đàn bà độc lập có 2 con, nụ cười mang hình dáng cũ nhưng gợi cảm giác buồn, xuất hiện trở lại trên báo cũng với gương mặt buồn. Tôi thì thích nhớ tới tấm hình chị mặc quần soóc, áo cam trong chuyến đi lặng lẽ lên Hà Giang làm từ thiện cách đây mấy tháng. Hỏi, chị đi Hà Giang lần dầu tiên à, đáp, không, nhiều lần rồi

Hoa hậu Thu Thủy của năm 1994, là cô gái mớilớn gầy nhẳng, miệng nhoẻn cười vô lo, đột ngột nổi tiếng, rồi lại đột ngộtbiến mất bỏ lại sau lưng không ít thị phi.

Thu Thủy của năm 2010 là ngườiđàn bà độc lập có 2 con, nụ cười mang hình dáng cũ nhưng gợi cảm giác buồn, xuấthiện trở lại trên báo cũng với gương mặt buồn. Tôi thì thích nhớ tới tấm hìnhchị mặc quần soóc, áo cam trong chuyến đi lặng lẽ lên Hà Giang làm từ thiện cáchđây mấy tháng. Hỏi, chị đi Hà Giang lần dầu tiên à, đáp, không, nhiều lần rồi.

Quay trở lại năm 1994, điều gì đưa chị đến với cuộc thi năm đó?

Trong một lần đi chơi, tôi tình cờ gặp nghệ sĩ nhiếp ảnh Mai Nam, một người rấttâm huyết với cái đẹp. Bác khuyên tôi đi thi, rồi đến nhà mấy lần để thuyết phụcbố mẹ tôi. Vậy mà bố mẹ tôi đồng ý thật. Và tôi đi thi thôi. Nhưng tính tôi vốnhiếu thắng, nên tính ăn thua đúng là có, và cuối cùng cũng đạt mục đích. Có điềunói thật là sau cuộc thi, vương miện hoa hậu đã ảnh hưởng quá nhiều đến cuộcsống, làm tôi mất cân bằng.

Hoa hậu Thu Thủy: Tôi đã mắc nhiều sai lầm

Về bản chất, tôi không phải ngườithích đám đông, lúc trước ít giao tiếp rộng, còn hay bị gọi là “tồ” nữa. Vậy màsau đó được đứng ở đỉnh cao, được tung hô, nhiều người ca ngợi, mà ca ngợi cókhi quá cả giá trị thật của mình. Rồi ý thức về vật chất của tôi thay đổi. Thayđổi chóng mặt đấy!

Bạn nghĩ xem, một cô gái 18 tuổi,vốn sống trong một gia đình khuôn khổ., thì rơi vào thế giới đó rõ rànglà…choáng, không biết cái gì là giá trị thật sự, có thật mình tạo ra giá trị đókhông…

Tôi rơi vào khủng hoảng, khôngtập trung, không học được, mà nghĩ cần gì phải học vì có những thứ hay ho hơnđến dễ dàng hơn. Lúc đó toi không nghe lời khuyên của ai cả, bố mẹ tôi cũngkhông thể thuyết phục tôi phải học, vì chỉ 1 ngày diễn thời trang hay làm gươngmặt đại diện ở hội chợ là bằng cả tháng, cả năm lương của bố mẹ thì làm sao họcđược. Bố mẹ không thể dùng quyền ép buộc, cũng không thể mang sự hấp dẫn của tríthức mà thuyết phục được. Tuy vậy, trong tôi vẫn còn có bản năng nó nói rằng tôikhông thể đi theo con đường nghệ thuật lâu dài. Tôi đã nghĩ đến những thứ đằngsau của vinh quang rồi.

Sao chị nghĩ đến hậu vinh quang sớm vậy, khi đang trong cơn say của ngườichiến thắng?

Bởi có câu chuyện thế này. Đêm đăng quang, khi đi xuống tôi thoáng nhìn thấy ánhmắt của Hà Kiều Anh, rồi tôi bị vây quanh bởi các nhiếp ảnh gia. Hôm sau mọingười mới kể chuyện, tối qua Kiều Anh khóc đấy. Lúc đó tôi đã nghĩ đến chuyện 2năm nữa, khi có người khác đăng quang thì cái gì còn lại với mình. Có phải tiềnbạc không? Có phải những lời tung hô không? Tôi nhớ đến ánh mắt của Hà Kiều Anh,nghĩ đến sự mong manh của nhan sắc, cái khắc nghiệt của sự lãng quên. Ánh mắt ấycứ ám ảnh tôi mãi.

Và khi cái thời hạn 2 năm đãtới, chị đối diện với nó thế nào?

Hụt hẫng chứ! Chính thời điểm đó các quan hệ gia đình cũng có một số khủnghoảng, tôi thiếu tự tin hơn, thấy mình đi xuống, mặc dù đã có chuẩn bị tinh thầntrước.

Chị có nghĩ tất cả những trạng thái khủng hoảng cũng như hụt hẫng là do bảnthân chị hoàn toàn bị động trước vương miện ấy?

Đúng, mình không chuẩn bị trước. Trở thành hoa hậu xong, tôi không biết mìnhphải làm gì, cũng chẳng được ai hướng dẫn cả, chỉ láng máng hình như hoa hậu làphải đi làm từ thiện. Tôi nhớ hồi ấy tôi được chọn để xuất hiện trong một chươngtrình kêu gọi bảo vệ môi trường rất hay, cùng Đại tướng Võ Nguyên Giáp và anhTrần Bình Minh, không biết bây giờ bạn còn nhớ không…

Hoa hậu Thu Thủy: Tôi đã mắc nhiều sai lầm

À, là chương trình có câu hát“Điều đó tùy thuộc hành động của bạn, chỉ thuộc vào bạn mà thôi…”.

Đúng, đúng. Lúc đó báo chí nước ngoài coi việc lựa chọn này chứng tỏ ảnh hưởngcủa người được chọn rất lớn. Nhưng quả thật tôi cũng không biết làm gì, chỉ đọckịch bản rồi đi quay, không có ý thức gì cả. Hoặc được gọi đi đâu thì đi, đếnnơi mặc áo dài rồi trao quà. Rõ ràng những lời mời chào chụp ảnh, diễn thờitrang hấp dẫn hơn những cuộc từ thiện xa xôi, vất vả. Chuyện đó không ai dámthừa nhận nhưng quả thật là như vậy. Nếu có lựa chọn thì ai cũng muốn dễ dàng đitrên con đường trải hoa hồng, không ai muốn chông gai cả. Hoặc khi xuất ngoạicũng vậy.

Khi tôi đi Mỹ, đi Nhật, báo chírất quan tâm vì khi đó Việt Nam mới được xóa bỏ cấm vận, họ chưa được hiểu nhiềuvề xã hội Việt Nam, và họ coi mình như đại diện cho giới trẻ trong nước. Bây giờthì tôi mới hiểu vậy, chứ lúc ấy chỉ thấy ngạc nhiên tại sao người ta lại sănđón mình như thế…Việc ấy chỉ khiến tôi lờ mờ nhận ra tầm quan trọng của ngườiđược chọn làm hoa hậu. Càng về sau, tôi càng nhận ra rằng xã hội văn minh mớibiết tôn vinh cái đẹp.

Một cô gái 18 tuổi là quá trẻđể gánh vai trò hoa hậu?

18 tuổi thì không thể đủ kinh nghiệm để gánh vai trò ấy. Như chị Ngọc Khánh đượcgiải hoa hậu khi đã 22 tuổi, và cách xuất hiện, cách tạo hình ảnh của chị rõràng ít lỗi hơn.

Nhưng lại có quan điểm rằng chọn hoa hậu là phải tìm cái nụ sắp nở chứ khôngphải bông hoa đang kỳ rực rỡ nhất?

Cuộc thi năm nào cũng có những băn khoăn giữa hai lựa chọn, và thường thì BGKchọn người có tiềm năng phát triển hơn, chứ không nhất thiết phải trẻ hơn haylớn tuổi.

Các em bây giờ đi thi chắc khác thời của chị nhiều?

Khác nhiều chứ. Giới trẻ thời nào thì cơ bản vẫn như nhau, ngây thơ hồn nhiên,nhưng bây giờ động cơ và cách nhìn nhận khác đi, giá trị của nhan sắc cũng khácso với xưa. Các em ý thức hơn về bản thân, tôi nghĩ là theo hướng tốt lên.

Thời của chị nói hồn nhiênngây thơ thì có lý…

Bây giờ các bạn rõ ràng là ăn thua hơn. Tất nhiên, ai đi thi mà chẳng thích đượcnổi tiếng, được thành hoa hậu, chúng tôi ngày xưa cũng vậy thôi, nhưng câuchuyện “hậu hoa hậu” thì khác. Nhiều bạn với được đỉnh cao rồi bắt đầu tự vắtkiệt mình, hoặc chọn một cái đích mà người đời cho là lý tưởng với các nhan sắc,lấy chồng tiến sĩ, cuộc sống yên ổn…

Tôi kỳ vọng những người trẻ tuổi đăng quang sau này sẽ làm được nhiều điều có ýnghĩa hơn. Bây giờ tôi cũng không còn trẻ nữa, khi xem các cuộc thi nhan sắc,ngắm các cô gái trẻ rực rỡ, tôi nhìn lại mình, nghĩ về những thất bại của mình,thì thấy tiếc nuối tuổi thanh xuân lắm.

Tôi thấy sắc đẹp và tuổi thanhxuân như một thứ vật báu của cuộc sống cần được mọi người trân trọng, yêu quý,và làm sao để giúp nó tỏa sáng, chứ đừng vùi dập như câu chuyện của Thùy Dung.Một cô hoa hậu nếu bản thân tự ý thức được, hoặc được định hướng tốt thì sẽ làmđược nhiều điều cho xã hội hơn là chiến thắng rồi làm ca sĩ, đi đóng phim, dựevent, nhiều tiền hơn, cát-sê cao hơn..

Hoa hậu Thu Thủy: Tôi đã mắc nhiều sai lầm

Có phải vì vậy mà sau nhiềunăm vắng bóng, thời gian gần đây chị xuất hiện nhiều hơn?

Cũng không hẳn. Con người tôi mâu thuẫn lắm. Có lúc tôi muốn ở nhà và hạnh phúcvới điều dó. Tôi yêu, lấy chồng, có con, nhiều người cho rằng cuộc sống lýtưởng. Nhưng tôi lại nghiệm ra rằng sống là cho mình chứ không phải để xã hộinhìn vào. Tôi muốn thử một trong những khả năng mà tôi nghĩ mình có thể làmđược. Cuộc sống này ngắn ngủi lắm, nếu làm được việc gì thực sự có ích thì tạisao không làm.

Tôi bây giờ đã là mẹ của hai đứacon, bắt đầu nghĩ đến tương lai. Tôi muốn để một điều gì có giá trị cho con tôi,cho cha mẹ và dòng họ. tôi cũng mong việc làm của mình có giá trị lan tỏa, để xãhội có thêm nhiều người làm điều tốt. Nhiều người nói tôi đang muốn “nổi loạn”,thích nổi tiếng. tuy nhiên, nổi tiếng không phải là tất cả, nó có thể giúp mìnhlàm được nhiều điều, nhưng không phải cái đích cuối cùng của tôi.

Có bao giờ bố mẹ chị tiếc vì đã đồng ý cho chị đi thi hoa hậu không?

Cũng có lúc các cụ nói, biết thế hồi ấy không đồng ý cho đi thi nữa...(cười)

Lý do lớn nhất của sự im lặng trong từng ấy năm trời của chị?

Tôi không muốn mọi người nói đến mình. Nên tôi tránh đi.

Hoa hậu Thu Thủy: Tôi đã mắc nhiều sai lầm

Tôi không có ý định addFacebook của chị đâu, và hình như có cả nghìn fans rồi, nhưng vẫn lặng lẽ theodõi. Và tôi có cảm giác, chị đang rơi vào một trạng thái mất cân bằng.

Lúc nào tôi cũng mất cân bằng mà (cười)

Hoặc khủng hoảng tuổi 30?

Tôi thấy lúc nào mình cũng vậy. Tôi chưa bao giờ cố gắng níu kéo tuổi thanhxuân.

Chị tìm thấy gì ở văn chương, một nhu cầu trải lòng của người đàn bà cô đơn?

Tôi coi đó là hai việc rành mạch. Tôi viết về chia sẻ cảm xúc, và viết một cáchnghiêm túc để thực hiện điều đã tâm niệm từ lâu là trở thành nhà văn. Nhưng tôiđã viết nhiều mà chưa cho ai đọc đâu, còn những gì người ta đang thấy bây giờchưa phải là tác phẩm văn học thực sự.

Tuổi tác có ảnh hưởng gì tới chị không?

Đến tuổi 30, ai cũng có thể thấy rõ sự thay đổi chứ, thấy rõ mình hôm nay giàhơn ngày hôm qua, yếu hơn ngày hôm qua. Tôi thấy sợ lắm. Lo sợ cho tương lai. Aichẳng muốn cuộc sống yên ấm ổn định. Để có cuộc sống ấy, có hai cách, một là tìmcho mình một tổ ấm, là lựa chọn an  toàn. Hai là lúc nào cũng đương đầu với nó,chấp nhận nó. Nhiều người thương tôi, bảo tại sao không tận dụng cơ hội khi cònnhan sắc, còn nổi tiếng để nhận lời ai đấy.

Vài năm nữa, cơ hội qua đi, nhưngvới tôi, đó không phải là cơ hội, không phải mục đích của tôi. Tôi mong muốn cóngười bên cạnh để chia sẻ nhưng không phải để họ lo cho mình hết. Vì như vậy thìdần dần mình không còn là mình nữa, người ta sẽ chán mình, và có khi chính mìnhcũng chán mình.

Tôi kể chị nghe câu chuyện này. Một người đẹp có tên tuổi, có danh hiệu,trong một lần đi công tác, khi thấy đồng nghiệp trên xe thay nhau kể các câuchuyện minh chững cho “hồng nhan bạc phận”, mới nói rằng, “Ôi em sợ quá, ước gìem cũng xấu như các chị.” Chị nghĩ gì?

Tôi nghĩ cô gái đó chẳng thông minh chút nào, cô ấy vì những mong muốn cuộc sốngtầm thường mà sẵn sàng đánh đổi thứ quý giá mình đang có.

Hoa hậu Thu Thủy: Tôi đã mắc nhiều sai lầm

Hoặc cô ấy là người quá thôngminh, và câu nói ấy như đáp trả lại thói cay nghiệt của xã hội. Chị có nghĩ dưluận đối xử tàn nhẫn với cái đẹp không?

Dư luận thì a dua, lãng quên nhanh, và tàn nhẫn.

Trong cuộc sống, chị đã mắc phải những sai lầm lớn nào?

Sai lầm là do những sự lựa chọn không đúng, nhưng thường khi những lựa chọn saidẫn đến hậu quả thì lại đổ lỗi cho hoàn cảnh. Thế nên sự lựa chọn quan trọnglắm, nhiều khi cứ chọn sự dễ dàng trước mắt dù biết sớm muộn gì cũng dẫn đến hậuquả mà vẫn cố, hoặc bị một thứ hào quang nào đó làm mình không nhận ra… Ví dụ cụthể thì nhiều vô số…Quan trọng là phải biết đối diện, dám nhận là mình sai. Vàđừng có ngụy biện.

Vậy chị nhận thấy trong vaitrò xã hội của một hoa hậu, mình đã có những sai lầm gì?

Ví dụ như chuyện về dự án tuyên truyền bảo vệ môi trường lúc trước tôi vừa kể.Nếu ngày ấy tôi hiểu hơn, hoặc có năng lực hành động hơn, thì tôi đã làm khác.Từ lời nói đến hành động, nhất là khi hành động không có liên quan đến mình màlà trách nhiệm xã hội, thì ít người làm được lắm. Người ta bao giờ cũng đưa độngcơ cá nhân lên. Nếu hồi ấy tôi biết lựa chọn, có tầm nhìn tốt hơn, tìm hiểuchiến dịch có ý nghĩa gì, thì mình đã có thể làm gì đó… nhiều hơn là chỉ cầmkịch bản và nói mấy câu. Hoặc nếu được trở lại, tôi muốn góp phần để xã hội cócái nhìn khác về nhan sắc.

Làm Á hậu hay hoa hậu hạnh phúc hơn, theo quan điểm hạnh phúc của chị?

Nếu chọn Một hay Hai thì làm số Một vẫn thích hơn.

Theo Vũ Thủy
 Đẹp

 



Phim của Mai Thu Huyền rời rạp, chốt doanh thu 428 triệu đồng
Sau hơn 3 tuần chiếu tại rạp Việt, "Đóa hoa mong manh" chuẩn bị rời rạp với doanh thu khoảng 428 triệu đồng. Trong ngày cuối tại rạp, phim của Mai Thu Huyền bán được 5 vé/4 suất chiếu.

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.