- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Đau đớn khi anh nói tôi chỉ là người thế thân vợ cũ của anh
Ngập ngừng một lúc, anh mới nói tiếp: “Em có nét hao hao giống cô ấy. Đặc biệt là đôi mắt rất buồn. Anh đã tìm hiểu kĩ và thấy em đang rất cần tiền. Nếu em đồng ý kết hôn với anh...".
Tôi là con gái nông thôn chính gốc. Bố mẹ tôi làm ruộng vườn nuôi hai chị em tôi ăn học. Với bố mẹ, chúng tôi là niềm tự hào lớn lao nhất. Suốt mấy năm trung học, tôi luôn đạt học sinh xuất sắc và còn giành được giải thưởng cấp tỉnh môn Văn. Khi quyết định thi đại học, tôi đã đắn đo suy nghĩ mãi. Tôi sợ mình đậu nhưng không thể đi học vì không có tiền. Em tôi nhỏ hơn tôi 2 tuổi, tức là khi tôi học đại học, em sẽ học lớp 10 với hàng loạt thứ tiền gánh trên vai. Tôi sợ bố mẹ tôi không kham nổi.
Nhưng chính bố mẹ động viên tôi thi thử. Kết quả, tôi đậu Á khoa. Khi khăn gói vào thành phố học, bố mẹ còn dặn dò tôi đủ chuyện. Từ việc phải chăm học đến không được yêu đương, không được đi làm thêm để tránh những cạm bẫy của xã hội. Lên xe mà tôi lén chùi nước mắt. Thương bố mẹ tôi quá.
Luôn đạt sinh viên ưu tú nhưng tôi đang có nguy cơ bỏ học vì không có tiền. (Ảnh minh họa)
Hai năm đại học, tôi được nhận học bổng sinh viên ưu tú. Vậy mà ba tháng trước, mẹ tôi vì làm nhiều quá nên đột quỵ. Gia đình tôi bắt đầu rối loạn lên. Tiền chữa trị cho mẹ còn không có lấy đâu ra tiền để tôi tiếp tục đi học. Bố tôi đòi thế chấp sổ đỏ căn nhà hiện ở để vay tiền cho tôi nhưng tôi không đành lòng. Nếu có vay được, tôi muốn để tiền đó chữa bệnh cho mẹ. Tôi cũng quyết định sẽ nghỉ học đi làm dù bố tôi phản đối gay gắt.
Tôi lén bố xin vào làm phục vụ một quán cà phê lớn. Từ ngày đi làm đến nay là hơn 2 tháng và luôn có một vị khách ngày nào cũng đến quán. Người đó luôn đợi tôi ra để gọi đồ uống. Ngay cả anh quản lí cũng thấy lạ. Anh ấy còn nói người đàn ông đó rất hay quan sát, theo dõi tôi. Nghe xong điều này, tôi đã cảm thấy ngượng ngùng, lúng túng mỗi khi đem nước ra cho anh.
Có lần, khi tôi đặt li cà phê xuống, anh cứ nhìn chằm chằm khiến tôi run tay làm rơi li. Cà phê văng vào áo anh. Nhưng chính anh lại an ủi tôi và nói với quản lí chỉ là sự cố, không được trừ lương tôi. Cũng không biết từ bao giờ, việc anh có mặt ở quán đã trở thành một thói quen và là niềm vui của tôi.
Tuần trước, nhà trường gọi tôi đến hoàn thành thủ tục nhập học năm mới. Suốt ngày hôm đó, lúc nào tôi cũng chỉ muốn khóc. Tôi muốn đi học, muốn tiếp tục hoàn thành ước mơ của mình nhưng lại không có tiền.
Đêm, anh lại tới và vẫn gọi li cà phê đen như thường lệ. Thấy tôi buồn, anh hỏi thăm. Không ngờ, lời hỏi thăm ấy khiến tôi không kiềm chế được nữa mà khóc thật. Anh lẳng lặng đưa tôi cái khăn tay và nói sẽ đợi đến khi tôi tan làm.
Tôi cần tiền nhưng quan trọng hơn tôi đã yêu anh mất rồi. (Ảnh minh họa)
Lần đầu tiên, tôi dược ngồi trong một chiếc xe hơi sang trọng. Anh chở tôi ra bờ biển. Tôi ngượng ngùng đưa trả khăn tay cho anh. Anh bảo tôi cứ giữ lấy và nói: “Đó là khăn mà vợ cũ anh thích nhất. Lúc nào cô ấy cũng mang theo bên mình. Cô ấy đã mất trong một vụ tai nạn”. Tôi sững người và bắt đầu cảm thấy sợ.
Ngập ngừng một lúc, anh mới nói tiếp: “Em có nét hao hao giống cô ấy. Đặc biệt là đôi mắt rất buồn. Anh đã tìm hiểu kĩ và thấy em đang rất cần tiền. Nếu em đồng ý kết hôn với anh, anh sẽ đứng ra chi trả hết mọi chi phí chữa trị cho mẹ em, đồng thời nuôi em học hết đại học”
Tôi đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác. Mãi một lúc sau, tôi mới hỏi lại: “Anh xem em là thế thân cho vợ anh à?”. Không do dự, anh gật đầu. Trái tim tôi cũng nhói đau theo cái gật đầu ấy. Anh còn nói thêm rằng con trai anh mới được gần 2 tuổi, ở tuổi này cháu chưa nhớ rõ mặt mẹ, nếu tôi về làm mẹ cháu, tôi phải có trách nhiệm yêu thương cháu như con đẻ và sẽ là thế thân thay thế hoàn toàn hình ảnh của mẹ cháu.
Tôi nói anh cho tôi hai ngày để suy nghĩ. Tôi đúng là rất cần tiền. Nhưng quan trọng hơn, hình như tôi yêu anh mất rồi. Vậy mà anh lấy tôi chỉ vì tôi có nét hao hao giống vợ cũ của anh mà thôi. Tôi có nên chấp nhận làm vợ anh không đây?
-
Tâm sự37 phút trướcAnh ta hoảng hốt khi thấy tôi xuất hiện. Trái ngược với chồng, vợ anh lại rất bình tĩnh, chào đón tôi như một người khách tới nhà. Đến lúc này tôi mới nhận ra, vợ anh ấy cực kỳ dịu dàng và xinh đẹp.
-
Tâm sự1 giờ trước"Không có lửa thì sao có khói", những gì người yêu cũ của chồng sắp cưới nói vẫn ám ảnh tôi từ hôm kia đến bây giờ.
-
Tâm sự4 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự16 giờ trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự20 giờ trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự21 giờ trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự21 giờ trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự1 ngày trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".