- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Giận nhau 2 tuần, vợ đã lên facebook “thả thính”, than vãn vợ chồng hết duyên phận
Sau hôm đó, cô ấy cắt hết cơm nước của tôi, không nói chuyện, không chào hỏi, thậm chí không cho chạm vào người cô ấy nữa.
Vợ chồng tôi cãi nhau 2 tuần nay. 2 tuần chiến tranh lạnh, không ai nói với ai câu nào. Tôi đi làm về muộn cũng không được vợ phần cơm, buổi tối tuy nằm cùng giường nhưng mỗi người một chăn, nằm hơi gác chân về phía vợ đã bị cô ấy lạnh lùng hất ra.
Trong nhà bỗng
dưng im lặng hẳn, không còn tiếng mắng con nói bóng gió chồng của vợ
nữa, kể cũng buồn. Nhiều lần 9 giờ tối về nhà là thấy đèn điện đã tắt,
vợ con nằm ngủ rồi, không ai chờ mình. Tôi muốn làm lành mà chẳng biết
nên làm cách nào. Bởi chắc chắn là lỗi của vợ tôi. Cô ấy đã làm tôi một
phen đứng tim.
Chẳng là thứ bảy 2 tuần trước, vợ tôi đưa con đi siêu thị nhưng lại mải mê mua quần áo đến mức để lạc con. Tôi đang ngồi ở văn phòng hoàn thành nốt việc được giao thì nhận được điện thoại của vợ. Cô ấy mếu máo khóc nói rằng vừa mới quay đi đã không nhìn con đâu. Sau khi tôi tới nơi, hai vợ chồng đi khắp 3 tầng siêu thị tìm kiếm cũng không thấy con.
Về nhà, tôi mắng mỏ trách móc vợ vài câu, vậy là cô ấy lăn ra giận dỗi. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi nhờ loa phát thanh của quầy lễ tân thông báo và đội ngũ bảo vệ đi tìm giúp. 1 tiếng sau thì một phụ nữ lớn tuổi dắt theo con gái tôi đến nói rằng con bé đi theo bà ấy, ra đến bãi đỗ xe bà ấy mới biết có đứa trẻ cứ bám theo mình nên mang bé quay lại quầy lễ tân. Đến lúc này tôi và vợ mới thở phào nhẹ nhõm rối rít cảm ơn. Nhìn bà ấy khá giống bà ngoại con bé nên có thể con bé nhận nhầm và đã đi theo.
Về nhà, tôi mắng mỏ trách móc vợ vài câu, vậy là cô ấy lăn ra giận dỗi. Cô ấy nói có phải cô ấy muốn thế đâu, cô ấy chỉ quay đi quay lại mấy phút mà con bé đã tự ý bỏ đi chơi. Cô ấy cũng sợ hãi, cũng đã lo lắng và đi tìm khắp nơi rồi, tôi còn mắng cô ấy làm gì nữa. Sau hôm đó, cô ấy cắt hết cơm nước của tôi, không nói chuyện, không chào hỏi, thậm chí không cho chạm vào người cô ấy nữa.
Ban đầu tôi chỉ nghĩ đơn thuần rằng vợ chồng dỗi nhau vài ngày là lại làm lành ngay thôi. Nhưng ngờ đâu chuyện này cứ thế kéo dài tới hai tuần. Và điều đáng bực hơn nữa là trong tuần vừa rồi, vợ tôi lên facebook kết bạn hết với gã này gã nọ, lại tham gia đủ các hội nhóm độc thân, tâm sự… Cô ấy than thở trong các hội nhóm đó rằng vợ chồng không có tiếng nói chung, chắc là đã hết duyên phận, có lẽ sắp ly hôn. Rồi thì cô ấy cảm thấy cô đơn trong chính ngôi nhà của mình, cảm thấy cô độc vì không được chồng yêu thương, sống với chồng mà như thể người xa lạ…
Tôi sợ rằng nếu tình hình này cứ tiếp diễn, chắc sự việc càng ngày càng đi quá giới hạn. (Ảnh minh họa)
Tôi thật sự sốc khi đọc được những dòng trạng thái tâm sự ấy. Bên dưới mỗi bài đăng của cô ấy là một loạt các chị gái tự cho mình là đúng nhảy vào khuyên can rằng: "Bỏ quách đi, đàn ông mà không làm người phụ nữ của mình vui thì không nên níu kéo làm gì", "Cuộc sống hôn nhân là vậy, không tìm được tiếng nói chung thì nên dứt khoát chia tay đi"… Tôi tự hỏi họ có biết ngọn ngành câu chuyện không mà lại cứ xấn xổ khuyên răn như vậy?
Thậm chí cả cánh đàn ông cũng nhảy vào gạ gẫm. Nào là: "Mình mà có vợ đẹp như thế này thì chẳng bao giờ để vợ một mình buồn như thế này", hay "Em ơi buồn làm chi, có anh ở đây tâm sự và giúp lau khô lệ sầu"…
Tôi sợ rằng nếu tình hình này cứ tiếp diễn, chắc sự việc càng ngày càng đi quá giới hạn. Tôi nên làm gì để vợ tôi bớt giận, bớt suy nghĩ lung tung, bớt làm những việc ngốc nghếch như thế đây hả mọi người? Thôi thì đành rằng vợ tôi sai nhưng tôi sẽ làm lành trước, chẳng qua tôi không biết làm lành như thế nào để cô ấy vừa nhận ra cô ấy sai, vừa thấy tôi là người bao dung đây? Mong mọi người cho tôi vài lời khuyên.
Theo Thời đại
-
Tâm sự22 phút trướcMẹ khuyên tôi nên cố gắng nhẫn nhịn, cơ mà tôi không chắc lần này mình có thể bỏ qua cho sự quá quắt của mẹ chồng.
-
Tâm sự11 giờ trướcMẹ chồng gây áp lực, kêu ca khiến tôi càng căng thẳng, dù bản thân đang bị động thai và sức khỏe yếu.
-
Tâm sự11 giờ trướcTôi rơi vào cái cảnh không biết nói không thế nào.
-
Tâm sự15 giờ trướcKhi nhận ra trong nhóm bạn đại học mà con gái mời về nhà có nhân tình của mình, tôi hiểu mối quan hệ này phải chấm dứt, nhưng chưa kịp nói thì cô ấy báo có thai.
-
Tâm sự16 giờ trướcEm chồng đâu có khá giả, chẳng hiểu sao lại từ chối phần tài sản mà bố mẹ chồng tôi cho nữa?
-
Tâm sự23 giờ trướcKhông khí của buổi họp lớp đang vui vẻ bỗng trầm xuống khi Ngọc cùng con trai xuất hiện.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi tôi nói không có tiền đưa con đi du lịch dịp lễ 30/4-1/5 này, chồng tôi sừng sộ quát: "Cô quản lý tài chính gia đình kiểu gì thế, đàn bà mà đoảng, vô dụng".
-
Em dâu khoe sẽ xây nhà 4 tỷ, nhìn bản thiết kế mà tôi uất nghẹn cổ chỉ muốn xé nát và ném vào mặt emTâm sự1 ngày trướcKhi gia đình tôi đang vùng vẫy trong nghèo khổ đói khát thì vợ chồng em dâu có tiền tỷ xây biệt thự.
-
Tâm sự1 ngày trướcChuyện thật như đùa mà tôi vừa mới phải mắt thấy tai nghe.
-
Tâm sự1 ngày trướcMỗi khi về nhà vợ nghỉ lễ, tôi lại thấy mệt mỏi, áp lực. Gia đình vợ ai cũng giỏi giang, giàu có, chỉ có tôi là kém cỏi. Bởi vậy mà bố mẹ vợ lúc nào cũng chê bai, bóng gió nói tôi bất tài vô dụng.
-
Tâm sự1 ngày trướcVài hôm trước, khi chồng tôi trong nhà vệ sinh, điện thoại của anh có tin nhắn đến. Người gửi được anh lưu là "Rose". Từ tiếng Anh ấy khi dịch sang tiếng Việt chính là tên cô bạn thân của tôi.