- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Lấy vợ chân dài tưởng đời sẽ "sang trang" ngon nghẻ ai ngờ...
Ngày dẫn vợ tương lai ra mắt, mẹ tôi chỉ nói đúng một câu: “Lấy nó rồi về làm ô sin con ạ”. Tôi cười cười cho qua vì nghĩ mẹ nói quá, ai ngờ…
Chuyện tôi quen và cưới một cô gái chân dài,
da trắng như người mẫu đã trở thành đề tài bàn tán cho cả khu. Ai cũng
nghĩ vợ tôi cưới tôi vì tiền chứ chẳng yêu đương gì. Có người còn nói sẽ
chống mắt lên mà xem chúng tôi hạnh phúc được bao lâu.
Tôi nghe, biết hết nhưng chẳng buồn. Bởi tôi đúng là có tiền thật, gia đình tôi giàu có, bản thân tôi làm giám đốc một công ty thuộc tập đoàn lớn nên tiền không thiếu. Cái tôi thiếu là vẻ bề ngoài. Kể ra thì xấu hổ nhưng nhan sắc tôi chỉ dưới trung bình. Tôi cao không bằng cả vợ nên ngày cưới cô ấy phải mang dép xẹp chứ chẳng dám mang cao gót. Da tôi đen bẩm sinh nên có đi tắm trắng cũng chẳng trắng nổi (mà đàn ông thì ai đi tắm trắng chứ). Bởi thế nên tôi lấy vợ đẹp bị người ta ghen ghét cũng là điều dễ hiểu. Nhưng tôi dám chắc là vợ tôi không yêu tôi vì tiền, bởi cô ấy cũng kiếm tiền rất giỏi, vậy là đủ.
Cưới về, vợ chồng tôi đã có nhà ở ngay trung tâm thành phố (cách nhà ở quê tôi 40 km) nên chẳng cần phải lo lắng gì nữa. Chỉ có điều, càng sống tôi càng chán cô vợ chân dài của tôi. Đúng là ngoài vẻ bề ngoài thì người ta còn sống với nhau bằng nhiều thứ khác. Vợ tôi đẹp nhưng không đảm, càng không phải là mẫu người của gia đình.
Tôi dám chắc là vợ tôi không yêu tôi vì tiền, bởi cô ấy cũng kiếm tiền rất giỏi, vậy là đủ. (Ảnh minh họa)
Sống với nhau được nửa năm nhưng số lần ăn cơm nhà của tôi đếm trên đầu ngón tay. Vợ tôi hầu như không biết nấu món gì ngoài món trứng luộc. Thậm chí có khi cô ấy luộc trứng còn bị cháy nồi vì quên tắt bếp. Nếu tôi thèm cơm nhà thì tự nấu, còn không thì đi quán, đi nhà hàng cho xong chuyện.
Chuyện dọn dẹp nhà cửa càng không bao giờ có. Mọi thứ đều rơi vào tay tôi. Vợ đi làm về chỉ việc tắm rửa, diện váy đẹp, trang điểm rồi tiếp tục đi chơi, cà phê cà pháo. Giặt giũ, lau nhà, dọn bếp đều một mình tôi gánh. Có khi tôi chán bảo vợ suy nghĩ lại về mục đích lấy chồng của mình thì cô ấy khóc lóc nói tôi không thương không chiều vợ. Lúc nào cô ấy cũng tự tin tôi lấy được cô ấy là hạnh phúc nên chiều chuộng cũng là điều hiển nhiên. Tôi không giận vợ chỉ là muốn có một mái ấm thực sự chứ không phải thế này.
Tôi trở thành ô-sin theo đúng lời mẹ tôi nói. Tôi chấp nhận điều đó vì đây là quyết định và lựa chọn của mình. Nhưng tôi không thể chấp nhận nổi cảnh vợ mình ngang nhiên mắng cả mẹ mình.
Chẳng là hôm ấy, mẹ tôi đem lên hai con gà cùng ít bánh trái, rau quả dưới quê. Vì đang làm nên tôi gọi vợ về nhà mở cửa, đón mẹ vào nhà rồi nấu nướng vài món đơn giản, trưa tôi về. Vợ tôi dạ dạ khiến tôi yên tâm nên đến trưa mới chạy về. Khóa nhà vẫn đóng khiến tôi bồn chồn không yên được. Gọi cho vợ thì tắt máy. Tôi còn đang loay hoay gọi điện cho mẹ thì nghe tiếng bà từ bên kia đường vọng qua.
Giận vợ chuyện bỏ mặc mẹ, lại thêm chuyện này nữa nên khi cô ấy về tới, tôi đã to tiếng trách cô ấy. (Ảnh minh họa)
Tôi hỏi bà sao không gọi cho vợ tôi thì bà nói bà gọi nhưng lần đầu thì cô ấy bắt máy, lần thứ 2 thì tắt máy hẳn. Sợ làm phiền tôi nên bà đợi tôi từ 8 giờ đến tận trưa. Càng nghe tôi càng không thể hiểu được vợ mình như thế nào. Cô ấy làm vậy là có ý gì?
Chiều đó tôi nghỉ làm để đưa mẹ đi chợ. Mẹ mua những món tôi thích, nấu nướng sẵn sàng rồi hối thúc tôi gọi cho vợ về ăn cơm, khi đó đã gần 7 giờ tối. Lần này thì vợ tôi đã bật máy. Cô ấy nói đi liên hoan tới khuya mới về nên tôi và mẹ cứ ăn trước. Giận vợ chuyện bỏ mặc mẹ, lại thêm chuyện này nữa nên khi cô ấy về tới, tôi đã to tiếng trách cô ấy.
Cứ nghĩ vợ biết sai, nào ngờ cô ấy hét lên: "Mẹ cái gì? Mẹ anh chứ mẹ tôi ấy hả mà bắt tôi đón về, nấu nướng hầu hạ. Xin lỗi chứ con này thiếu anh vẫn sống tốt, tôi cũng chán lắm rồi". Tôi phải kiềm chế lắm mới không tát cô ấy vài cái vì hỗn láo. Mẹ tôi thấy thế nên hôm sau đòi về lại quê, tôi cản mấy cũng không được. Cô vợ chân dài của tôi cũng chẳng xin lỗi hay nài mẹ ở lại được một câu. Tôi tức quá. Giờ nên giả quyết sao với cô ấy đây mọi người?
Theo Trí thức trẻ
-
Tâm sự4 giờ trướcTôi luôn đặt trọn niềm tin vào chồng mình. Cho đến hôm qua, tôi mới phát hiện ra bí mật anh giấu giếm mình.
-
Tâm sự7 giờ trướcMẹ khuyên tôi nên cố gắng nhẫn nhịn, cơ mà tôi không chắc lần này mình có thể bỏ qua cho sự quá quắt của mẹ chồng.
-
Tâm sự18 giờ trướcMẹ chồng gây áp lực, kêu ca khiến tôi càng căng thẳng, dù bản thân đang bị động thai và sức khỏe yếu.
-
Tâm sự18 giờ trướcTôi rơi vào cái cảnh không biết nói không thế nào.
-
Tâm sự22 giờ trướcKhi nhận ra trong nhóm bạn đại học mà con gái mời về nhà có nhân tình của mình, tôi hiểu mối quan hệ này phải chấm dứt, nhưng chưa kịp nói thì cô ấy báo có thai.
-
Tâm sự23 giờ trướcEm chồng đâu có khá giả, chẳng hiểu sao lại từ chối phần tài sản mà bố mẹ chồng tôi cho nữa?
-
Tâm sự1 ngày trướcKhông khí của buổi họp lớp đang vui vẻ bỗng trầm xuống khi Ngọc cùng con trai xuất hiện.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi tôi nói không có tiền đưa con đi du lịch dịp lễ 30/4-1/5 này, chồng tôi sừng sộ quát: "Cô quản lý tài chính gia đình kiểu gì thế, đàn bà mà đoảng, vô dụng".
-
Em dâu khoe sẽ xây nhà 4 tỷ, nhìn bản thiết kế mà tôi uất nghẹn cổ chỉ muốn xé nát và ném vào mặt emTâm sự1 ngày trướcKhi gia đình tôi đang vùng vẫy trong nghèo khổ đói khát thì vợ chồng em dâu có tiền tỷ xây biệt thự.
-
Tâm sự1 ngày trướcChuyện thật như đùa mà tôi vừa mới phải mắt thấy tai nghe.
-
Tâm sự1 ngày trướcMỗi khi về nhà vợ nghỉ lễ, tôi lại thấy mệt mỏi, áp lực. Gia đình vợ ai cũng giỏi giang, giàu có, chỉ có tôi là kém cỏi. Bởi vậy mà bố mẹ vợ lúc nào cũng chê bai, bóng gió nói tôi bất tài vô dụng.