- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Ngay khi biết vợ tôi bị mất ý thức, bố mẹ bắt bên ngoại phải đón cô ấy về chăm sóc cả đời
Tháng trước, vợ tôi và con về nhà ngoại chơi, hai người bị tai nạn. Trong khi con tôi không bị sao thì vợ lại bị chấn thương sọ não.
Nửa tháng vợ nằm viện, toàn bộ tiền tiết kiệm trong 9 năm của chúng tôi dồn hết vào chữa bệnh. Thậm chí tôi còn phải vay của anh em mỗi người một ít tiền, tổng nợ hiện tại là 120 triệu.
Thế mà tuần vừa rồi, bác sĩ báo tin là vợ tôi không thể hồi phục như bình thường được nữa. Cô ấy bị mất ý thức, ngơ ngác như một đứa trẻ, ai hỏi thì phải suy nghĩ rất lâu mới trả lời được. Ban đêm thì rất khó ngủ, tỉnh dậy thì lúc cười lúc khóc, không kiểm soát được bản thân. Tôi vô cùng suy sụp, có bao nhiêu tiền dồn chữa bệnh với mong muốn vợ trở lại bình thường thế mà không thể.
Ngày tôi đưa vợ về nhà, bố mẹ tôi đã triệu tập anh em nội ngoại của tôi và vợ đến để họp gia đình. Ông nội nói là gia đình tôi sẽ chịu trách nhiệm trả hết số tiền nợ 120 triệu cho vợ tôi. Còn gia đình ngoại sẽ phải đón vợ tôi về để chăm sóc cả đời. Bởi một mình tôi không thể vừa đi làm, vừa lo chăm sóc vợ ngẩn ngơ và lo trả nợ nuôi con được. Mỗi người phải chung tay hỗ trợ tôi một ít.
Ảnh minh họa
Ngay lập tức bố vợ phản đối, ông nói là con gái đã lấy chồng là con người ta, ốm đau bệnh tật thì nhà nội phải lo. Ông ngoại nói sẽ tìm cách trả hết số tiền nợ giúp vợ chồng tôi, không thể rước con gái về nhà được, bởi ông bà già yếu rồi, sống chẳng được bao lâu nữa. Khi ông bà mà mất rồi thì ai là người chăm sóc vợ tôi.
Thấy bố mẹ hai bên cãi nhau rất căng thẳng, tôi đứng dậy tuyên bố vợ tôi sẽ không đi đâu hết. Cô ấy là vợ tôi, tôi sẽ có trách nhiệm chăm sóc cả đời. Dường như vợ cũng cảm nhận được lời tôi nói, cô ấy nhìn chồng cười rồi khóc và ôm chặt lấy tôi như một đứa trẻ cần sự che chở vậy.
Tôi nói với mọi người là nếu tôi bỏ vợ lúc cô ấy bị bệnh tật thì cả đời này tôi sẽ mang tiếng là người đàn ông tồi. Rồi liệu sau này tôi có sống hạnh phúc khi bị ánh mắt khinh bỉ của người đời không? Thế nên tôi sẽ quyết tâm cùng vợ vượt qua khó khăn đến hết cuộc đời này.
Theo Bảo Vệ Công Lý
-
Tâm sự8 giờ trướcMẹ chồng gây áp lực, kêu ca khiến tôi càng căng thẳng, dù bản thân đang bị động thai và sức khỏe yếu.
-
Tâm sự9 giờ trướcTôi rơi vào cái cảnh không biết nói không thế nào.
-
Tâm sự12 giờ trướcKhi nhận ra trong nhóm bạn đại học mà con gái mời về nhà có nhân tình của mình, tôi hiểu mối quan hệ này phải chấm dứt, nhưng chưa kịp nói thì cô ấy báo có thai.
-
Tâm sự13 giờ trướcEm chồng đâu có khá giả, chẳng hiểu sao lại từ chối phần tài sản mà bố mẹ chồng tôi cho nữa?
-
Tâm sự20 giờ trướcKhông khí của buổi họp lớp đang vui vẻ bỗng trầm xuống khi Ngọc cùng con trai xuất hiện.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi tôi nói không có tiền đưa con đi du lịch dịp lễ 30/4-1/5 này, chồng tôi sừng sộ quát: "Cô quản lý tài chính gia đình kiểu gì thế, đàn bà mà đoảng, vô dụng".
-
Em dâu khoe sẽ xây nhà 4 tỷ, nhìn bản thiết kế mà tôi uất nghẹn cổ chỉ muốn xé nát và ném vào mặt emTâm sự1 ngày trướcKhi gia đình tôi đang vùng vẫy trong nghèo khổ đói khát thì vợ chồng em dâu có tiền tỷ xây biệt thự.
-
Tâm sự1 ngày trướcChuyện thật như đùa mà tôi vừa mới phải mắt thấy tai nghe.
-
Tâm sự1 ngày trướcMỗi khi về nhà vợ nghỉ lễ, tôi lại thấy mệt mỏi, áp lực. Gia đình vợ ai cũng giỏi giang, giàu có, chỉ có tôi là kém cỏi. Bởi vậy mà bố mẹ vợ lúc nào cũng chê bai, bóng gió nói tôi bất tài vô dụng.
-
Tâm sự1 ngày trướcVài hôm trước, khi chồng tôi trong nhà vệ sinh, điện thoại của anh có tin nhắn đến. Người gửi được anh lưu là "Rose". Từ tiếng Anh ấy khi dịch sang tiếng Việt chính là tên cô bạn thân của tôi.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi cứ nghĩ chồng sẽ giận dữ lắm, sẽ rầy la, mắng nhiếc vợ. Nhưng không, anh chỉ hỏi một câu mà tôi ngỡ ngàng.