- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Từ khi ông nội lên ở 1 tháng, tôi và mẹ chồng bỗng dưng "biến thù thành bạn"
Từ ngày ông đến, tự nhiên cuộc chiến giữa mẹ chồng con dâu chúng tôi giảm hẳn, tất cả sức lực của chúng tôi bây giờ là để đối phó với ông nội.
Cuộc chiến giữa mẹ chồng và nàng dâu luôn là đề tài muôn thuở của những người phụ nữ, và tôi cũng không nằm ngoài số đó. Tôi năm nay 30 tuổi, lấy chồng đã được 3 năm. Vì chồng là con một nên chúng tôi sống cùng với bố mẹ chồng. Chắc hẳn ai đã từng trải qua cuộc sống với bố mẹ chồng cũng sẽ hiểu được những bức bí, khó chịu của cuộc sống ấy.
Ngày đầu bước chân về làm dâu, tôi bị mẹ chồng soi từ đầu đến chân. Tôi ăn gì, mặc gì, làm gì dường như đều không khiến mẹ chồng hài lòng. Ban đầu tôi còn cố gắng lấy lòng bà với hi vọng có một cuộc sống dễ thở hơn, nhưng dường như mọi cố gắng của tôi trở thành vô vọng. Cũng vì lẽ đó, tôi chẳng bao giờ phải cố làm vừa lòng bà, tôi cứ sống cuộc sống của tôi, bà cứ chê trách chuyện của bà. Dần dà, mẹ chồng con dâu chúng tôi như “kẻ thù” ở trên hai chiến tuyến, xung đột có thể xảy đến bất cứ lúc nào.
Tôi cứ tưởng cuộc chiến ấy sẽ dai dẳng và không có hồi kết cho đến ngày chú tôi ở quê gọi điện lên nói rằng ông nội sẽ lên ở trên nhà chúng tôi một thời gian để chữa bệnh. Không hiểu tại sao sau khi nghe tin ấy, mặt mẹ chồng tôi bỗng nhiên tái mét. Vốn dĩ cũng chẳng thân thiết gì nên tôi cũng không hỏi thăm xem bà làm sao.
Từ ngày về làm dâu, tôi và mẹ chồng lúc nào cũng như nước với lửa. (Ảnh minh họa)
Ngày ông chuyển lên ở chung nhà, mẹ chồng tôi hết đứng lại ngồi, hết ngồi lại đi vòng quanh nhà tỏ vẻ lo lắng lắm. Cực chẳng đã tôi mới hỏi lý do tại sao bà phải lo lắng như vậy thì nhận được câu trả lời: “Chị cứ chờ ông lên ở cùng đi rồi sẽ biết.”
Và cũng chẳng phải chờ lâu, ngay sáng hôm sau thôi, tôi đã nếm trải những gì cần biết. Mới 5 giờ sáng, ông cầm gậy gõ cửa khua khoắng một vòng từ tầng 1 đến tầng 3, gọi tất cả con cháu dậy chỉ vì lý do “sáng dậy sớm mới tốt cho sức khỏe”. Và thế là từ hôm ấy trở đi, cái bệnh ngủ nướng của tôi đã được điều trị triệt để.
Không chỉ gọi mọi người dậy sớm, ông còn có một cái bệnh sạch thái quá. Rõ ràng nhà cửa mẹ chồng tôi ngày nào cũng lau nhưng hôm nào ông cũng chê. Hết chê cầu thang bẩn, lại chê đến bàn ăn chưa sạch… Quần áo của ông, mặc dù nhà có máy giặt nhưng ông nhất định bắt tôi phải giặt bằng tay. Tôi giặt xong ông kiểm tra một lượt, ông duyệt rồi tôi mới được mang đi phơi, còn ông lắc đầu thì tôi phải đi giặt lại. Mệt mỏi vô cùng.
Vì là một người khó tính, nên chuyện ăn mặc của mọi người trong nhà ông cũng quản. Bình thường những ngày trời nắng, tôi và mẹ chồng đều mặc quần ngố, quần hoa cho mát mẻ, từ khi ông lên, cả ngày chúng tôi phải mặc những bộ đồ dài tay, vì với ông những bộ quần ngố, quần hoa kia chỉ có những người thiếu đứng đắn mới mặc. Điều này làm hai mẹ con chúng tôi khóc dở, mếu dở.
từ ngày ông về, hai mẹ con chúng tôi cũng hết cả gây chiến và cãi lộn. (Ảnh minh họa)
Từ ngày ông đến, tự nhiên cuộc những chiến giữa mẹ chồng con dâu chúng tôi giảm hẳn, tất cả sức lực của chúng tôi bây giờ là dành để đối phó với ông nội. Nhiều hôm tôi đi làm, mẹ chồng còn lén nhắn tin thông báo tình hình của ông ở nhà cho tôi và bảo tôi cứ muộn muộn hãy về. Có hôm thứ 7, chủ nhật nghỉ ở nhà thì tôi phụ mẹ dọn dẹp nhà cửa, coi chừng ông nội để mẹ tôi được ra ngoài hít thở khí trời.
Cũng may, ông chỉ ở nhà tôi tầm hơn 1 tháng thì bệnh tình thuyên giảm, ông lại không quen với cuộc sống bức bí nơi thành phố nên đòi bố mẹ tôi cho ông về quê. Mặc dù cố giữ ông cho đến khi điều trị dứt bệnh nhưng trong lòng chúng tôi ai cũng thở phào nhẹ nhõm khi ông về.
Mà kể cũng lạ, từ ngày ông về, hai mẹ con chúng tôi cũng hết cả gây chiến và cãi lộn. Không những thế còn phát hiện ra nhiều điểm chung và rủ nhau đi shopping cuối tuần, một việc làm mà trước đây chưa từng xảy ra. Tôi tự nhiên lại biết ơn ông nội, nhờ có ông mà cuộc sống làm dâu của tôi đã được bước sang trang mới.
Theo Thời đại
-
Em dâu khoe sẽ xây nhà 4 tỷ, nhìn bản thiết kế mà tôi uất nghẹn cổ chỉ muốn xé nát và ném vào mặt emTâm sự1 giờ trướcKhi gia đình tôi đang vùng vẫy trong nghèo khổ đói khát thì vợ chồng em dâu có tiền tỷ xây biệt thự.
-
Tâm sự1 giờ trướcChuyện thật như đùa mà tôi vừa mới phải mắt thấy tai nghe.
-
Tâm sự5 giờ trướcMỗi khi về nhà vợ nghỉ lễ, tôi lại thấy mệt mỏi, áp lực. Gia đình vợ ai cũng giỏi giang, giàu có, chỉ có tôi là kém cỏi. Bởi vậy mà bố mẹ vợ lúc nào cũng chê bai, bóng gió nói tôi bất tài vô dụng.
-
Tâm sự11 giờ trướcVài hôm trước, khi chồng tôi trong nhà vệ sinh, điện thoại của anh có tin nhắn đến. Người gửi được anh lưu là "Rose". Từ tiếng Anh ấy khi dịch sang tiếng Việt chính là tên cô bạn thân của tôi.
-
Tâm sự13 giờ trướcTôi cứ nghĩ chồng sẽ giận dữ lắm, sẽ rầy la, mắng nhiếc vợ. Nhưng không, anh chỉ hỏi một câu mà tôi ngỡ ngàng.
-
Tâm sự23 giờ trướcTôi tức nghẹn lên cổ mà không nói được với ai.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐây đúng là combo hủy diệt đời tôi!
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi trở thành mẹ đơn thân khi con gái vừa tròn 5 tuổi. Chồng tôi qua đêm với "gái bán hoa" không chỉ một lần. Điều tôi có thể làm sau khi phát hiện ra là biến anh ta trở thành chồng cũ.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi bị vợ đầu bỏ vì không có khả năng làm cha, vậy mà người vợ thứ hai lại có thai sau hơn 2 năm chung sống; tôi không thể nói ra sự thật này vì sĩ diện.
-
Tâm sự1 ngày trướcTạm thời tôi chưa biết phải làm sao cho tròn vẹn, để tất cả chúng tôi cùng được thoải mái, bình yên. Tôi thấy mệt mỏi khi suy nghĩ hiện tại trong lòng chỉ toàn là tiêu cực.
-
Tâm sự1 ngày trướcBỏ ra một số tiền lớn để đi du lịch, nếu tháng tới chồng không kiếm được việc làm thì gia đình tôi lấy tiền đâu để chi tiêu hằng ngày?
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi từng muốn ly hôn sau khi biết chồng đã bí mật lắp camera để theo dõi mình. Anh muốn chứng minh tôi là người vợ lười biếng và "không thể cãi vào đâu".
-
Tâm sự2 ngày trướcDù chồng chỉ chấp nhận ly thân, tôi vẫn dọn đến ở cùng ông chủ; ông ấy thực lòng yêu thương tôi, nhưng không ngờ số phận lại khiến tôi thành kẻ có nhà không thể về.
-
Tâm sự2 ngày trướcNguyên cả buổi hôm đó, tôi chỉ dám ngồi một góc vì quá xấu hổ với bạn bè.