- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Chồng tôi tuyên bố “đàn ông không làm việc nhà”, nhờ tiếng “hắng giọng” phía sau mà anh vội thay đổi thái độ
Mọi việc từ bếp núc, chăm con cái đều một mình tôi gánh vác. Tôi làm như 1 cái máy, còn chồng cứ thản nhiên ngồi xem tivi, chơi điện tử, đợi tới bữa vợ mời vào ăn.
Chồng tôi vô tâm, ích kỷ lắm. Tuy cưới đã 5 năm nhưng chưa bao giờ anh nấu được cho vợ một bữa cơm, rửa giúp vợ cái bát hay đơn giản là cầm chổi quét nhà đỡ vợ. Lúc nào anh cũng mang suy nghĩ, việc nhà là của đàn bà nên mỗi khi vợ nhờ việc, anh sẽ bảo:
“Đàn ông đeo tạp dề, cầm chổi để thiên hạ cười vào mặt à?”.
Vậy là mọi việc từ bếp núc, chăm con cái đều một mình tôi gánh vác. Ngày nào cũng thế, đi làm về dựng được xe vào sân là tất bật làm như 1 cái máy. Ngược lại chồng cứ thản nhiên ngồi xem tivi, chơi điện tử, đợi tới bữa vợ mời vào ăn.
Sự gia trưởng, bảo thủ của anh hầu như ai trong gia đình cũng nhận ra. Mẹ anh nhiều lần khuyên nhủ con trai:
“Vợ con đi làm về vất vả, con phải thương mà chung tay đỡ nó việc nhà. Đừng lúc nào cũng đùn hết mọi việc cho nó”.
Nhưng chồng tôi chẳng để vào tai. Bà giận quay sang “mách nước” con dâu:
“Chồng đã ích kỷ thế, con cứ chia rõ ràng công việc ra. Việc ai người ấy làm, nó không làm thì con cũng không việc gì phải chăm sóc cơm nước, nó ăn ở đâu thì ăn. Quần áo cũng không việc gì phải giặt cho”.
Cách đây vài tháng, cả 2 con đều ốm, mình tôi chăm sóc, chồng không chút ngó ngàng, quan tâm. Viện lý do chăm con là thiên chức của đàn bà nên anh mặc cho tôi vật lộn với 2 đứa. Tới khi chúng khỏi ốm thì tôi đổ bệnh vì kiệt sức.
Đêm tôi sốt 40 độ, giục chồng dậy lấy thuốc cho uống. Anh ngái ngủ, gắt:
“Thuốc của em, anh làm sao biết được”.
Nói xong anh lăn ra ngủ tiếp. Sáng hôm sau anh dậy đi làm, không hỏi vợ nửa lời xem có đỡ ốm không. Chiều tan làm lại đi đá bóng tới 8h tối, để vợ tự nấu nướng. Anh vẫn nghiễm nhiên ngồi vào mâm đợi vợ cơm bưng phục vụ.
Lúc ăn xong, tôi nhờ chồng:
“Nay em mệt quá, anh rửa bát giúp vợ nhé”.
Ai ngờ anh đập bàn, trợn mắt quát:
“Cô giỏi rồi, giờ ăn xong còn dám sai cả chồng rửa bát. Tôi còn phải nói với cô bao nhiêu lần nữa. Việc nhà không phải của đàn ông. Cô không rửa được, để tôi đập”.
Mệt mỏi tới kiệt sức, tôi lẳng lặng đứng lên không muốn cãi vã thêm với chồng. May sao đúng lúc đó mẹ chồng tôi sang. Chẳng là bà biết tin con dâu ốm nên sốt ruột sang thăm, lại bắt gặp ngay cảnh con trai ngang ngược. Bà hắng giọng 1 tiếng khiến anh giật mình, rồi đi luôn vào trong, chỉ thẳng tay mắng con trai:
“Giỏi anh đập luôn mâm bát đĩa này trước mặt tôi xem nào? Anh là chồng mà ích kỷ, vô tâm thế à? Anh nói việc nhà không phải của đàn ông. Vậy anh cho mẹ biết, đàn ông phải làm việc gì cho đáng mặt? Là ăn xong ngồi gác chân xem tivi, chơi điện tử, đá bóng, ngồi trà đá vỉa hè mới oai hả?
Con nhìn người ta đi, họ làm giám đốc, làm ông này ông kia, ra ngoài hô mưa gọi gió, đứng trên bao người, về nhà vẫn nấu cơm, quét nhà, cùng vợ chăm con. Những người ấy mới đáng nể. Còn dạng đàn ông chỉ ngồi không, mặc vợ nai lưng làm hết mọi việc thì vứt.
Con phải biết rằng, đàn ông hơn nhau ở việc có làm được chỗ dựa cho gia đình hay không? Thiên hạ chỉ cười những kẻ sống vô trách nhiệm với gia đình, không ai cười những người sống hết lòng vì vợ con”.
Nghe mẹ nói, chồng tôi mặt đỏ gay, không dám nói lại lời nào. Còn bà mắng con trai té tát xong liền nắm tay con dâu, nhẹ nhàng giục:
“Con ốm, về phòng nghỉ đi, để bát đũa nhà cửa cho chồng dọn. Nó không dọn thì từ mai cho nó nhịn. Mẹ cấm con động chân, động tay vào việc gì cho tới khi khỏi ốm”.
Vậy là chồng tôi phải ngoan ngoãn đứng dậy đi rửa bát, dọn nhà. Sau hôm ấy anh cũng bớt gia trưởng hơn, đi làm về biết phụ vợ chăm con, thi thoảng còn chủ động vào bếp. Được như vậy tôi cũng đỡ vất vả đi vài phần.
Theo Thời báo VHNT
-
Yêu2 giờ trước16 năm lập gia đình, trừ khi phải đi công tác hoặc tiếp khách, còn lại, hiếm khi anh Trương Huy Hà, chồng chị Bùi Thanh Tân (TP Việt Trì, tỉnh Phú Thọ), không về ăn cơm nhà cùng vợ con.
-
Yêu12 giờ trướcHầu hết các bà vợ sẽ hạnh phúc khi chồng mình chẳng đoái hoài đến gái trẻ, nhưng chị lại bực bội vì chồng không rơi vào bẫy.
-
Yêu1 ngày trướcÔng ủng hộ quyết định của con gái và muốn thay đổi nhận thức xã hội về ly hôn.
-
Yêu1 ngày trướcÔng từng kết hôn và có một con và sống độc thân từ năm 2015. Cuộc sống lẻ loi tuổi già khiến ông muốn đi thêm bước nữa...
-
Yêu1 ngày trướcTỷ lệ lừa dối nửa kia tăng vọt khi chúng ta bước vào mùa này. Đây theo nghiên cứu của một trang web hẹn hò ngoài hôn nhân.
-
Yêu1 ngày trướcHầu hết các bà vợ sẽ hạnh phúc khi chồng mình chẳng đoái hoài đến gái trẻ, nhưng chị lại bực bội vì chồng không rơi vào bẫy.
-
Yêu1 ngày trướcDù 63 tuổi, chú Sơn nói chuyện như thanh niên, tung nhiều "thính" khiến nhà gái trở tay không kịp.
-
Yêu2 ngày trướcSo với các nước khác, New Zealand có xu hướng ủng hộ bình đẳng giới, nhưng số đông vẫn cho rằng, trong việc hẹn hò, đàn ông nên trả tiền cho các hóa đơn
-
Yêu2 ngày trướcĐợt này vợ tôi có bầu nhưng bị doạ sảy suốt nên tôi bắt cô ấy nghỉ việc ở nhà dưỡng thai. Chẳng biết mẹ tôi chăm con dâu ra sao mà ngày nào vợ cũng nhắn tin than thở bà khó tính, nhưng tôi chẳng tin.