Bệnh giang mai là một trong số các bệnh nhiễm trùng lây truyền qua đường tình dục (còn gọi là bệnh tình dục). Bệnh giang mai có thể gặp ở cả nam giới và phụ nữ.
Bệnh giang mai
do xoắn khuẩn nhạt (Treponema pallidum) gây ra. Đây là loại xoắn khuẩn
yếu, có thể sống dai dẳng hơn khi ở nơi ẩm ướt nhưng không sống được quá
vài tiếng đồng hồ khi ra ngoài cơ thể.
Bệnh giang mai
có thời gian ủ bệnh khoảng 3-4 tuần, sớm nhất là 10 ngày, muộn nhất là
90 ngày. Bệnh có thể ảnh hưởng đến nhiều cơ quan trên cơ thể, ngay cả
thai nhi nếu người mẹ bị giang mai khi đang có thai. Ngoài con đường lây
truyền qua đường tình dục, bệnh giang mai còn có thể lây qua truyền máu hoặc từ mẹ sang con qua nhau thai.
Mặc
dù bệnh có thể gặp ở bất kì đối tượng nào nhưng bệnh ảnh hưởng đến phụ
nữ nặng nề hơn gấp nhiều lần so với nam giới, thậm chí đe dọa khả năng
sinh sản của chị em. Chị em cũng dễ mắc bệnh hơn so với nam giới vì cơ
quan sinh dục của chị em ở dạng mỡ nên nguy cơ nhiễm khuẩn cao hơn. Một
số phụ nữ bị giang mai vẫn có thể có kinh nguyệt bình thường nhưng dễ
lây truyền cho con.

Bệnh giang mai do xoắn khuẩn nhạt (Treponema pallidum) gây ra. Ảnh minh họa
Giai đoạn đầu của bệnh
Lúc
đầu, những phụ nữ bị nhiễm bệnh chỉ có một vết loét nhỏ được gọi là
săng. Săng thường hình thành nơi xuất hiện nhiễm trùng, chủ yếu là trên,
âm hộ, cổ tử cung, âm đạo, môi hoặc lưỡi. Khi mới xuất hiện, săng không
gây đau đớn trừ khi bị bội nhiễm. Săng xuất hiện nơi nào tức là nơi đó
đã bị xoắn khuẩn xâm nhập.
Thông thường, sau
khi nhiễm trùng 10-90 ngày, săng mới xuất hiện. Đối với phụ nữ thì săng
sẽ tự biến mất trong 3-6 tuần sau khi xuất hiện bất kể nó có được điều
trị hay không.
Giai đoạn thứ hai
Ở giai đoạn này, các ảnh hưởng của bệnh giang mai
bắt đầu phát triển ở người phụ nữ vì xoắn khuẩn đã theo đường máu xâm
nhập vào các bộ phận cơ thể. Thời kì này có thể xuất hiện hạch lan tỏa
toàn thân nhưng không đau và có thể di động khắp cơ thể.
Những
triệu chứng đầu tiên ở giai đoạn này là phát ban ở lòng bàn tay và lòng
bàn chân. Phát ban không gây ngứa mà có cảm giác thô ráp khi sờ vào. Nó
cũng có thể có màu nâu đốm đỏ hoặc đỏ.
Các phát ban có thể xuất hiện ở những nơi khác trên cơ thể, chẳng hạn như xung quanh cổ họng, cổ tử cung hoặc miệng.
Một
số triệu chứng khác của bệnh bao gồm sốt, mệt mỏi, nhức đầu, rụng tóc
và đau ở các cơ bắp. Trong giai đoạn này, chị em có thể lây truyền bệnh
cho các đối tác tình dục của mình nếu không có biện pháp phòng ngừa để
đảm bảo an toàn.
Giai đoạn tiềm ẩn
Đây là giai đoạn khi các tác dụng phụ của bệnh giang mai
ở người phụ nữ dường như biến mất. Tại thời điểm này, người bị nhiễm
bệnh không có triệu chứng biểu hiện ra ngoài và nhiễm trùng không thể
lây sang người khác. Tuy nhiên, người bệnh cũng có thể trở lại giai đoạn
thứ cấp bất cứ lúc nào.
Nếu đang ở giai đoạn này, bệnh sẽ chỉ được phát hiện bằng cách xét nghiệm huyết thanh.
Giai đoạn cuối
Những triệu chứng của bệnh giang mai
đối với người phụ nữ trong giai đoạn này chỉ xuất hiện nếu bệnh không
được điều trị. Các triệu chứng nặng, bao gồm các vấn đề về thần kinh, mù
mắt, mất trí nhớ, tê liệt và thậm chí tử vong. Giai đoạn này có thể
xuất hiện sau một vài năm hoặc sau 20 năm kể từ khi bắt đầu bị lây
nhiễm.
Bệnh giang mai có thể có những ảnh hưởng trầm trọng đến phụ nữ có thai, thậm chí có thể gây tử vong thai hoặc thai nhi bị giang mai bẩm sinh.
Để phòng tránh giang mai bẩm sinh thì người phụ nữ có thai cần được xét nghiệm, phát hiện bệnh giang mai ít nhất 2 lần: 3 tháng đầu và 3 tháng cuối thai kì.
Theo TTVN
Theo TTVN